Chương 156: Hiệp sĩ và sát thủ (1)
Luna vẫn giữ tốc độ đi tới, suốt quãng đường nàng không dừng chân, ánh sáng phát ra từ những viên ngọc dường như không thể chiếu tới nàng.
Khi chỉ cách hai lính canh chưa tới năm mét Luna động, hai con dao găm sau lưng đột nhiên bị hai đôi của nàng rút ra khỏi vỏ, hai con dao bị cánh tay nhìn mảnh mai nhưng thực ra đã được phụ ma bên trên ném thẳng về phía hai người lính.
Năm mét là khoảng cách giới hạn của ma pháp, một khi bước vào khoảng cách này ma pháp của Luna sẽ suy yếu ám thị, vì thế nàng cần phải hành động ngay khi bước vào khoảng cách này.
Luna không có thước đo để xác định khoảng cách năm mét, nhưng nàng đã luyện tập nhiều năm để quen thuộc với khoảng cách này, nàng hoàn toàn có thể lường được đâu là thời điểm mình nên động.
Ngay khi Luna thay đổi động tác ma pháp của nàng đã không còn tác dụng lên hai lính canh được nữa, bọn họ hoàn toàn nhận thức được Luna đang ở trước mặt bọn họ chỉ cách năm mét.
Cho dù đã nhận thức được ngay trước mặt mình có người nhưng người lại không có bất kỳ phản ứng nào quá lớn, bọn hắn chỉ trợn mắt không tin vào những gì mình nhìn thấy khi đột nhiên lại có người xuất hiện ngay trước mắt mình một cách đột ngột như vậy, rõ ràng trước đó trên hành lang không hề có người. Nếu có thời gian để suy nghĩ lại bọn hắn có lẽ sẽ nhận ra mình hoàn toàn nhìn thấy người đó nhưng không hiểu tại sao lại bị bỏ qua mà thôi.
Nhưng hiện tại hai lính canh đã không còn thời gian phản ứng nữa bởi vì hai thanh dao găm đã bay tới một thanh cắm thẳng vào ngực người bên phải, thanh còn lại găm vào cổ họng người bên trái.
Dù vậy bọn hắn vẫn chưa c·hết hẳn, phản ứng tự nhiên bọn hắn muốn đưa tay lên v·ết t·hương của mình nhưng Luna không để điều đó xảy ra, nàng hướng về người bên phải đánh tới nắm đấm hướng thẳng về phía hàm của người lính.
Một cú đấm của siêu phàm giả làm sao phàm nhân có thể chống lại, hàm mặt của người lính lệch sang một bên não bị chấn động khiến hắn ngất đi. Người lính này có lẽ rất may mắn bởi vì hắn c·hết đi không hề có chút đau đớn nào khác với đồng đội bên cạnh người đã dùng hai bàn tay của mình nắm lấy cổ như mong muốn có thể tiếp tục hít thở không khí, đáng tiếc hắn đã không thể phát ra âm thanh nữa cả cơ thể hắn đổ gục xuống sau cú đấm tiếp theo của Luna.
Luna chậm rãi thả t·hi t·hể của hai lính canh xuống cố gắng không phát ra tiếng động, Luna cầm lên tay nắm cử mở cửa đi vào.
Phải nói loại cửa trong phòng này rất tốt, âm thanh bản lề phát ra khá nhỏ hoàn toàn không khiến người chú ý, Luna chỉ mở hé một khoảng nhỏ sau đó lách người đi vào rồi nhanh chóng đóng cửa lại.
Trong căn phòng không có một chút ánh sáng, nhưng nó không phải là vấn đề đôi mắt Luna đã sáng lên như những con mèo trong đêm.
Luna nhanh chân không một tiếng động tiếp cận chiếc giường đặt giữa phòng, nhưng khi nhìn thấy phía trên chiếc giường trái tim của nàng đột nhiên nhiên nhảy lên.
Nàng ngồi bệt xuống lưng tựa vào thành giường hai tay nắm chặt hai thanh dao găm vẫn còn dính máu, đôi mắt phát sáng trong đêm nhanh chóng xác nhận tình hình xung quanh.
Sở dĩ Luna theo bản năng làm ra một loạt động tác như vậy bởi vì trên giường không có người, kinh nghiệm của một sát thủ khiến nàng cho rằng mình gặp phải phục kích những động tác vừa rồi như một bản năng để tự bảo vệ.
Nhưng sau đó mọi thứ lại trở nên rất im ắng, không một tiếng động phát ra, không có một sự khác thường nào của khu vực xung quanh. Dường như đây không phải một cái bẫy như Luna đã nghĩ.
Dù vậy Luna vẫn không hạ sự cảnh giác xuống, nàng cúi người bò đến gần cửa sổ nơi đó đã bị rèm cửa sổ che lại, nàng vươn tay vén nhẹ rèm cửa sổ lên thông qua khe hở quan sát tình huống bên ngoài.
Không như trong tưởng tưởng của Luna bên ngoài vẫn vô cùng bình thường không có dấu hiện nào cho thấy nàng bị phát hiện.
Sau khi xác định tình huống nàng lại quay lại cửa chính cận thận áp tai vào cửa muốn nghe ngóng động tĩnh bên ngoài, nhưng mọi thứ đều rất im ắng, ngay cả một âm thanh Luna cũng không nghe thây. Cuối cùng Luna nhẹ nhàng mở cửa ra, ánh mắt tràn đầy cảnh giác quan sát bên ngoài. Trừ hai xác c·hết vẫn nằm trên sàn ngay cả một người cũng không có.
Lần này Luna thực sự bối rối, nàng không biết chuyện gì đang xảy ra, dường như nàng đã tính sai chuyện gì đó.
Luna gia cố lên người mình hai lớp ma pháp phòng thủ sau đó nhẹ nhàng bước ra ngoài, cho tới khi cả người nàng xuất hiện ngoài hành lang cũng không có một đòn công kích nào bay tới. Luna thở dài một hơi, xem ra nàng đã quá lo lắng.
Nhìn hai cái xác cùng vũng máu dưới chân Luna cẩn thận mở cửa phòng ra dùng ma pháp đẩy hai cái xác vào, ngay cả vũng máu bên dưới cũng được nàng dùng một ma pháp hệ thủy điều hướng vào bên trong phòng. Cửa phòng đóng lại toàn bộ hành lang ngoại trừ một chút ướt trên sàn gần như không thấy được bất kỳ dấu vết nào để lại.
Luna thở dài một hơi, nàng tiếp tục phủ lên mình ma pháp ám thị, bắt đầu tìm kiếm mục tiêu của mình.
Chỉ cách phủ thành chủ một con đường là nơi Đức Bình đang nghỉ ngơi, đột nhiên vị đại hiệp sĩ này mở đôi mắt đang nhắm ra ngồi bật dậy nhìn về phía phủ thành chủ, từ vị trí này ông ta có thể nhìn thấy cửa sổ phòng nghỉ ở tầng hai của thành chủ bên dưới cửa sổ kia lính canh vẫn đang thực hiện đúng nhiệm vụ của mình.
Đức Bình nheo mắt lại, vừa rồi ông ta cảm nhận được có ma pháp được phát động, mặc dù giao động rất nhẹ và biến mất rất nhanh sau đó nhưng với một vị đại hiệp sĩ Đức Bình vẫn có thể bắt được những giao động này. Bất quá sau đó giao động này lại đột nhiên biến mất, cho dù ông ta có nỗ lực thế nào cũng không thể tìm ra được.
Dù vậy Đức Bình vẫn không hạ xuống sự cảnh giác của mình, ông ta biết thời gian gần đây rất có thể sẽ có sát thủ nhằm vào Văn Trung, vì thế ông ta nhanh chóng rời khỏi giường đi thẳng tới phủ thành chủ.
Văn Trung lúc này đang ở trong phòng làm việc của phủ thành chủ, thời gian gần đây hắn rất bận nên đều làm việc xuyên đêm vì thế hắn mới không có mặt trong phòng ngủ vào lúc này.
Phòng làm việc này cách phòng ngủ cũng chỉ một hành lang, ngay bên cạnh phòng làm việc chính là nơi Đoàn Diên hiệp sĩ hộ vệ nghỉ ngơi, là một hiệp sĩ sự nhảy cảm với môi trường xung quanh đương nhiên không thể so sánh với đại hiệp sĩ vì thế Đoàn Diên hoàn toàn không thể cảm nhận được điều gì.
Là hiệp sĩ hiển nhiên Đoàn Diên không cần thiết phải canh gác bên ngoài cửa, việc của anh ta là cần xuất hiện vào lúc Văn Trung cần nhất. Chỉ cần không phải một cao cấp siêu phàm giả xuất hiện thì Đoàn Diên hoàn toàn có đủ thời gian phản ứng, dù sao Văn Trung cũng là một siêu phàm giả học đồ.
Bất quá khi Đoàn Diên lúc này cũng đang thư giãn đột nhiên đôi lông mày nhăn lại, không hiểu sao hắn có một cảm giác kỳ lạ rất khó chịu, Đoàn Diên biết đây không phải vấn đề của cơ thể hắn cảm nhận được cơ thể như đang muốn cảnh báo.
Là một hiệp sĩ Đoàn Diên biết việc này không bình thường, những lúc cơ thể hắn như thế này thường báo hiệu có nguy hiểm Đoàn Diên nhanh chóng cầm lên thanh kiếm đặt bên cạnh rời khỏi phòng.
Đứng bên ngoài hành lang đôi lông mày Đoàn Diên nhíu lại, bản năng nói cho hắn biết nơi này không bình thường, hắn đi tới trước cửa phòng làm việc đưa tay gõ cửa. Sau khi nghe được lời của Văn Trung hắn mở cửa ngó vào trong thấy Văn Trung không có chuyện gì hắn mới an tâm một chút nhắc nhở Văn Trung cận thận sau đó đóng cửa lại, ánh mắt sắc bén nhìn về phía cuối hành lang, ngay vừa rồi hắn cảm nhận được có thứ gì đó rất nguy hiểm đang tới gần đây là một bản năng đặc biệt của Đoàn Diên chính bản năng này đã cứu hắn rất nhiều lần và bây giờ bản năng đó lại xuất hiện.
Đoàn Diên không rời đi án ngữ ngay trước cửa phòng làm việc, bàn tay phải đã đặt lên chuôi kiếm sẵn sàng rút ra bất kỳ lúc nào.
Ngay tại lối rẽ của hành lang Luna đang ẩn mình, chỉ cần một bước chân nàng hoàn toàn có thể xuất hiện trong mắt Đoàn Diên. Đương nhiên Luna sẽ không làm như vậy, bản năng của một hiệp sĩ hoàn toàn vượt trội so với phàm nhân huống chi người này lại đang vô cùng cảnh giác, ma pháp của nàng có thể tác dụng lên Đoàn Diên nhưng nó lại bị giới hạn bởi hai mươi mét bên ngoài.
Đối với hiệp sĩ khoảng cách hai mươi mét khá gần, thậm chí đối với pháp sư đây là một khoảng cách nguy hiểm.
Hành lang này chỉ dài khoảng mười bảy mét nó nằm trong phạm vi nhận thức của siêu phàm giả, nếu tính về sức mạnh nàng và tên hiệp sĩ phía trước đều có cùng đẳng cấp, vấn đề là phải làm sao để khiến đòn t·ấn c·ông của nàng đạt được hiệu quả cao nhất.