Sát Thần Chí Tôn

Chương 156: C156: Long đằng hầu mất trật tự rồi 1




Ba vạn đại quân làm chim thú tán, nguyên một đám vội vội vàng vàng chạy trở về Long Đằng Hầu phủ. Chỉ là, bọn họ chân mau hơn nữa, cũng không bằng tốc độ Kim Dực Kiếm Điểu của Tuyên Bàn tử.



Thời điểm những đào binh này vẫn còn trên đường, Tuyên Bàn tử đã tới trên không Long Đằng Hầu phủ!



Tuyên Bàn tử là tên t*ng trùng lên não, giờ phút này hắn cũng bất chấp lập trường của cha mình, huyền ở trên không, kêu lớn:



- Long Chiếu Phong, đi ra cho ta!



Một tiếng kêu to đột ngột này, làm cho phương viên vài dặm xung quanh Long Đằng Hầu, đều là một mảnh xôn xao.



Ai vậy? Lá gan cũng quá lớn đi, vậy mà gọi thẳng đại danh của Long Đằng Hầu? Cái này là muốn chết sao?



Mắt phải Long Đằng Hầu trực nhảy, nghe được tiếng gọi bất thình lình kia, phảng phất đất bằng lên kinh lôi, cả người đột nhiên co lại.



- Ai?



Sớm đã có cường giả của Long Đằng Hầu xông lên nóc nhà.



- Thần thánh phương nào? Dám đến Long Đằng Hầu phủ giương oai?



Những cường giả Long phủ này, nhìn thấy trên đám mây, thậm chí có người cưỡi chim bay, thì cảm thấy kỳ quái, chỉ cho là cường giả Ẩn Thế Tông Môn giá lâm, mỗi một cái đều ngưỡng đầu, như lâm đại địch.



- Giương oai? Ta là đến tặng quà cho các ngươi, gọi Long Chiếu Phong đi ra!



Trong lòng Tuyên Bàn tử thống khoái, đây là cái gì? Đây là "đã hết cơn khổ, đến ngày sung sướng" a!



Ngẫm lại Tuyên Bàn tử hắn, gần đây ở vương đô đều bị người khi dễ, hôm nay, vậy mà có thể gọi thẳng danh tự của Long Đằng Hầu, cái gì gọi là hãnh diện? Cái gì gọi là nhân sinh đỉnh phong? Không ai qua được hôm nay rồi!



Long Chiếu Phong nghe được rõ ràng, cũng nhảy lên nóc nhà, đứng tại chỗ cao, ngửa đầu hỏi:



- Các hạ là người phương nào, không biết tiễn đưa lễ vật gì?





Tuyên Bàn tử rất thông minh, trốn ở chỗ cao, cũng dấu diếm mặt, đầu ghé vào trên lưng Kim Dực Kiếm Điểu, một bộ hèn mọn bỉ ổi tới cực điểm.



- Đưa lễ gì? Ta hỏi ngươi, con của ngươi Long Ngâm Dã ở đâu? Long Nhất ở đâu?



Long Chiếu Phong sững sờ, không rõ ý tưởng, nhưng vẫn nói:



- Long Nhất theo nhi tử Ngâm Dã của ta ra ngoài, giải quyết một ít tranh chấp tư nhân, không lâu sau sẽ trở lại. Tôn giá là người phương nào, chẳng lẽ là bằng hữu con ta kết giao?





Long Chiếu Phong thấy người kia cưỡi Kim Dực Kiếm Điểu, chỉ sợ lai lịch không nhỏ, bởi vậy ngữ khí có chút khắc chế, thậm chí mang theo vài phần ôn hoà.



- Ha ha, xử lý tranh chấp tư nhân sao? Không bao lâu sẽ trở lại?



Tuyên Bàn tử cười nói.



- Đúng vậy.



- Ngươi sai rồi, bọn hắn đã trở lại. Nhận lấy a.



Tuyên Bàn tử đem bao ném xuống, vật từ chỗ cao ném xuống, thế năng rất lớn. Long Đằng Hầu cũng không dám lãnh đạm, đứng trung bình tấn, trầm hông, hai tay kéo một phát, quấn mấy vòng mới vững vàng tiếp được.



Long Chiếu Phong không hiểu ra sao, câu "bọn hắn đã trở lại, nhận lấy a" kia của đối phương, nói hắn không hiểu thấu, ẩn ẩn có chút cảm giác sởn hết cả gai ốc.



Trong nháy mắt hắn cởi bao ra, cả người Long Chiếu Phong mất trật tự rồi, hóa đá rồi.



Trong bao, là Long Ngâm Dã chết không nhắm mắt, trừng lớn hai mắt, trong nháy mắt Long Chiếu Phong cởi bao, cùng Long Chiếu Phong bốn mắt nhìn nhau.



- A!



Long Chiếu Phong tại chỗ phun ra một ngụm lão huyết.



- Hầu gia, làm sao vậy?



Thân vệ bốn phía đều nhao nhao chạy tới.



- Giết hắn đi, giết hắn đi, giết hắn đi!



Long Chiếu Phong như bị điên rồi, chỉ vào không trung hạ lệnh.



Tuyên Bàn tử cười ha ha:



- Long Chiếu Phong, ngươi để cho con trai con gái của mình, ở vô tận địa quật giết chư hầu truyền nhân khác, có từng nghĩ đến ngày hôm nay? Cái này gọi là hiện thế báo, tới rất nhanh a. Ôm đầu con của ngươi, chậm rãi khóc đi thôi!



- Giết hắn đi!



Long Chiếu Phong thống khổ khàn cả giọng!



Thế nhưng mà, Tuyên Bàn tử sợ chết như thế, sao sẽ để cho mình đặt trong nguy hiểm, vỗ đầu Kim Dực Kiếm Điểu, lập tức hướng đám mây phóng đi.



- Ha ha ha, Long Chiếu Phong. Ngươi giết người khác, thì phải biết, luôn luôn có một ngày, người khác sẽ giết ngươi! Long Ngâm Dã, chỉ là bước đầu tiên diệt vong của Long gia các ngươi!



Tuyên Bàn tử nói miệng lưỡi lợi hại, lúc này mới vui sướng quay đầu.



Mà Long Cư Tuyết ở trong mật thất Long phủ bế quan, cũng bị kinh động, phi thân lướt lên nóc nhà, nhìn thấy thủ cấp của Long Ngâm Dã đang trợn tròn mắt nhìn nàng.



- Ca.



Long Cư Tuyết cũng choáng váng.



Tiên Thiên Thanh Loan thể thì như thế nào? Bị Ẩn Thế Tông Môn nhìn trúng thì như thế nào?



Vẫn không cải biến được sự thật huynh trưởng Long Ngâm Dã bị người chém đầu!



Thiên phú cường thịnh trở lại, bối cảnh sâu hơn, có thể làm cho Long Ngâm Dã phục sinh sao?



Không thể!



Long Cư Tuyết có chút thất sắc, ngữ khí rét lạnh, quát hỏi:



- Ai làm?



Những thân vệ kia nguyên một đám mặt không còn chút máu, lắc đầu nói:



- Không rõ ràng lắm, vừa rồi không trung có một người cưỡi Kim Dực Kiếm Điểu, đưa tới... Đưa tới thủ cấp của Tiểu Hầu gia.



- Thanh âm của nười nọ rất quen.



Tuy Long Cư Tuyết bi thống, nhưng đầu óc lại không loạn.



- Chẳng lẽ là Giang Trần?



Một gã thân vệ thất thanh nói.



- Không phải thanh âm của Giang Trần!



Long Cư Tuyết như thế nào phân biệt không ra thanh âm của Giang Trần? Nhắc tới Giang Trần, bỗng nhiên Long Cư Tuyết nhớ tới một người.




- Đúng, thanh âm kia, ta nhớ ra rồi, là Tuyên Bàn tử. Kim Sơn Hầu truyền nhân! Một trong những tay sai của Giang Trần.



- Kim Sơn Hầu?



Ánh mắt Long Chiếu Phong hung hãn, lại lần nữa hiện lên một tia sát cơ.





Vừa rồi hắn đắm chìm trong tang tử chi thống, không thể tự thoát ra được. Trải qua thời gian ngắn thanh tỉnh, dần dần phục hồi tinh thần lại, nghe được ba chữ Kim Sơn Hầu kia, sát cơ của Long Đằng Hầu tăng vọt.



- Ngâm Dã, Long Nhất, anh linh các ngươi không xa, hãy chờ xem! Ta nhất định báo thù cho các ngươi, Giang gia, Tuyên gia, ta muốn tru cửu tộc các ngươi, cho các ngươi xác chết thành núi, máu chảy thành sông!



Long Chiếu Phong khấp huyết thề.



- Long Nhị, truyền hiệu lệnh của ta, phàm là chư hầu đầu nhập vào Long gia ta, trong vòng một canh giờ, phải đuổi tới Long Đằng Hầu phủ!



Trong lòng Long Nhị rùng mình, biết rõ Hầu gia là muốn sớm phát động quyết chiến!



Trên đường phố trước Hầu phủ, Hầu phủ giáp vệ mới tốp năm tốp ba chạy trở lại.



- Hầu gia, việc lớn không tốt, Tiểu Hầu gia hắn...



Trên mặt Long Chiếu Phong nổi lên một tầng sương lạnh, đối với Long Nhị nói:



- Những hạng người vô năng này, lâm trận đào thoát, ngươi đi xử lý đi!



...



- Cái gì? Long Ngâm Dã thảo phạt Giang Hãn Hầu, bị Giang Trần từ trên trời giáng xuống, tại chỗ bắn chết? Cùng nhau bị giết còn có Long Nhất? Còn có Nhạn Môn Hầu truyền nhân Yến Nhất Minh?



- Giang Trần trở lại rồi? Hắn không chết? Long Ngâm Dã bị hắn bắn chết?



Cơ hồ chỉ dùng một phút đồng hồ thời gian, tin tức Long Ngâm Dã bị giết, Long Nhất vẫn lạc, Giang Trần cường thế trở về, liền truyền khắp toàn bộ vương đô.



Nhất là những chư hầu đã đầu phục Long Đằng Hầu kia, càng là khiếp sợ không hiểu, miệng đầy đắng chát.



Bọn hắn cơ hồ không thể tin được lỗ tai của mình, dùng tinh nhuệ của Long Đằng Hầu, tăng thêm Long Nhất mười một mạch Chân khí đại sư tọa trấn, như thế nào sẽ bị Giang Trần bắn chết?