Sáp Kiện Vô Địch

Chương 152: Thăng Long Diệt Nhật Quyền




- Tất nhiên là thật. Nhưng mà phải để xem ngươi còn mạng đi xuống Vẫn Thần Thai hôm nay không đã.
Thiện Như Ngọc nói.

Du Dương tất nhiên là hiểu ý của Thiện Như Ngọc. Chỉ cần mình đánh thắng nàng, sau đó lại lên làm đảo chủ mạo hiểm đảo, thế thì tự nhiên Thiện Như Ngọc sẽ đồng ý đem con gái nàng gả cho mình.

- Băng Phong Thiên Lý!
Thiện Như Ngọc sử dụng tuyệt học sở trường của nàng - Băng Phong Thiên Lý.

- Mẹ vợ tương lai à, vì hạnh phúc chung thân của con gái người, ta chỉ có thể đắc tội thôi. Băng Phong Vạn Lý!
Du Dương nói.

Du Dương cũng đã sớm nghiên cứu qua Băng Phong Thiên Lý của Thiện Như Ngọc, Băng Phong Thiên Lý chính là khống chế phân tử nước, thay đổi phương thức sắp xếp trong phân tử nước, đem nước từ trạng thái lỏng biến thành trạng thái rắn cố định.

Hai người Du Dương cùng Thiện Như Ngọc sử dụng vũ kỹ giống nhau, nhưng Du Dương trong “Lực trường địa lao” đã tu luyện đến lực trường lĩnh vực thập trọng thiên, sau đó lại được Niếp Thiên Phong chỉ điểm, thực lực của hắn tăng lên rất nhiều, đến một trình độ người thường không thể tưởng tượng nổi. Tuy rằng Băng Phong Vạn Lý của Du Dương vẫn chưa thể chân chính đạt đến “Vạn Lý”, nhưng uy lực vẫn là mạnh hơn Băng Phong Thiên Lý của Thiện Như Ngọc rất nhiều.

Ầm!

Du Dương đánh tan chiêu thức của Thiện Như Ngọc, sau đó đem băng sương liên tục vây quanh lấy Thiện Như Ngọc.

Thiện Như Ngọc thế nào cũng không thể nghĩ đến, mới một tháng thôi, lực lượng của Du Dương dĩ nhiên lại mạnh biến thái đến như vậy. Một tháng trước vẫn còn không thể tiếp nổi một chiêu của mình, hiện tại không chỉ tiếp được Băng Phong Thiên Lý của chính mình mà lại còn bị hắn copy.

Băng sương liên tục trên đỉnh đầu của Thiện Như Ngọc hình thành một cái băng trảo thật lớn, băng trảo lập tức tóm đến thân thể Thiện Như Ngọc, như muốn đem Thiện Như Ngọc đóng băng lại, sau đó bẻ vụn!

- Lão công, không nên!
Thấy băng sương muốn đóng băng giết chết mẫu thân của mình, Thiện Nhược Thủy kêu to muốn ngăn cản Du Dương.

Nghe được lời nói của Thiện Nhược Thủy, băng trảo trên đỉnh đầu Thiện Như Ngọc đột nhiên dừng lại trên không trung. Kỳ thực dù Thiện Nhược Thủy không gọi, Du Dương cũng sẽ không làm Thiện Như Ngọc bị thương. Du Dương còn đang muốn lấy con gái người ta đây, người còn chưa tới tay, lại đi đả thương mẹ vợ, hắn còn chưa ngu tới tình trạng như vậy.

Thiện Như Ngọc đánh giá thấp thực lực của Du Dương, bị lực lượng của Du Dương chấn kinh ngay tại trận.

Lúc này, Du Dương khống chế băng trảo di dộng, nắm lấy thân thể Thiện Như Ngọc, đem nàng đưa xuống dưới võ đài.

Thiện Như Ngọc là lục tinh mạo hiểm vương, “lực trường lĩnh vực’’ cũng phải sấp sỉ cửu trọng thiên, nhưng lại bị Du Dương một chiêu đánh bại, hơn nữa lại là bại ở chiêu thức chính nàng am hiểu nhất.

Không riêng gì Thiện Như Ngọc kinh hãi, tất cả mọi người có mặt ở đây đều hít sâu một hơi, thầm nghĩ: “Tên biến thái này là từ chỗ quái nào xuất hiện vậy!”

- Mẹ, người không sao chứ!
Thiện Như Ngọc vừa xuống đài, con gái Thiện Nhược Thủy lập tức chạy đến, tuy nói mẫu thân nàng thua, nhưng vẻ mặt nàng vô cùng mừng rỡ, rõ ràng đúng tiêu chuẩn nữ sinh hướng ngoại.

- Hừ, Nhìn ngươi xem. Ngươi muốn gả cho hắn, vậy cũng phải xem hắn còn mạng đi xuống võ đài hay không!
Thua như thế không phục, Thiện Như Ngọc hơi tức giận.

- Hi Hi, tất nhiên là không sao rồi, anh ấy nhất định có thể chiến thắng.
Bây giờ Thiện Nhược Thủy đối với nam nhân của mình cực kỳ sùng bái.

- Còn ai muốn khiêu chiến ta nữa, đều đến xếp hàng đi, từng người từng người đến, yên tâm, tất cả mọi người đều có cơ hội.
Du Dương chiến thắng Thiện Như Ngọc, khí thế bùng phát, dâm uy tỏa sáng.

Thấy Du Dương nhẹ nhàng mà chiến thắng Thiện Như Ngọc cấp độ lục tinh mạo hiểm vương, mấy mạo hiểm vương khác dưới đài cũng không dám khinh thường tiến lên đài khiêu chiến Du Dương.

Nhìn thấy thái độ kiêu ngạo của Du Dương, các nhân vật cấp mạo hiểm vương đều muốn lên đài giáo huấn Du Dương, nhưng lại sợ không phải đối thủ của Du Dương. Cấp mạo hiểm vương không ai lên đài, mấy tên mạo hiểm gia kia cùng mạo hiểm giả cấp thấp nhất thời lại càng không ai dám lên đài.

Hơn chín mươi vị mạo hiểm vương ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều đang đợi người khác làm chim đầu đàn.

- Thập tứ hoàng thúc, tiểu tử Du Dương này quá kiêu ngạo.
Xích Vô Tà đứng phía sau Xích Diệt Thiên nói.

- Hừ, nếu ngươi có bản lĩnh thật sự, ngươi cũng có thể kiêu ngạo như vậy!
Xích Diệt Thiên sắc mặt không tốt hừ lạnh nói.

- Thập tứ hoàng thúc, lần trước người thua hắn là do nhất thời sơ suất, nếu như đường đường chính chính đơn đả độc đấu, ta tin hắn nhất định không phải là đối thủ của người.
Xích Vô Tà sau lưng kích động Xích Diệt Thiên.

Xích Vô Tà cùng Du Dương có thù không đội trời chung, chính mình không có bản lĩnh báo thù, hắn chỉ muốn xúi giục Xích Diệt Thiên thay hắn báo thù.

Xích Vô Tà nói không phải là không có lý, ngày đó Du Dương chặt đứt cánh tay hắn là dùng những mưu kế tiểu nhân, nhưng là hôm Du Dương cùng ngày đó khác nhau quá lớn, thực lực tăng lên gấp mấy lần, Xích Diệt Thiên tự nhiên có thể nhìn ra được.

- Diệt Thiên lão đệ, nếu như người muốn báo mối thù cụt tay kia, ta có thể giúp ngươi.
Y Tiên Lý Thi Bạch vuốt vuốt chòm râu dê của mình, cao thâm nói ra.

- Lý Y tiên, ngươi muốn cùng ta liên thủ sao?
Xích Diệt Thiên nói.

- Muốn giết hắn, còn chưa cần đến ta và ngươi liên thủ, chỉ cần mình ngươi là có thể!
Y Tiên Lý Thi Bạch nói.

- Việc này..
Mặt Xích Diệt Thiên lộ vẻ khó xử.

- Diệt Thiên lão đệ, không phải làm khó ngươi, ta đưa ngươi một vật, có thể giúp ngươi chiến thắng hắn.
Nói xong, trên tay Y tiên Lý Thi Bạch hiện ra một viên đan dược màu đen.

- Đây là cái gì?
Xích Diệt Thiên nghi hoặc nhìn Lý Thi Bạch.

- Thuốc này tên là Phong Ma Bạo Niệm Hoàn. Sau khi dùng nó có thể tăng cường niệm lực, tăng cường lực lượng ít nhất là gấp đôi. Tác dụng trong hai tiếng đồng hồ, thời gian dài như vậy cũng đủ để ngươi giết chết tên tiểu tử này chứ!
Lý Thi Bạch hướng Xích Diệt Tà giải thích.

- Có tác dụng phụ gì khác không?
Xích Diệt Thiên hỏi.

- Có một chút tác dụng phụ, nhưng mà Diệt Thiên lão đệ ngươi yên tâm, có ta ở đây, không đến thời gian hai ngày là có thể giúp ngươi điều trị hết.
Lý Thi Bạch nói.

Kỳ thực viên Phong Ma Bạo Niệm Hoàn này có tác dụng phụ rất lớn, nhẹ thì lực lượng thụt lùi, nặng thì tư duy trì trệ biến thành ngu ngốc, nhưng mà Lý Thi Bạch không có nói cho Xích Diệt Thiên biết. Hắn cũng muốn giết chết Du Dương, nhưng hắn lại không muốn tự mình động thủ.

- Tốt! Nếu Lý Y Tiên đã muốn hắn chết, ta đây sẽ đem đầu hắn mang tới cho Lý Y Tiên!
Xích Diệt Thiên không còn cách nào khác, cầm lấy “Phong Ma Bạo Niệm Hoàn” trong tay Lý Thi Bạch. Sau đó nuốt vào trong miệng, dược lực chỉ trong chốc lát đã tiêu hóa hết, Xích Diệt Thiên nhảy lên võ đài.

- Ngon, rốt cục cũng có người chịu lên đài! Oh, cánh tay của ngươi.
Du Dương nhớ kỹ mình đã dùng Kình Lôi Bạo Phá Quyền chặt đứt cánh tay hắn, nhưng bây giờ nhìn thấy cánh tay Xích Diệt Thiên lại hoàn hảo không bị hao tổn gì.

- Lý Y Tiên y thuật thần thông, chỉ là phục hồi cánh tay, không có gì đáng ngạc nhiên.
Xích Diệt Thiên nói

- Mẹ nó, thì ra là người khác giúp hắn a!
Du Dương giật mình, tưởng Xích Diệt Thiên nhân phẩm bạo phát, cũng biết “Tế Bào Trọng Tổ” thần thông.

- Du Dương, hôm nay ta không chỉ muốn báo mối thù đứt tay, ta còn muốn giết ngươi, lấy đầu ngươi.

Xích Diệt Thiên còn chưa nói hết, Du Dương đã xen ngang vào lời hắn:
- Nín, nói nhảm nhiều như vậy làm gì, ta chờ lâu buồn muốn chết rồi, nhanh xuất chiêu đi.

Lúc này, dược lực của Phong Ma Bạo Niệm Hoàn đã bị Xích Diệt Thiên tiêu hóa hết, dược lực hóa ra một đạo năng lượng cường đại nhanh chóng chạy thẳng lên thức hải đại não của Xích Diệt Thiên.

Oanh! Xích Diệt Thiên phát ra lĩnh vực lực trường của hắn, phạm vi lĩnh vực đã vươt lên trên trăm mét.

- WTF...phạm vi lĩnh vực lớn như vậy, đã có thể vượt qua cực hạn của Võ Thần.
Những nhân vật cấp Võ Thần ở đây đồng thời chấn kinh.

- Không, hắn không thể nào vượt qua được cảnh giới Võ Thần, ngươi không thấy hắn ngồi bên cạnh Y tiên Lý Thi Bạch đó sao, lực lượng của hắn đột nhiên tăng mạnh như vậy, nhất định là do Lý Thi Bạch đã cho hắn dùng đan dược tăng cường nội lực gì đó.

Phía dưới nghị luận, có vài người trong đó tinh mắt đã nhìn ra được. Hai mắt Xích Diệt Thiên đỏ rực, lực lượng trong cơ thể bạo phát ra ngời.

- Hai mươi vạn thất lực lượng! Xích Diễm Cuồng Ma.

Hỏa Viêm từ trên người Xích Diệt Thiên bùng phát, bay lên trên không, ngay tại phía sau Xích Diệt Thiên hình thành một Xích Diễm Ma Thần cao hơn 10m.

Ma Thần này hoàn toàn là do hỏa diễm biến thành, trên đầu có hai sừng trâu, hai cánh tay giống như hỏa long, từ trên trời giáng xuống, nhằm thẳng hướng Du Dương trên mặt đất mà đập.

Phốc! Xích Diễm Cuồng Ma của Xích Diệt Thiên hung mãnh nện lên người Du Dương.

- Ha Ha, chịu chết đi, ta đốt chết ngươi!
Xích Diệt Thiên đứng trên võ đài điên cuồng kêu lên, Phong Ma Bạo Niệm Hoàn ảnh hưởng đến thần chí của hắn, làm hắn có điểm “không nghiêm túc”.

Thiện Nhược Thủy bên dưới đài khẩn trương nắm chặt tay, năm ngón tay nắm quá chặt đã khiến bàn tay ngọc nhỏ chảy máu.

Xích Luyến hiện tại thể xác và tinh thần rất là mâu thuẫn. Nàng nghĩ muốn Du Dương thua, nhưng lại càng không muốn hắn bị Xích Diệt Thiên giết chết.

- Ha ha! Dám kiêu ngạo, dám ngươi đoạt nữ nhân của lão tử, đốt chết ngươi, đốt chết.

Xinh Diệt Thiên đang hưng phấn kêu loạn, liền thấy Du Dương thong thả từ trong Xích Diễm Cuồng Ma đi ra, hắn từng bước đi tới trước người Xích Diệt Thiên. Tất cả mọi người trong sân thi đấu đều một trận kinh hãi, hai mươi vạn thất lực lượng Xích Diễm Cuồng Ma, mọi người ở đây đều tự nhận là không mấy người có thể tiếp được chiêu này. Du Dương dĩ nhiên lại không hao tổn một sợi lông tóc từ trong đi ra, cái này sao có thể khiến mọi người không kinh hãi.

- Ngươi chỉ có một chút bản lĩnh như vậy thôi sao? Ta quá thất vọng, ngươi hay là trở về nhà luyện lại vài chục năm rồi lại đến khiêu chiến ta đi!

Du Dương đột nhiên giống như thuấn di, thân thể hiện ra trước người Xích Diệt Thiên, sau đó bay lên một cước mạnh mẽ đạp lên người hắn, đem Xích Diệt Thiên đá lên trên không trung, đụng nát trần sân thi đấu, thân thể giống như là một ngôi sao bay về phía bầu trời xa xăm mất tăm mất tích. (một cảm giác thật đáng ghét - Meow)

- Con bà nó, lão đại quá biến thái, Xích Diệt Thiên đây chính là hai mươi vạn thất lực lượng đấy, đây chính là lực lượng cực hạn của Võ Thần a. Lão đại dĩ nhiên một cước đá bay hắn, lẽ nào lực lượng của lão đại đã vượt qua Võ Thần!

- Sau này ta quyết tâm một lòng đi theo lão đại.

Nam Cung mập mạp cung Đông Phương Vô Địch ba người cùng nhau thầm nói.

Mọi người còn đang cho rằng Du Dương chiến thắng Xích Diệt Thiên, thì đột nhiên một cỗ sóng nhiệt từ trên bầu trời áp xuống, chỉ thấy hiện ra một mặt trời đỏ. Cái mặt trời đỏ kia chính là đang nhằm hướng sân thi đấu Thải Hồng hạ xuống.

- Hai mươi mốt vạn thất lực lượng! Kinh thế cấp vũ kỹ, Xích Nhật Hàng Thế!

Xích Diệt Thiên cả người hóa thành một hỏa cầu đường kính năm thước, từ trên trời lao thẳng về phía Du Dương.

- Hai mươi mốt vạn thất lực lượng! Kinh thế cấp vũ kỹ, Thăng Long Diệt Nhật Quyền!
Du Dương sử dụng một chiêu kinh thế cấp vũ kỹ trộm từ trong Thương Thành. nguồn thegioitruyen.com

Kình khí quanh thân Du Dương hóa thành một khí long, xoay quanh thân thể Du Dương, bay lên tiếp đón hỏa cầu. Đầu rồng mở cái miệng khổng lồ, một hơi đem hỏa cầu nuốt vào trong miệng.

Nắm tay Du Dương huyễn hóa thành long nha. Oanh. Trên bầu trời hoa lửa bắn ra bốn phía, hỏa cầu đường kính năm thước bị Du Dương một quyền đánh tan, mà thân thể ở giữa hỏa cầu theo hỏa cầu bị Du Dương đánh tan đã trực tiếp bị ngọn lửa đốt thành tro bụi!