Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 224:




Chương 224:

Khác với thành Vĩnh Đông khi Long trực tiếp sử dụng phủ hầu tước làm nơi ở cũng như nơi làm việc. Tại thành Vĩnh Xuân hắn lựa chọn một tòa dinh thự bên cạnh phủ công tước để trở thành nơi ở lại.

Cũng không phải Long phân biệt đối xử gì đơn giản bởi vì hắn lo lắng cho an toàn của mình, thành Vĩnh Đông bởi vì hắn t·ấn c·ông bất ngờ hầu tước không có thời gian giở thủ đoạn trong phủ. Hầu tước cũng không thể bố trí mấy thứ đồ có thể g·iết mình bất cứ lúc nào ngay trong nơi ở của chính mình đi, nếu đúng như vậy Long cũng chỉ có thể xem như mình đen đủi.

Bất quá phủ thành chủ của thành Vĩnh Xuân lại khác việc đầu hàng đều có kế hoạch trước ai đảm bảo được bên trong có thủ đoạn gì, đây là thế giới siêu phàm đối phương dở thủ đoạn như thế nào làm sao hắn có thể biết được vì thế tốt nhất nên cảnh giác.

Đứng sau cửa sổ sát đất Long quan sát những bông tuyết đang lơ lửng rơi xuống trước mặt chỉ cách mình một lớp kính. Phóng tầm mắt ra xa khung cảnh lớp tuyết màu trắng phủ lên toàn bộ tòa thành, trên đường cái lác đác chỉ thấy được một vài bóng người qua lại. Việc tòa thành vừa đổi chủ cộng thêm tuyết rơi khiến người dân không dám quá sinh động tòa thành phồn vinh trước đó giờ đây trở nên đìu hiu.

Hai ngày trước khi thấy những bông tuyết đầu tiên Long đã rất hoảng hốt, bởi vì c·hiến t·ranh đến quá đột nhiên khiến hắn không mang theo quá nhiều đồ chống rét, mặc dù quần áo trên người các binh lính đều khá dày nhưng chỉ quần áo thôi còn chưa được còn cả đồ ăn, thuộc men và củi để đốt trong thời điểm nhiệt độ xuống thấp như thế này tiêu hao vật tư cũng không ít.

May mắn công tước cùng nhị hoàng tử cũng rất biết thời thế vật tư dự trữ cho mùa đông của bọn hắn không ít cuối cùng giúp Long vượt qua được mười mấy ngày lạnh nhất của mùa đông này.

Nhưng khi Long còn chưa kịp vui mừng bao lâu một tin dữ lại truyền tới tai hắn. Doanh địa bị ác ma tập kích tổn thất nặng nề.

Tin tức này mới nhắc nhở Long lý do hắn vội vã bỏ qua mấy loại súng kíp đời đầu lên thẳng M1 mục đích ban đầu chính là để đối phó với đám ác ma này,

Nhìn đi nhìn lại doanh địa tồn tại ở ma địa cũng đã được gần một năm theo lệ thường đám ác ma kia cũng nên xuất thủ, mặc dù đánh lui bọn hắn nhưng tổn thất của doanh địa cũng không nhỏ, có tới hơn hai trăm n·gười c·hết trong đó có sáu mươi binh lính.



Bất quá việc doanh địa có thể đánh lui bọn hắn cũng chứng minh lựa chọn của Long là chính xác, nếu sử dụng v·ũ k·hí thuốc nổ đen có khi mấy ngàn quân lúc trước của hắn cũng chưa chắc vượt qua được chứ đừng nói chỉ có một đại đội.

“Di dời doanh địa đi.”

Long ra lệnh. Hắn quyết định di dời doanh địa khỏi ma địa, dù sao tác dụng hiện tại của doanh địa cũng không lớn tiếp tục duy trì trong ma địa bất kỳ lúc nào cũng có thể bị ác ma t·ấn c·ông khiến hắn hằng ngày phải đề phòng còn phải phân ra một phần tâm lực đi bảo vệ không bằng liền di dời về lãnh địa, dù sao ác ma cũng không t·ấn c·ông lãnh thổ loài người Long không cần phải quá lo lắng hậu phương của mình.

Còn về mó sắt cùng mỏ muối giá trị cũng không đủ lớn để níu giữ Long, phương bắc cũng có không ít bây giờ hắn có thể trực tiếp lấy tài nguyên từ phương bắc.

Long cảm thấy may mắn khi đã chiếm được lãnh địa công tước trước khi doanh địa bị t·ấn c·ông, nếu không để đảm bảo có đủ vật liệu sản xuất hắn không còn cách nào khác phải tiếp tục duy trì doanh địa.

Sau lưng hắn Tiền Phong nhận lệnh rời khỏi phòng.

“Phía đại hoàng tử thế nào?”

Phân phối xong chuyện của doanh địa Long chuyển chủ đề sang nội dung hắn quan tâm nhất phản ứng của đại hoàng tử.



“Đại hoàng tử hiện tại vẫn đang tập trung t·ấn c·ông phía tây, thần cho rằng trong hơn một tháng nữa hắn cho dù muốn cũng không thể chú ý tới ngài.”

Phùng Cương đứng ngay sau lưng Long trả lời, hắn thề trung thành với đức vua không phải nhị hoàng tử hay Long ngoại trừ đại hoàng tử hắn có thể trung thành với tất cả những người thừa kế vương vị vì thế không có nhị hoàng tử hắn vẫn có thể làm việc dưới trướng Long. Chỉ cần vương vị chưa được chính thức kế thừa Phùng Cương hoàn toàn có thể làm việc với tất cả, đương nhiên trung thành này chỉ nằm trong giới hạn đối phó với đại hoàng tử và ngoại bang hắn không can thiệp vào cuộc chiến giữa các vị hoàng trữ. Chính vì thế Long mới an tâm dùng Phùng Cương, nếu không một kẻ đổi chủ liên tục ai có thể tin được hắn.

Một tháng! Nghe thấy thời gian này Long lại đưa mắt nhìn về khung cảnh trắng xóa bên ngoài trong lòng không khỏi trầm xuống thời tiết như thế này dù cho hắn hơn một tháng cũng chưa chắc có thể khôi phục vật tư lại như trước. Thời đại này thời tiết ảnh hưởng rất lớn tới hiệu suất làm việc, một công việc trong vòng một ngày có thể làm xong nhưng nếu vào thời tiết này hai ba ngày thậm chí lâu hơn cũng chưa chắc làm xong liền là điều bình thường.

Không cần đọc báo cáo gì cả Long cũng biết được chắc chắn trong những ngày tới năng suất sẽ giảm đáng kể, không kể tới năng suất của nhân công chỉ riêng việc vận chuyển nguyên liệu sản xuất cũng là việc khó khăn.

Nghĩ tới đây Long không khỏi đau đầu, kế hoạch không theo kịp biến hóa chờ đại hoàng tử xử lý xong phía tây nếu Long còn chưa kịp chuẩn bị như vậy không cần chiến đấu trực tiếp đưa đầu tới là được. Công nghiệp cũng không phải ngày một ngày hai liền xây lên, nếu không phải hắn dùng toàn lực cho công nghiệp quân sự chiến thắng được cuộc chiến vừa rồi hay không cũng là vấn đề, nhưng bây giờ cho dù hắn muốn cố gắng ông trời cũng không cho.

Vì nằm ở phía nam lục địa nên thực chất tuyết cũng chỉ rơi ở khu vực phía bắc lãnh thổ loài người như các tỉnh phía bắc thôi, đi xuống sâu hơn tiến vào lãnh địa hoàng gia thường có rất ít nơi tuyết rơi vì thế mặc dù trời rất lạnh nhưng hiệu suất làm việc chắc chắn vẫn cao hơn nhiều so những nơi có tuyết rơi như thế này.

Nếu thủ đoạn bình thường không thể xử lý được tình thế hiện tại như vậy liền phải dùng tới thủ đoạn phi thường. Hắn quay sang Phùng Cương hỏi.

“Ta muốn biết người nào c·hết liền có thể làm chậm bước tiến của đại hoàng tử ở phía tây.”

Long phát hung ác, hắn quyết định chơi trò á·m s·át, g·iết một người không được hắn liền g·iết hai người, hai người không được hắn g·iết mười người chờ khi đầu não c·hết hết để xem đại hoàng tử xử lý như thế nào.

Đương nhiên hệ thống tình báo của Long không đủ để biết chính xác mục tiêu nào cần á·m s·át vì thế hắn tìm tới Phùng Cương.



Nghe lời của Long lông mày Phùng Cương nhướng lên, hắn không trả lời câu hỏi của Long liền muốn phổ cập lại chút kiến thức cho vị hoàng tử này.

“Điện hạ những người như vậy đều được bảo vệ rất an toàn, muốn á·m s·át bọn hắn rất khó.”

“Ngươi không cần quan tâm chuyện này cho ta biết mục tiêu cần g·iết.”

Long như không quan tâm tới những lời của Phùng Cương trực tiếp hỏi mục tiêu.

Phùng Cương nghe vậy trong lòng đoán được có lẽ Long có thủ đoạn đặc biệt liền hỏi sang chuyện khác thăm dò.

“Thần cho rằng nếu có thể ngài liền trực tiếp g·iết đại hoàng tử là được rồi.”

Nhưng Long lại nở một nụ cười khẩy nói.

“Ngươi nghĩ thật đơn giản, g·iết được hắn ta đã g·iết rồi.”

Long đương nhiên không thể nói hắn có thể g·iết đại hoàng tử, g·iết được hay không hắn không biết nhưng chắc chắn không thể nói như vậy, một khi nói ra không lộ ra thì thôi một khi lộ ra hắn c·hết chắc.

Không ai muốn một kẻ lúc nào cũng có thể đưa mình đi gặp ông bà tồn tại, không g·iết hắn làm sao người ta có thể an tâm đi ngủ. Hơn nữa cho dù g·iết được đại hoàng tử trong thời điểm này Long cũng không làm, đây là vấn đề chính trị một khi đại hoàng tử c·hết vào lúc này hưởng lợi lớn nhất không phải hắn mà là tam công chúa, lúc này Long còn không có năng lực để tiêu hóa được lãnh địa hoàng gia đương nhiên cũng không có khả năng t·ranh c·hấp với tam công chúa một khi để tam công chúa kiểm soát lãnh địa hoàng gia rồi muốn hay không Long cũng phải đầu hàng cố gắng chống trả cũng vô dụng.