Sát Thần Chí Tôn

Chương 1620




Đương nhiên, ba mươi sáu thiên tài của Thiếu Chủ Bảng, cũng không phải mỗi người đều có đãi ngộ đồng dạng.

Chỉ có trước chín, mới có thể hưởng thụ đãi ngộ cao cấp nhất, tiến vào khu vực tối cao, hưởng thụ đãi ngộ tu luyện một ngày bằng mười ngày.

Đằng sau, mỗi cách chín tên, cấp độ sẽ giảm xuống một ít. Tổng cộng bốn cấp độ.

Giang Trần một đường giết đến Thiếu Chủ Bảng, dù tạm thời không thể khiêu chiến Top 5, nhưng mà trước chín, là phải tranh thủ thoáng một phát.

Cho nên, trong lòng của hắn đã có quyết đoán, tiếp tục khiêu chiến. Bất quá không phải qua 12 cấp, cũng không phải 6 cấp, mà chỉ là ba thứ tự, khiêu chiến thiên tài thứ tám.

Khiêu chiến tên thứ tám, Giang Trần tự nhiên là có thâm ý. Bởi vì tên thứ tám này, đến từ Tu La Đại Đế nhất mạch, tên là Cao Triển, bất quá hắn càng ưa thích người khác xưng hô hắn là Cao Trảm.

Kẻ này ở Tu La Đại Đế nhất mạch, là thiên tài thứ hai. Tính cách lãnh khốc, chuyên chú Tu La Sát đạo, là một võ giả vì giết mà sống.

Nhìn thấy Giang Trần khiêu chiến Cao Triển, tất cả mọi người hơi có chút giật mình.

Bọn hắn tuyệt đối không thể tưởng được, Chân Đan Vương lại chọn khiêu chiến Cao Triển. Cao Triển này, là cuồng nhân nổi danh giết chóc a.

Một thân khí chất Tu La Sát đạo, tựa như Ma Thần từ Địa Ngục đi tới, một ít võ giả khí thế yếu, bị cổ Hung Sát Chi Khí kia xông lên, đều không cần đánh liền hỏng mất.

Chống lại Cao Triển, quả thực so với khiêu chiến Top 5 cũng không xê xích bao nhiêu.

Mặc dù Chân Đan Vương muốn vào trước chín của đệ nhất khu, hoàn toàn có thể khiêu chiến tên thứ chín a. Tuy tên thứ chín kia thực lực cũng rất lợi hại, nhưng so với Cao Triển, vẫn có chênh lệch nhất định.


Mấu chốt nhất là, Cao Triển tu luyện Tu La Sát đạo, mặc dù là những thiên tài xếp trước hắn kia, cũng không nguyện ý cùng hắn chính diện đối chọi a.

Hiển nhiên, ngay cả Cao Triển, cũng có chút không tin.

- Khiêu chiến ta?

Cao Triển liếm liếm bờ môi hơi mỏng, khóe miệng hiện ra một vòng vui vẻ lãnh khốc, trong mắt bùng lên sát ý, khí chất khát máu hoàn toàn hiển lộ.

Ngữ khí của Tu La Đại Đế đạm mạc:

- Cao Triển, không nên khinh địch. Từng người bị hắn khiêu chiến, đều cảm thấy kẻ này là không biết tự lượng sức mình, cuối cùng bọn hắn đều phát hiện, không biết tự lượng sức mình chính là bọn hắn.

Đối với Giang Trần, Tu La Đại Đế cũng khắc sâu ấn tượng.

Ban đầu ở Lưu Ly Vương Thành tranh đấu, Vương Đình đại phiệt bị diệt, có thể nói đầu sỏ gây nên sau lưng căn bản không phải Khổng Tước Thánh Sơn, mà là Chân Đan Vương này.

Thậm chí, cho tới bây giờ, ngoại giới nghe đồn nói kẻ này sẽ được lập làm Thiếu chủ của Khổng Tước Thánh Sơn, tin tức này đối với Tu La Đại Đế mà nói, tuyệt đối không phải tin tức tốt gì.

Nếu như Khổng Tước Thánh Sơn lập Thiếu chủ, chờ Khổng Tước Đại Đế viên mãn, Thiếu chủ rất có thể sẽ tiếp tục chấp chưởng Lưu Ly Vương Thành. Vậy Tu La Đại Đế hắn sẽ ở chỗ nào.

Cho nên, Tu La Đại Đế mặc kệ từ góc độ nào xem, cũng khó có khả năng ưa thích Giang Trần.

Nhưng mà, hắn lại không nghĩ tới thiên tài tuổi trẻ ngang trời giết ra kia, hôm nay, vậy mà khiêu chiến môn hạ của mình.

Ở Tu La Đại Đế xem ra, đây tuyệt đối không phải trùng hợp, mà là Chân Đan Vương kia cố ý gây nên. Đây là Khổng Tước Thánh Sơn hướng mình thị uy.

- Sư tôn đừng lo, đệ tử không giống những người tầm thường kia. Mặc dù Chân Đan Vương này có chút Tạo Hóa, bất quá thủ đoạn của hắn, đệ tử đã biết. Chờ lên lôi đài, đệ tử sẽ dùng lĩnh vực Hoàng cảnh của Tu La Sát đạo, cũng có thể triệt để giảo sát hắn.

Trong giọng nói của Cao Triển, tràn ngập sát ý lãnh khốc.

Đối với môn đồ này, Tu La Đại Đế là phi thường hài lòng. Hắn kế thừa bản năng khát máu của mình, cũng kế thừa Tu La Sát đạo chân truyền của mình.

Chỉ tiếc, kẻ này quá mức chuyên chú võ đạo, phương diện khác không hề có hứng thú. Cho nên loại thiên tài này, chỉ có thể với tư cách thiên tài Số 2 đến bồi dưỡng, tuyệt đối không thể thành Thiếu chủ Số 1.

Bất quá, Cao Triển hiển nhiên không thèm để ý những thứ này. Hắn càng để ý chính là võ đạo tăng lên, là võ đạo đột phá.

- Ngu xuẩn.

Nghe được lời nói này của Cao Triển, Tu La Đại Đế lại quát lớn.


- Kẻ này thâm bất khả trắc, át chủ bài rất nhiều. Nếu như ngươi cảm thấy đã khám phá tất cả thủ đoạn của hắn, vậy người cuối cùng bại hạ lôi đài, nhất định là ngươi.

Tu La Đại Đế rất ít hung thần ác sát quát lớn Cao Triển như vậy, bất quá giờ phút này, bởi vì biết rõ tầm quan trọng của trận chiến kia, cảm xúc của hắn cũng nhịn không được có chút táo bạo.

Bởi vì hắn từ thần thái cùng giọng nói của Cao Triển, thấy được Cao Triển có ý khinh địch.

Cao Triển quả thật là thiên tài, là thiên tài còn mạnh hơn Trang Mẫn không ít. Trang Mẫn thất bại, cũng không có tính tham khảo gì, cũng không có khả năng ảnh hưởng đến Cao Triển.

Thế nhưng mà, nếu như Cao Triển dùng loại tâm tính này xuất chiến, chỉ sợ khả năng bị tiểu tử Chân Đan Vương kia tính toán sẽ rất lớn. Tiểu tử kia, đích thật là quá giảo hoạt rồi.

Cũng may, giờ phút này sắc trời đã tối, trận chiến sẽ tiến hành vào ngày mai.

Tu La Đại Đế cảm giác mình còn thời gian để Cao Triển bỏ đi loại ý nghĩ kia.

Màn đêm buông xuống, Khổng Tước Đại Đế cũng đi ra Lưu Ly Vương Tháp, tìm được Giang Trần.

- Bệ hạ?

Dưới ánh trăng, Giang Trần thấy Khổng Tước Đại Đế đạp nguyệt mà đến, cũng hơi có chút giật mình, bởi vì hắn biết rõ, lúc này, bảy đại đế hẳn là ở trong Lưu Ly Vương Tháp mới đúng.

Khóe môi của Khổng Tước Đại Đế nhếch lên một tia vui vẻ thanh thản:

- Hảo tiểu tử, ngươi bốc đồng so với ta dự đoán còn muốn hung mãnh rất nhiều a. Ta nghĩ ngươi có thể vọt tới vị trí hai mươi cũng đã không sai biệt lắm. Lại không nghĩ rằng, ngươi liên tục cho ra kinh hỉ. Hiện tại Bổn đế bịt lỗ tai, cũng có thể nghe khắp Lưu Ly Vương Thành đều đang nghị luận ngươi.

- Nghị luận ta cái gì?

Giang Trần cười hỏi.


- Như thế nào? Muốn thông qua miệng bổn đế, để khen ngợi ngươi?

Khổng Tước Đại Đế cười nói.

- Ngươi bây giờ là đệ nhất thần tượng của trẻ tuổi Lưu Ly Vương Thành. Coi như là thiên tài bài danh Top 5, nhân khí cũng xa xa không bằng ngươi.

Giang Trần nhếch miệng:

- Những thiên tài kia cao cao tại thượng, muốn bọn hắn bước chân vào thế tục một bước cũng khó khăn, làm sao có thể được mọi người hậu ái?

Điểm này, Giang Trần vẫn cảm thấy lúc trước Phàn thiếu chủ làm vô cùng tốt. Tuy cao cao tại thượng, nhưng lại biết thu mua nhân tâm.

Chỉ tiếc, đó là huyết mạch Ma tộc.

Khổng Tước Đại Đế nhịn không được cười lên:

- Tiểu tử ngươi, so với bọn họ, ngược lại thật là một khác loại. Đúng rồi, trận chiến này, vì sao ngươi lựa chọn khiêu chiến Cao Triển? Chẳng lẽ ngươi không biết, Cao Triển này được vinh dự là tồn tại có hi vọng trùng kích Top 5 nhất sao?

- Thiếu Chủ Bảng top 12, người nào không được xưng có hi vọng trùng kích Top 5? Được xưng là một việc, thực tế lại là một việc khác. Nếu như Cao Triển kia thực sự lợi hại như vậy, hắn nên ổn ở trước năm, mà không phải chỉ có tư cách trùng kích Top 5.

Giang Trần lý luận, cũng có đạo lý của hắn.