Sát Thần Chí Tôn

Chương 3205




Lúc này người xem náo nhiệt cũng ngày càng nhiều.

Tên thánh chủ của Đa Văn thần quốc lúc này cũng có chút hối hận, hối hận vừa rồi mình nói lỡ lời. Vừa rồi hắn cũng nhất thời mở miệng nói cho sướng, muốn lớn tiếng dọa người một chút.

Lại không nghĩ rằng một câu nói lại đắc tội với người Vĩnh Hằng thánh địa.

- Được rồi, là Triệu mỗ nói lỡ lời. Tiểu huynh đệ, Đỉnh Thiên đan kia vô luận thế nào, năm khỏa mười khỏa, chung quy cũng có thể san một ít cho Đa Văn thần quốc chúng ta a?

Từ trong miệng đối phương Giang Trần vẫn nghe thấy có chút giống như là sư tử mở miệng, nghĩ thầm người Đa Văn thần quốc này quả nhiên đều không được người ta chào đón.

Ngay cả cách nói chuyện tối thiểu nhất cũng không hiểu.

Hắn lập tức lạnh lùng nói:

- Sản lượng Đỉnh Thiên đan hi hữu, trước mắt ta không có ý định bán ra bên ngoài.

Ngữ khí Giang Trần lạnh nhạt như vậy, khiến cho tên thánh chủ của Đa Văn thần quốc kia tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi. Bị Ngưng Yên thánh chủ phê bình một câu, hắn còn có thể chấp nhận được.

Nhưng mà bị Giang Trần dùng loại thái độ này cự tuyệt, thoáng cái hắn cảm thấy mặt mũi mình mất hết, không có ánh sáng.

Sắc mặt hắn trầm xuống:


- Kỳ đạo hữu, người trẻ tuổi Vĩnh Hằng thánh địa các ngươi quả thực là có tính cách a.

Đại thánh chủ thản nhiên nói:

- Triệu đạo hữu, người trẻ tuổi, nhất là thiên tài trẻ tuổi đều có chút tính cách. Sao ngươi không nghĩ, những lời nói kia của ngươi đối với thiên tài đan đạo chính là một loại vũ nhục? Đỉnh Thiên đan kia là thứ độc nhất vô nhị do Giang Trần nghiên cứu luyện chế ra. Đổi lại là một vị thiên tài đan đạo khác, ngươi nói chuyện như vậy, người ta sẽ lập tức trở mặt ngay tại chỗ với ngươi, ngươi có tin không?

Đây là lời nói thật.

Giới đan đạo, có rất nhiều lão quái vật đan tôn, tính tình đều vô cùng cổ quái. Ngươi nói một câu không khiến cho hắn thỏa mãn, hắn có thể lập tức trở mặt với ngươi.

Đan Tôn Thiên Vị, nhất là những Đan Tôn Thiên vị đỉnh cấp kia, có ai mà không có chút tính tình quái dị cơ chứ? Không phải trời sinh tính tình bọn họ đã vậy, mà là được người khác nâng lên rồi tạo thành.

Đan Tôn Thiên vị, vốn là đám người hi hữu, nếu như ở phương diện khác có tạo nghệ độc nhất vô nhị mà nói, vậy trình độ được nâng lên càng cao. Dần dà tự nhiên được dưỡng thành tính cách kia.

Cho nên ở thế giới võ đạo, tất cả mọi người đều rõ một quy tắc ngầm, đó là không nên đơn giản đắc tội với đan đạo đại sư đỉnh cấp.

Loại người này đắc tội không nổi, thực tế không thể khiến cho đối phương ghi hận ngươi. Một khi người ta ghi hận ngươi mà nói, tuyệt đối có rất nhiều biện pháp khiến cho ngươi không may.

Dù sao, người cầu đan đạo đại sư, thực sự quá nhiều.

Nhìn thấy người Đa Văn thần quốc kinh ngạc, người của một thánh địa khác bên cạnh lại cười nói:


- Kỳ đạo hữu, chúng ta đối với Đỉnh Thiên đan cũng đã nghe danh từ lâu. Không cầu bao nhiêu, chỉ cầu có cơ hội mua là được rồi. Đan dược bực này xuất hiện, cũng là phúc của Vạn Uyên đảo a.

- Đúng, Vĩnh Hằng thánh địa nghiên cứu chế tạo ra loại đan dược bực này, có thể nói là tạo phúc cho Vạn Uyên đảo, công đức vô lượng. Kỳ đạo hữu, mong đạo hữu cho chúng ta một cơ hội mua sắm.

- Giang Trần tiểu hữu, tuổi còn trẻ lại có tạo hóa đan đạo như vậy, ngày sau nhất định là đại nhân vật cấp bậc lãnh tụ của Vạn Uyên đảo, lòng dạ rộng lớn. Đỉnh Thiên đan kia, ta tin rằng hắn nhất định sẽ không giữ làm của riêng.

Có người vỗ mông ngựa Vĩnh Hằng thánh địa, có người trực tiếp vỗ mông ngựa Giang Trần.

Đại thánh chủ vô cùng thích thú, tình nguyện nhìn thấy loại cảnh tượng này, hắn cười nói:

- Đan dược này nha, đã luyện chế ra tự nhiên phải chia sẻ. Chỉ là bất luận đan dược nào đều cần thành phẩm, đều ẩn chứa tâm huyết của đan đạo đại sư bên trong. Cho nên giá tiền cũng không nên phụ giá trị của nó.

- Đúng vậy, đúng vậy, thiên hạ không có đạo lý ăn chùa. Bao nhiêu linh thạch, chỉ cần hợp lý, chúng ta đều nguyện ý mua sắm.

- Đúng, loại đan dược đỉnh cấp như Đỉnh Thiên đan, tự nhiên có cái giá trên trời xứng đôi.

Không thể không nói, có việc cần cầu người, lời nói của mọi người đều vô cùng êm tai.

Kỳ thực trước khi tới đây Giang Trần đã chuẩn bị đấu giá đám Đỉnh Thiên đan này. Nhìn thấy bầu không khí ở hiện trường tốt như vậy cho nên cũng cười nói:


- Lần này trước khi tới quả thực ta đã luyện chế ra một đám Đỉnh Thiên đan. Số lượng tuy rằng không nhiều lắm, thế nhưng vẫn có thể thỏa mãn khẩu vị của một số nhỏ người. Chỉ là bởi vì số lượng Đỉnh Thiên đan quá ít, lại quá nhiều người cần, cho nên đến lúc đó có lẽ sẽ dùng phương thức đấu giá bán ra những đan dược này. Thực không dám dấu diếm, nếu không phải ta cần một đám linh thạch mà nói, những đan dược này ta tuyệt đối sẽ không lấy ra bán. Dù sao ta còn có bao nhiêu thân nhân bằng hữu, cũng cần loại đan dược này. Mà tài liệu Đỉnh Thiên đan kia mọi người đều biết rồi đấy, thu thập rất không dễ dàng.

Nghe nói Giang Trần muốn bán ra Đỉnh Thiên đan kia, tất cả mọi người đều cảm thấy rất là phấn chấn. Nhưng mà nghe nói muốn dùng phương thức đấu giá bán gia, trong lòng mọi người xiết chặt lại.

Đấu giá, như vậy giá cả khó mà nói trước được.

Người Bách Hoa thánh địa đứng bên ngoài nhìn thấy Giang Trần được chúng nhân vây quanh như vậy cũng phiền muộn cực kỳ.

Ân oán giữa bọn họ và Vĩnh Hằng thánh địa, từ đời trước bắt đầu, lại kéo dài tới thé hệ này, lần trước Thạch Huyền đánh cuộc đan đạo thua Giang Trần, thành đan nô Giang Trần, đây vẫn là một mối sỉ nhục của Bách Hoa thánh địa.

Vốn Bách Hoa thánh địa bọn họ mới là thánh địa đứng đầu đan đạo trong thập đại thánh địa, lần này kỳ thực bọn họ cũng chuẩn bị rất nhiều đan dược, muốn mượn cơ hội này kiếm lại danh tiếng.

Hiện tại xem ra, tất cả mọi chuyện đã trở thành mây bay.

Có Đỉnh Thiên đan xuất hiện, những đan dược kia trong Bách Hoa thánh địa, căn bản không đủ dùng, cấp độ chênh lệch quá nhiều.

- Giang Trần tiểu hữu, lựa chọn thời điểm không bằng ngẫu nhiên gặp, bằng không hiện tại bắt đầu đấu giá đi.

- Đúng, hiện tại đấu giá, nhiệt tình mọi người đang tăng vọt.

Đại thánh chủ vội nói:

- Không, không, lần này mọi người tề tụ tới đây, chủ đề là thiên tài thi đấu. Chúng ta không thể bởi vì Đỉnh Thiên đan mà bỏ qua chuyện chính. Trước đó đã định đại sự, chuyện đan dược này, đợi sau khi mọi chuyện hoàn tất, đi đấu giá cũng không muộn. Dù sao đan dược trong tay, nó cũng không chạy được.


Tự nhiên Đại thánh chủ không cho phép lúc này đấu giá Đỉnh Thiên đan. Vĩnh Hằng thánh địa còn nghĩ tới chuyện kết minh, nghĩ tới chuyện đề cử minh chủ.

Nếu muốn những thánh địa khác ủng hộ Vĩnh Hằng thánh địa bọn họ trở thành minh chủ, vậy Đỉnh Thiên đan là một sự trợ giúp quan trọng. Nếu như hiện tại đấu giá mà nói, vạn nhất sau này đám người này quay đầu, không ủng hộ Vĩnh Hằng thánh địa trở thành minh chủ, khi đó Vĩnh Hằng thánh địa bọn họ có thể trở thành minh chủ hay không cũng khó mà nói trước được.

Cho nên đấu giá này phải được cử hành sau khi đề cử minh chủ.

Phần tính toán này của Đại thánh chủ, tự nhiên Giang Trần cũng biết rõ trong lòng, hắn cũng cười nói:

- Đại thánh chủ đã có lời, vãn bối không dám không theo. Chư vị xin yên tâm, Đỉnh Thiên đan kia, Giang mỗ đã nói lấy ra đấu giá, tuyệt đối sẽ không lật lọng.

Nghe Giang Trần nói như vậy, mọi người đều biết hiện tại muốn đấu giá đã không được nữa.

- Ài, vẫn là Vũ Linh thánh nữ có phúc duyên a. Vậy mà được Giang Trần tiểu hữu tặng một khỏa.

- Ha ha, còn không phải Chân Vũ thánh địa có quan hệ thông gia với Vĩnh Hằng thánh địa hay sao? Đây là người nhà a.

Tất cả mọi người mở miệng vui đùi.

Không ít thánh địa càng âm thầm có chủ ý, cân nhắc có nên để cho nữ thiên tài kiệt xuất nhà mình tiếp xúc với Giang Trần nhiều hơn một chút hay không?

Dù sao Vũ Linh thánh nữ là một trong thập lục kim sa, trong thánh địa bọn họ cũng có người trong thập lục kim sa kia a.

Đối với loại thiên tài vô số năm mới gặp như Giang Trần mà nói, có lẽ mỹ nhân kế so với biện pháp khác còn tốt hơn.