Sát Thần Chí Tôn

Chương 2733




- Thôi đi... Đừng so chúng ta với mấy tên phế vật kia. Ta thấy bọn chúng đang nói nhảm, căn bản không phải Giang Hoàng này mạnh mẽ bao nhiêu.

Giang Trần nghe mấy người này nói chuyện, trong lòng âm thầm buồn bực. Không phải đuổi theo có hai người sao. Chẳng lẽ hiện tại lại tập trung lên trên người một mình ta rồi?

Giang Trần nghĩ tới đó âm thầm buồn bực, nhưng mà hắn cũng không cảm thấy gì cả. Dù sao từ trước tới nay hắn cũng không trông cậy vào việc Tô Hồng phân ưu gì cho hắn.

Lại nói, hắn còn trông cậy tên tuổi Giang Hoàng rơi vào trong tay Hoàng Nhi a.

Những tên này sau khi thảo luận một hồi, cũng nói sang chuyện khác. Chủ đề của bọn họ là ở trên thịnh hội cổ ngọc.

Đây cũng là chủ đề mà Giang Trần vô cùng chú ý. Hắn rất muốn biết thập đại thần quốc này rốt cuộc có bao nhiêu danh ngạch. Giữa các thế lực lớn phân phối danh ngạch thế nào.

- Mấy ngày nay ta nhàn nhã đi dạo trong Kỳ tích chi thành này một chút. Kỳ tích chi thành này ở phương diện cổ ngọc quả thực sáng tạo ra rất nhiều kỳ tích a.

- Quả thực như vậy, Lam Yên đảo vực cũng chỉ có lực hấp dẫn ở chỗ đó. Hoang ngọc thượng cổ ẩn chứa rất nhiều cơ duyên thượng cổ, nếu như quả thực có thể gặp được một, cũng là một cọc tạo hóa lớn.

- Còn không phải sao. Thập đại thần quốc sao lại coi trọng như vậy, còn không phải là muốn chiếm chút tiện nghi ở đây hay sao?

- Lại nói, Lam Yên đảo vực này cũng cam lòng hạ vốn gốc. Không ngờ lại mời chúng ta tới tham dự miễn phí. Đồ tốt bị chúng ta lấy đi, đoán chừng bọn họ cũng đau lòng a.

- Thôi đi... Giống như Hồi Xuân đảo vực kia, cũng muốn tâng bốc, vỗ mông ngựa Thập đại thần quốc a.


- Ngươi sai rồi, Lam Yên đảo vực và Hồi Xuân đảo vực tuyệt đối không cùng một cấp độ. Hồi Xuân đảo vực thì gọi là vuốt mông ngựa, Lam Yên đảo vực này gọi là nhân tình. Tình huống vẫn khác nhau.

- Có lẽ vậy, nhìn qua Lam Yên đảo vực này kinh doanh quả thực không tệ. Xác phương diện đều ngăn nắp rõ ràng, so với Hồi Xuân đảo vực kia quả thực vượt qua rất nhiều.

Giang Trần nghe những lời đánh giá này, dường như bọn họ cảm thấy Lam Yên đảo vực rất không tệ. trái lại, đối với Hồi Xuân đảo vực kia có chút không thích.

Những tên này câu được câu không, chủ đề kế tiếp chính là một chút đồ vật râu ria, làm cho Giang Trần nghe qua mà có chút phiền muộn.

Đột nhiên một người trong đó lên tiếng:

- Diệp Châu ca, tại sao huynh không nói chuyện?

- Hắc hắc, ngươi không biết sao? Diệp Châu ca của chúng ta đang suy nghĩ tới tình cảm a.

- Ồ? Diệp Châu ca, thật sao?

Một gã nam tử hơn lớn tuổi trong đám người này cười nhạt một tiếng:

- Đám người các ngươi nói chuyện các ngươi đi, tại sao lại nói tới ngu huynh? Cũng đừng có nói lung tung, coi chừng ngu huynh đá mông các ngươi.

Nam tử gọi là Diệp Châu kia hiển nhiên tính tình không tệ. Trong đám người rõ ràng có địa vị cao nhất, uy vọng cao nhất.

Nhưng mà những thiên tài trẻ tuổi này dường như vẫn thường hay nói giỡn với hắn. Đương nhiên nói giỡn phải đúng mực, vẫn có chừng mực rất tốt, không tới mức khiến cho Diệp Châu này phản cảm.

- Diệp Châu ca, huynh thực sự có người mình thích rồi sao? Không biết là tiểu thư nhà nào?

- Hắc hắc, thập đại thần quốc có thậm lục kim xa. Người Diệp Châu ca vừa ý, mọi người không ngại đoán thử một phen xe.

- Là người Đa Văn thần quốc chúng ta hay sao?

- Nói nhảm, nếu như là người Đa Văn thần quốc, Diệp Châu ca chúng ta vừa ý, đây không phải là vinh hạnh sao? Hắc hắc, Đa Văn thần quốc chúng ta có tám đại thế gia, Diệp gia được công nhận là đệ nhất. Trong thập lục kim xa của thập đại thần quốc, Đa Văn thần quốc chúng ta chỉ có một người, lại là thân muội tử Diệp Oanh của Diệp Châu ca. Cho nên ta suy đoán người Diệp Châu ca vừa ý, nhất định không phải là mỹ nhân Đa Văn thần quốc chúng ta.

- Diệp Châu ca, huynh thử nói xem, nói đi, có lẽ những người làm huynh đệ như chúng ta có thể trợ giúp Diệp Châu ca nghĩ ra kế thì sao?

Diệp Châu kia lớn lên mắt xanh, mày rậm, phong độ nhẹ nhàng, có một cỗ khí độ không tồi.


Hắn thu quạt xếp lại, nhẹ nhàng gõ gõ bàn, nói:

- Được rồi, các ngươi càng nói càng càn rỡ. Uống rượu đi, không nên om sòm.

Những người trẻ tuổi này đều cười ồn ào, nhao nhao nâng chén rượu, hiển nhiên đối với Diệp Châu này vô cùng sùng kính.

- Diệp Châu ca, để huynh đệ ta đoán một chút, có phải là Dao Quang thánh nữ của Quang Minh thần quốc hay không?

- Vũ Linh tiểu thư của Chân Vũ thần quốc?

- Yến Thanh Hoàng của Vĩnh Hăng thần quốc?

Giang Trần bên ngoài nghe tới đó, trong lòng hơi động một chút. Yến Thanh Hoàng? Cái gì mà Diêu Quang thánh nữ, Vũ Linh tiểu thư, Giang Trần hắn đều không thèm để ý.

Nhưng mà Yến Thanh Hoàng kia chính là phương danh của Hoàng Nhi. Giang Trần chợt nghe thấy, trong lòng đã rung động.

- Chẳng lẽ Hoàng Nhi cũng ở trong danh sách thập lục kim sa của thập đại thần quốc hay sao?

Cái gọi là kim sa, thông tục một chút thì chính là nói nữ thần. Là đại mỹ nhân được công nhận. Trong thập đại thần quốc, các phương diện tổng hợp lại, tố chất, nhân khí, mỹ nữ được liệt vào top mười sáu đều được gọi là thập lục kim sa.

Trong lúc Giang Trần thất thần, rất nhiều câu nói của những người này hắn đã bỏ qua.

- Diệp Châu ca, huynh thử nói xem. Thập lục kim sa luôn luôn là mục tiêu của Diệp Châu ca. Ta suy đoán, mục tiêu của Diệp Châu ca là Vũ Linh tiểu thư đúng không?

- Đúng rồi,các ngươi có biết lần này thập lục kim sa có bao nhiêu người tới đây hay không?


- ta biết, Dao Quang thánh nữ tới, Vũ Linh tiểu thư dường như cũng tới.

- Còn có Tư Đồng thánh nữ của Húc Nhật thần quốc nữa.

Những người này có năng lực tình báo rất mạnh, đối với thập lục kim sa rõ như lòng bàn tay, bắt đầu điểm tên ra.

Những người này nói tới thập lục kim sa, bầu không khí rất náo nhiệt, nói hay vô cùng.

- Đúng rồi, khong biết Yến Thanh Hoàng tiểu thư của Vĩnh Hằng thần quốc có tới không?

- Có lẽ nàng không tới đây a?

- Cũng đúng, nghe nói Yến gia đắc tội Hạ Hầu gia. Yến Thanh hoàng tiểu thư này sớm đã bị Hạ Hầu Tông của Hạ Hầu gia đặt trước.

- Có việc này sao? Hạ Hầu gia tộc kia những năm này phát triển rất nhanh. Mà Yến gia ngày càng thụt lùi. Đáng thương a. Hoàng Nhi tiểu tỷ bài danh top ba trong thập lục kim sa lại trở thành lô đỉnh luyện công của Hạ Hầu Tông.

- Hạ Hầu Tông này cũng không sợ trở thành công địch của thập đại thần quốc sao?

- Ha ha, đây là ân oán giữa hai đại thế gia người ta. Người khác có muốn can thiệp cũng không được nha.

- Nói thì nói nhưu vậy, nhưng mà làm lô đỉnh luyện công quả thực là lãng phí, phá hư một đóa hoa. Ta đoán, rất nhiều thiên tài âm thầm hận Hạ Hầu Tông kia. Tương lai nếu như có thiên tài va chạm trong Thập đại thần quốc, đoán chừng đối thủ tiềm ẩn của Hạ Hầu Tông sẽ rất nhiều. Đoán chừng sẽ có không ít người vô thức nhằm vào hắn.