Sát Thần Chí Tôn

Chương 3219




Xoát.

Một cây trường tiên giống như độc xà rất nhanh đã cuốn tới sau lưng cây đại thụ mà Cam Trữ đang nấp, gắt gao quấn quanh, cực kỳ điên cuồng.

Cam Trữ nhìn thấy cây trường tiên màu đen này mơ hồ có ánh sáng tím khởi động, trong lòng thầm kêu khổ:

- Tử Quang hắc lôi thần tiên.

Tuy rằng Cam Trữ không phải có vũ lực mạnh nhất, nhưng mà đối với một ít thiên tài khác, tâm tư cực kỳ cởi mở, người có được Tử Quang hắc lôi thần tiên này, hắn cũng biết là ai.

Đây là thiên tài Hốt Lôi, thiên tài đỉnh cấp của Đa Văn thánh địa.

Hốt Lôi này trong Đa Văn thánh địa là một trong hai người mạnh nhất. Cùng một gã thiên tài khác giống như hai ngôi sao chiếu rọi, rất khó là nói Hốt Lôi mạnh hơn hay là thiên tài kia mạnh hơn.

Nhưng không hề nghi ngờ, thực lực của Hốt Lôi này tuyệt đối còn nằm trên Cam Trữ, hơn nữa vượt qua rất nhiều.

Trường tiên biến đổi, gốc đại thụ che trời kia lập tức bị nhổ tận gốc, ầm ầm cuốn lên trên khong trung. Tán cây mang theo rễ cây cùng bay lên trên không trung, hung hăng nện vào phía xa xa, hù cho một đám chim chóc sợ hãi điên cuồng bay về tứ phía, phát ra tiếng kêu hoảng sợ.

Phản ứng của Cam Trữ cực nhanh, thân thể lóe lên đã đáp xuống một gốc đại thụ khác.

Nhưng mà cũng bởi vậy, giữa hai người đã không còn bất luận cản trở gì nữa.

Cam Trữ cơ hồ có thể nhìn thấy vẻ khó chịu trên mặt Hốt Lôi, hai mắt Hốt Lôi này mang theo nụ cười tà ác, cười chậc chậc, nói:

- Tiểu tử, tuy rằng ta không biết ngươi, bất quá ta nhớ rõ ngươi là người của Vĩnh Hằng thánh địa, là người trong đám của Giang Trần kia?


Tuy rằng bóng đêm hàng lâm, nhưng mà ánh mắt của Hốt Lôi tuyệt đối không bị ảnh hưởng, tùy ý thoáng nhìn như vậy đã nhận ra Cam Trữ.

Cam Trữ trong sáu mươi thiên tài cũng là tồn tại không tầm thường.

Nhưng mà có thể tham dự thiên tài thi đấu ai có thể là người hời hợt cơ chứ? Hốt Lôi này lại càng là người nổi bật trong đó, tự nhiên liếc mắt là nhìn ra Cam Trữ.

Sau khi nhìn ra Cam Trữ, hắn thè lưỡi liếm liếm môi, trong mắt hiện lên tinh mang.

Đa Văn thần quốc trước đó ở trước mặt Giang Trần đã mất hết mặt mũi, đối với Giang Trần, muốn nói không có ý kiến, đó là chuyện không thể nào.

Cho nên những thiên tài trong Đa Văn thần quốc đều cực kỳ không phục. Thậm chí muốn tìm cơ hội gây chút phiền toái cho Giang Trần, lấy lại danh dự cho thánh địa.

Nhưng lại không nghĩ rằng ở chỗ này trực tiếp đụng phải tiểu đệ của Giang Trần. Theo Hốt Lôi thấy, tiểu tử này tuy rằng thực lực bình thường, thế nhưng ở trong đội ngũ của Giang Trần, nếu như hắn có thể bắt được, mượn tên này dụ dỗ Giang Trần kia, tuyệt đối là một lựa chọn không tệ.

Hốt Lôi nhếch miệng cười:

- Tiểu tử, đụng phải ta ngươi đừng có than thở mệnh khổ.

Trong lòng Cam Trữ trầm xuống, biết rõ Hốt Lôi đối diện là thiên tài tiếp cận với Thiên Vị cao giai, một thân tu vi đối phó với Cam Trữ hắn tuyệt đối là nhẹ nhàng.

Thế nhưng mà chuyện cho tới nước này, Cam Trữ cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ có ngoan cố chống lại, ít nhất cũng không thể khiến cho Vĩnh Hằng thánh địa mất mặt a.

Thân ảnh Hốt Lôi nhoáng lên, trong chớp mắt bốn phía đều có bóng dáng Hốt Lôi, trường tiên trong tay thoạt nhìn chỉ lắc lư một cái.


Nhưng mà trước mặt Cam Trữ lập tức giống như có ngàn vạn trường tiên huy động, bốn phương tám hướng đều có thanh âm trường tiên huy vũ.

Cam Trữ liên tục thi triển Thủy Văn không gian, không ngừng bố trí phòng ngự quang thân, đồng thời Thủy Thần chi tí như ẩn nhưu hiện, vận sức chờ phát động.

Hừ.

Hốt Lôi chợt lên tiếng:

- Chỉ là mấy cái bong bóng, cũng muốn ngăn cản Tử Quang hắc lôi thần tiên của ta hay sao?

Trong khi Hốt Lôi nói chuyện, trường tiên liên tục run lên, phanh phanh nện lên trên Thủy Văn không gian. Thủy Văn không gian kia bị trường tiên này đánh trúng, lập tức lõm xuống.

Oanh.

Thủy Văn không gian bị phá vỡ, bắn ra vô số bọt nước, các loại phù văn bay tán loạn bốn phía.

Sắc mặt Cam Trữ đại biến, hắn không thể tưởng tượng được, Thủy Văn không gian mà mình vẫn lấy làm tự hào, lại một chiêu bị đối phương phá hủy.

Thực lực Hốt Lôi này quả thực đủ bá đạo a.

Nhìn thấy thực lực của mình chênh lệch to lớn với đối phương như vậy, trong lòng Cam Trữ cũng hiện lên tia bi ai, hắn biết rõ, loại chênh lệch này rất khó bù đắp.

Nhưng mà lúc này hiển nhiên hắn đã không có đường lui. Thân thể như gợn sóng bắt đầu nhoáng lên, liên tục lùi ra phía sau mấy chục trượng, từng đạo Thủy Văn không gian lần nữa xuất hiện bên người Cam Trữ.


Lần này, so với trước đó Cam Trữ còn thi triển nhiều hơn.

- Hừ, lại dùng chiêu cũ, ngươi cho rằng còn hữu dụng sao?

Hốt Lôi thét dài một tiếng:

- Dưới Tử Quang hắc lôi thần tiêu của ta, phòng ngự gì cũng chỉ là hổ giấy mà thôi.

Sưu Sưu....

Trường tiên giống như kéo dài, tràn ngập hư không, trong hư không hung hăng tạo thành một cái rãnh dài, giống như là một cái lạch trên hư không vậy.

Phốc, phốc, phốc.

Phòng ngự của Thủy Văn không gian lập tức bị trường tiên không ngừng đánh nát.

Dư thế của trường tiên không nghỉ mà tiếp tục hung hăng đánh tới Cam Trữ.

Trong thời gian ngắn, Cam Trữ quả thực không có khả năng tiếp tục thi triển Thủy Văn không gian. Chỉ có thể tiếp tục lui bước, Thủy thần chi tí hung hăng đánh ra một kích.

Gợn sóng màu xanh như ẩn như hiện trên tay hắn.

Trường tiên kia nện lên trên Thủy Thần chi tí, không ngờ lại trượt, trượt sang bên cạnh.

Cảnh này khiến cho Hốt Lôi có chút ngoài ý muốn, hắn cười một tiếng quái dị:

- Tiểu tử, có chút đạo hạnh. Xem ra Hốt mỗ đã xem thường ngươi.


Hốt Lôi nhìn qua Thủy Thần chi tí của Cam Trữ, như có điều suy nghĩ. Biết rõ cánh tay này có chút kỳ quái, cho nên trong lòng tò mò.

Nhưng mà ý nghĩ trong đầu Hốt Lôi vận chuyển, như lập tức nghĩ ra thứ gì đó.

Hắn cười ha hả, trường tiên lần nữa giơ lên cao, nhưng mà lúc này, bên ngoài trường tiên, vô số ánh sáng tím không ngừng tán loạn.

Rất rõ ràng, lần này, Hốt Lôi đã dùng tử quang lôi điện.

Cam Trữ thấy một màn như vậy, sắc mặt đại biến.

Nhưng mà Hốt Lôi căn bản không cho Cam Trữ có thời gian phòng ngự, trường tiên khẽ đổi, lập tức quấn quanh thân Cam Trữ.

Bốn phía trường tiên, tử quang lấp lánh, phát ra tiếng phanh phanh, vô cùng chói tai, vô cùng dữ tợn.

Nếu như lần này Cam Trữ lại dùng Thủy Thần chi tí ngăn cản trường tiên này, tử quang lôi điện gặp phải thần thông thuộc tính thủy, chỉ sợ ngày càng hung mãnh, chỉ sợ sẽ trực tiếp phế bỏ cánh tay này của Cam Trữ.

Cam Trữ biết rõ lợi hại, nào dám dùng Thủy Thần chi tí đi ngăn cản cơ chứ.

Thân thể nhoáng lên, muốn vọt lên trên không trung. Nhưng mà lúc này hắn vọt lên trên không trung, hiển nhiên không phải là một lựa chọn lý tưởng.

Xu thế trường tiên của Hốt Lôi căn bản còn chưa dùng hết, phản ứng của Cam Trữ vốn cũng chậm nửa nhịp, giờ phút này lại nhảy lên, tốc độ đâu có thể bằng được trường tiên của Hốt Lôi được chứ?

Hai chân tê rần, nhất thời có một cỗ lôi điện xâm nhập vào toàn thân Cam Trữ, làm cho Cam Trữ kêu thảm một tiếng, bắp chân đã bị trường tiên kia gắt gao quấn lấy.

Hốt Lôi cười ha hả, đắc ý vạn phần. Hắn biết thực lực của mình lợi hại hơn Cam Trữ rất nhiều. Cho nên đối phó với Cam Trữ, hắn giống như là thợ săn trêu đùa con mồi vậy, vô cùng can tâm tình nguyện thưởng thức sự khủng hoảng và sợ hãi của đối phương. Nhất là loại tiếng kêu thảm thiết này, càng khiến cho trong lòng hắn vô cùng dễ chịu, thanh âm này dễ nghe vô cùng.

Trường tiên trong tay liên tục oanh động, giống như là chơi diều, làm cho thân thể Cam Trữ ở trên không trung xoay tròn, Hốt Lôi tùy ý cười to, càng chuyển động nhanh hơn, khiến cho Cam Trữ có cảm giác như lục phủ ngũ tạng đều muốn phun ra.