Sát Thần Chí Tôn

Chương 3198




Thánh Tổ đại nhân thấy Giang Trần như vậy, trong lòng thầm cười khổ.

Kỳ thực hắn cũng biết trong lòng Giang Trần nhất định không quá cao hứng. Từ trước tới nay đều là Giang Trần vì Vĩnh Hằng thánh địa mà trả giá, chỗ tốt chính thức mà Vĩnh Hằng thánh địa cho Giang Trần trên thực tế cũng không quá nhiều.

Đừng nói là một chút tài nguyên trong bảo khố kia, Thánh Tổ đại nhân chính thức nguyện ý để cho Giang Trần đi bảo khố chọn lựa, thứ tốt nhất nhất định không có ở đó.

Thứ có thể khiến cho Giang Trần chọn lấy, hiển nhiên cũng không phải là thứ tốt nhất của Vĩnh Hằng thánh địa.

Huống chi lần trước hắn để cho Giang Trần đi Chân Vũ thánh địa gấp rút tiếp viện, cũng hứa hẹn sau đó sẽ cho Giang Trần chỗ tốt. Mà chỗ tốt này còn chưa có thực hiện.

Từ sau khi Giang Trần trở về, hắn căn bản không có thời gian trở về để gặp mặt Giang Trần.

- Giang Trần à.

Thánh Tổ đại nhân cười ha hả nói:

- Giữ im lặng cũng không giống phong cách thường ngày của ngươi a.

Giang Trần nhún nhún vai, có chút phiền muộn nói:

- Thánh Tổ đại nhân, nhớ ngày đó đi Chân Vũ thánh địa, người đã từng hứa hẹn không ít nha. Đến bây giờ những hứa hẹn này còn chưa thực hiện một điều nào.

Thánh Tổ đại nhân cũng có chút chột dạ, cười hắc hắc:

- Trách ta, việc này phải trách ta. Thánh địa hiện tại quả thực có chút giật gấu vá vai, nghèo rớt mùng tơi. Ài... Nhưng mà đối với thần tử có công, thánh địa tuyệt đối sẽ không keo kiệt. Ngươi nói đi, ngươi muốn gì, bản Thánh Tổ sẽ làm chủ cho ngươi.

Giang Trần hời hợt nói:


- Ta không muốn làm Thánh địa khó xử, ta chỉ muốn linh thạch.

Những vật khác có lẽ Thánh Địa sẽ lấy cớ, nói tình huống thánh địa bây giờ không giống như bình thường, cầm không ra nổi. Nhưng mà loại vật như linh thạch, nhất định thánh địa có thể lấy ra được.

- Linh thạch?

Thánh Tổ đại nhân cười:

- Ngươi muốn bao nhiêu? Ta biết rõ ngươi muốn trọng tổ trận pháp kia, nhưng mà số linh thạch hao phí của trận pháp kia chính là con số thiên văn. Cho dù là thánh địa cũng không có khả năng cầm ra được a. Giang Trần, ngươi phải biết rằng tình huống của thánh địa bây giờ là có bữa nay nhưng không có bữa mai a.

Giang Trần trợn trắng mắt, hắn còn chưa mở miệng Thánh Tổ đại nhân này đã khóc lóc kể khổ.

- Ta lấy không nhiều, Thánh địa chỉ giúp ta giải quyết một thành, được không?

Giang Trần cười nói.

Thánh Tổ đại nhân trầm ngâm một lát, vuốt cằm, một lát sau hắn vỗ đùi nói:

- Chỉ cần ngươi đồng ý tham dự thiên tài thi đấu, một thành linh thạch này thánh địa sẽ nghĩ biện pháp.

- Chỉ là nghĩ biện pháp hộ thôi sao?

Giang Trần có chút khó chịu.

- Thánh địa... Nhất định sẽ giúp ngươi lấy được số linh thạch này.


Thánh Tổ đại nhân cắn răng một cái, dứt khoát hứa hẹn.

Trên thực tế hiện tại thánh địa quả thực có chút khó xử. Nếu như không phải sau khi bình loạn, có một ít nhà không sao thì hiện tại thánh địa chỉ sợ còn nghèo hơn.

Chiến tranh ngoại vực bên ngoài là không đáy, ngươi có bao nhiêu của cải cũng có thể hút sạch của ngươi.

Quan trọng nhất là chiến trường ngoại vực gần đây vô cùng sinh động. Bên Thánh địa cực kỳ cố hết sức. Cho nên Thánh Tổ đại nhân cơ hồ không có thời gian trở lại thánh địa.

Thấy Giang Trần vẫn không hào hứng là bao, Thánh Tổ đại nhân nhịn không được hỏi:

- Giang Trần, bây giờ trên người ngươi có bao nhiêu? Rốt cuộc còn thiếu bao nhiêu linh thạch?

- Thiếu rất nhiều, càng nhiều càng tốt.

Đối với Thánh Tổ đại nhân, hiện tại Giang Trần phát hiện ra, vẫn phải giấu, không thể nói mình chỉ thiếu chừng hai thành linh thạch.

Nếu như nói chỉ thiếu hai thành, Thánh Tổ đại nhân sẽ càng không để trong lòng, về sau sẽ còn khóc lóc thảm thương hơn.

Thánh Tổ đại nhân cười hắc hắc, đầu độc nói

- Lần này tham dự thiên tài thi đấu khác với trước đó. Mười đại thánh địa liên hợp tổ chức, ý định trong phạm vi Vạn Uyên đảo, không dựa theo bất kỳ khuôn mẫu nào mà tuyển chọn thiên tài. Chỉ cần là thiên tài, mười đại thánh địa không hỏi xuất thân, không hỏi đẳng cấp, chỉ chọn người ưu tú. Cho nên lần thiên tài thi đấu này sẽ vô cùng náo nhiệt. Mà mười đại thánh địa cũng sẽ xuất ra rất nhiều ban thưởng để kích thích thiên tài nha. Chuyện này đối với ngươi mà nói cũng là một cơ hội phát tài. Đúng rồi, không phải ngươi biết luyện chế Thái Nhất bổ thiên đan sao? Không phải biết luyện chế Đỉnh Thiên đan sao? Ở nơi này, những đan dược này cũng có thể đổi không ít linh thạch.

Giang Trần cười khổ nói:


- Thánh Tổ đại nhân, thánh địa ta đã suy yếu tới mức này rồi sao? Còn cần ta đi chào hàng đan dược đổi linh thạch sao?

- Quả thực không dối gạt ngươi, thánh địa đã không còn là suy yếu, mà là thực sự rất nghèo. Chiến trường ngoại vực đánh nhiều một chút thì lại tiêu hao thêm một phần. Ngươi không quản lý việc nhà nên không biết củi gạo dầu muối tốn bao nhiêu a.

Xem ra Thánh Tổ đại nhân quyết tâm khóc than.

Giang Trần nhún nhún vai:

- Đan dược ta chào hàng đổi linh thạch, chuyện này cũng phải là không được. Nhưng mà tài liệu luyện chế những đan dược này, thánh địa phải giúp ta a. Bằng không thì ta đi đâu tìm được nhiều tài liệu trân quý như vậy?

Thánh Tổ đại nhân ra vẻ khó xử, một lát sau mới nói:

- Thánh địa xem trọng thiên tài trẻ tuổi, cho nên thánh địa nhất định sẽ toàn lực ứng phó, thỏa mãn yêu cầu của ngươi. Đúng rồi, chiến trường ngoại vực gần đây rất là náo nhiệt, ngươi có hứng thú đi nhìn qua một chút hay không?

Giang Trần quả quyết lắc đầu:

- Thôi vậy, tạm thời không đi.

Thánh Tổ đại nhân cười hắc hắc, cũng không nói tiếp nữa. Giữa bọn họ cũng có ước định, Giang Trần nếu như đi chiến trường vực ngoại thì cũng phải đợi sau khi Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận khởi động, đảm bảo hậu phương là cương vực nhân loại không có nguy hiểm gì mới được.

Cho nên thấy Giang Trần cự tuyệt kiên quyết như vậy, hắn cũng không nói tiếp nữa.

Hiện tại Giang Trần cũng không phải là người mà thánh địa muốn chi phối thế nào thì chi phối. Nhất định phải dụ dỗ, không nói trước người ta có thần điểu Chu Tước hộ pháp.

Cho dù không có thần điểu Chu Tước, dùng thiên phú và nội tình của Giang Trần, tiềm lực và năng lực biểu hiện ra ngoài, thánh địa cũng phải dụ dỗ cho tốt.

Không có dụ dỗ tốt, có bao nhiêu thế lực từng giây từng phút sẽ tới thọc gậy bánh xe, đục khoét, trực tiếp đào Giang Trần đi.

Giang Trần thấy Thánh Tổ đại nhân tập trung tinh thần hết ở chiến trường ngoại vực, hắn nhịn không được nói:

- Thánh Tổ đại nhân, chuyện vô tận lao ngục, mười đại thánh địa cảm thấy thế nào?


- Vô tận lao ngục chạy ra không ít người. Nhưng mà những người này hiện tại đang còn trong trạng thái căn cơ bất ổn. Tạm thời có lẽ không gây nên sóng gió gì a.

Thánh Tổ đại nhân cũng không dám xác định.

- Thánh Tổ đại nhân, nếu như ngươi có phán đoán về những người này như vậy, ta thấy mười đại thánh địa rất có thể sẽ ăn thiệt thòi lớn.

Không phải Giang Trần đang nói chuyện giật gân.

- Chỉ giáo cho.

Thánh Tổ đại nhân có chút ngưng trọng nói.

- Ta cũng chỉ có trực giác như vậy, những người này trốn từ vô tận lao ngục ra, tuyejt đối không cam lòng để cho thập đại thánh địa khống chế Vạn Uyên đảo.

Giang Trần đã tiếp xúc qua hai cường giả thần đạo từ vô tận lao ngục trốn ra ngoài.

Già Diệp thần tôn, còn có một nhóm người gặp được ở Vân Đà sơn.

Hai nhóm người này rõ ràng không phải là loại người lương thiện dì. Một khi để cho bọn họ ổn định, nhất định sẽ gây ra sóng gió. Đến lúc đó, Vạn Uyên đảo tất sẽ lâm vào trong loạn cục.

Vẻ mặt Thánh Tổ đại nhân có chút bàng hoàng, thở dài:

- Những người này phàm là có chút lương tri, có lẽ không nên gây sóng gió vào lúc này. Vạn Uyên đảo đã sớm không chịu nổi dày vò. Nếu như lại thêm một lần nữa, một khi chiến trường ngoại vực bên ngoài sụp đổ, Vạn Uyên đảo sẽ vạn kiếp bất phục.

Đạo lý kia ai cũng hiểu.

Thế nhưng mà Giang Trần lại không nhịn được mà nói:

- Thánh tổ đại nhân, ngươi đừng quên những người bị giam giữ trong vô tận lao ngục không nhất định là người Vạn Uyên đảo.