p>Sáp Kiện Vô Địch
Tác giả: Dã Bạch Thái
Chương 138: Đem nữ thần biến thành nữ nô.
Biên dịch: Truong Ha
Biên tập: Nhak Kahn
Gian kế thực hiện được, mỹ nữ chủ động hiến hôn, nếu như sự việc này mà giả bộ tinh khiết thì người đó cũng không phải là đàn ông.
Du Dương dâm lưỡi đáp lại Thiện Nhược Thủy,trong quá trình hôn nồng nhiệt Du Dương cấp cho Thiện Nhược Thủy một chút dưỡng khí để thở, những thứ dưỡng khí như này rất ít , chỉ đủ duy trì cho thân thể của Thiện Nhược Thủy mà thôi, như vậy khiến cho Thiện Nhược Thủy không thể chủ động rời khỏi Du Dương.
Du Dương lang thủ bắt đầu không thành thật một chút, bắt đầu đánh lén những bộ vĩ mẫn cảm trên thân thể của Thiện Nhược Thủy.
Cũng không biết là vì thiếu dưỡng khí,hay là vì động chân tình, Thiện Nhược Thủy ý thức bắt đầu không rõ ràng. Thân thể như nhũn ra,tê liệt ở trong lòng Du Dương. Du Dương lang thủ nhân cơ hội duỗi tay vào trong quần áo Thiện Nhược Thủy. Bắt đầu từ bộ ngực sữa của sờ sâu vào trong tiếp xúc, cũng cẩn thận tạo ra một chút lực trường lĩnh vực, khiến ngón tay bắn ra điện lưu, đi kích thích hai điểm mẫn cảm nhất trên bộ ngực của Thiện Nhược Thủy.(D: phun máu mũi :v )
Thiện Nhược Thủy đã động xuân tình, hạ thân xuân thủy tràn lan. Du Dương tay kia không khách khí chút nào dò xét xuống phía dưới,lúc Thiện Nhược Thủy dưới tình huống ý thức không rõ DD đã thành công đột phá mũi phòng thủ hậu phương của nàng, tiếp xúc với mảnh đất tam giác thần bí nhất của thân thể nữ nhân.
Lúc này, Du Dương lại bắt đầu mấy chuyện xấu! Hắn bắt đầu rộng lượng cấp cho Thiện Nhược Thủy mấy ngụm dưỡng khí, làm cho nàng chậm rãi khôi phục thần trí. Du Dương cảm giác còn giống như kém chút gì đó. Hắn đem tay đang công kích ở hạ thể Thiện Nhược Thủy rút về, sau đó nắm ngọc thủ của nàng. Đem ngọc thủ của nàng dẫn hướng về phía như ý long đầu côn dưới háng hắn.
Hoàn thành nhiệm vụ lang thủ chưa có trở lại trước trận địa, mà là xé rách y phục của Thiện Nhược Thủy, trực tiếp ấn trên mông lớn của nàng,sau đó theo khe mông giữa trợt xuống "
Lần này,thân thể của Thiện Nhược Thủy triệt để bị Du Dương sờ soạng mấy lần, đối với Du Dương mà nói. Thân thể nàng đã không còn bất kỳ bí mật nào!
Thấy Thiện Nhược Thủy thần trí khôi phục rất nhiều, Du Dương chậm rãi rút hai tay của mình về ,cũng tại thời gian hai người hôn lưỡi. Du Dương coi như vô ý khẽ cắn một chút vào cái lưỡi thơm tho của Thiện Nhược Thủy.
Trong nháy mắt bị đau, khiến Thiện Nhược Thủy thần trí đang bị mất phương hướng thanh tỉnh rất nhiều.
Đột nhiên, Thiện Nhược Thủy tỉnh táo lại! Nàng hoảng sợ ngượng ngập phát hiện, chính mình tay phải đang ôm cổ của Du Dương còn cùng hắn hôn nồng nhiệt, mà hai chân chính mình lại ôm chặt lấy thắt lưng của Du Dương,động tác của tay trái càng cảm thấy khó xử chính mình lại cầm lấy như ý côn của hắn.
"Trời ạ! Ta sẽ không làm loại sự việc khiến người ta cảm thấy khó xử sự này" . Thiện Nhược Thủy cả kinh nói.
"Nhất định là tên hỗn đản này giở trò quỷ!" Thiện Nhược Thủy trong lòng nghĩ đến. Nhưng nàng lại hồi tưởng lại toàn bộ quá trình chính mình dường như đều có chút ấn tượng, lúc ban đầu thì là mình chủ động hôn hắn. Mà xem tư thế hiện tại của hai người, không phải hắn giở trò với chính mình. Mà mình ở "Phản đẩy ngã" hắn.
"Ta, ta,ta thế nào như thế nào lại dâm đãng? Lẽ nào đây là bản tính của ta?"
Lúc này Du Dương tạo ra lực trường lĩnh vực cho chính mình, bốn phía có dưỡng khí, hai người đều buông nhau ra không hôn môi nữa.
Thiện Nhược Thủy phát hiện mình thậm chí có điểm luyến tiếc,cái cảm giác đánh tới đánh lui lưỡi trong miệng đối phương khiến nàng thích thú. Nàng ngượng ngùng tựa đầu ở trên ngực của Du Dương, không biết phải làm gì cho tốt.
Du Dương đánh tan cái không khí xấu hổ này, hắn nói: "Cái kia,tay ngươi có thể hay không buông huynh đệ của ta ra trước, ngươi mà khiêu khích hắn, cũng không ai ủi cho hắn, hắn rất dễ bùng lên ngọn lửa đó"
"A" . Thiện Nhược Thủy lúc này mới nhớ lại tay mình chính đang cầm lấy long đầu côn dưới háng của Du Dương đang phẫn nộ, nàng trông giống như bắt được rắn nhanh tay buông nó ra.
Thiện Nhược Thủy xấu hổ muốn chết,ghé vào trước ngực Du Dương khóc thút thít.
"Đừng, đừng, đừng khóc a!Sự việc này của chúng ta, ta bảo chứng không truyền ra ngoài!Sự tình này Coi như là ta khiêu khích ngươi trước được không?!" Du Dương vô sỉ nói.
Thiện Nhược Thủy khóc một hồi, nức nở nói: "Ngươi,ngươi, có đúng hay không nghĩ ta là một nữ hài tử dâm đãng hèn hạ.”
"Ách" vẫn còn hoàn hảo á! Chỉ cần ngươi yêu ta nhiều một chút, cái loại sự việc kia ta vẫn là có thể tiếp thu mà!" Hiện tại dùng từ đê tiện vô sỉ đã không đủ để hình dung về Du Dương nữa rồi.
Du Dương không để cho Thiện Nhược Thủy có quá nhiều cơ hội để hỏi, hắn nâng cái cằm nhỏ của Thiện Nhược Thủy lên, nhìn Thiện Nhược Thủy hai mắt đang rưng rưng nước mắt, hắn thập phần thâm tình nói rằng: "Nhược Thủy, ngươi thật đẹp!"
Du Dương chủ động hướng về đôi môi Thiện Nhược Thủy hôn lên! Lúc này đây thì Thiện Nhược Thủy thần trí thanh tỉnh, Du Dương hôn rất nhẹ cũng rất nhu tình.
Thiện Nhược Thủy nội tâm đấu tranh, đấu tranh tâm lý."Ta thế nào đây? Sẽ không biến thành cái dạng này chứ!"
Có lẽ là trước hai cái hôn quá thành thạo.mà Thiện Nhược Thủy không tự giác đối với Du Dương làm ra hành vi đáp lại đôi môi!
"Ai! Nguyên lai ta thực sự là một nữ nhân có nội tâm dâm đãng thấp hèn" . Thiện Nhược Thủy trong lòng than thở.
Thấy Thiện Nhược Thủy phản ứng, Du Dương trong lòng mừng rỡ."Ha ha! Rốt cục đã đối phó được Nữ Võ Thần.Cho dù ngươi là nữ thần, lão tử cũng muốn cho ngươi biến thành dâm đãng thiếu nữ đẹp trên giường của ta, biến thành nữ nô tài của Du Dương ta!"
Bất quá muốn đem Thiện Nhược Thủy biến thành tình nô(nô lệ tình dục) của chính mình,còn cần phải dùng một ít thủ đoạn, cần một quá trình, trước phải đập nát được cái gọi là ton nghiêm của nàng, làm cho tâm lý nàng rơi vào tay giặc, sau đó lại… ha ha…
Một lúc lâu sau, Du Dương mới chấm dứt hôn môi giữa hai người!
Du Dương chỉ vào đáy hồ chỗ thi thể cự con trai nói: "Chúng ta hay là trước đi thu hoạch thành quả đã!"
"Ngươi giết chết, cũng là ngươi thu đi!" Thiện Nhược Thủy nói.
Du Dương trong lòng mừng rỡ, thầm nghĩ: "công phu hôn miệng của ta thật tốt. Hôn vài lần sẽ đem nàng biến thành nhu thuận! Như thế này mà để huynh đệ của ta giáo dục cho nàng, nàng còn không dễ bảo mới lạ a" .
Du Dương nói: "Ta nói này, đây là bồi thường trước kia vượn một sừng tóc vàng của ngươi ta chiếm mất!"
Thiện Nhược Thủy gặp sự kiên trì của Du Dương, trong lòng nhất thời ấm áp. Phát hiện Du Dương anh tuấn rất nhiều, hơn nữa càng xem càng thuận mắt, đáy lòng tình cảm bắt đầu chậm rãi mọc rễ nẩy mầm!
Thiện Nhược Thủy mở đồng hồ huy chương của chính mình. Bắt đầu quét hình thi thể con cự trai.
Đồng hồ huy chương nhắc nhở nói: "Mười sao Vương cấp quái thú cự trai tinh, giá trị một trăm vạn mạo hiểm tệ, năm mươi vạn vi tích phân, nhưng do thiếu khuyết bản mạng Bảo Châu, giá trị giảm phân nửa! Có hay không bán ra?"
"Di,nó rõ ràng có chính mình lực trường lĩnh vực, hẳn là Hoàng cấp quái thú mới đúng a!" Tuy rằng kỳ quái. Nhưng Thiện Nhược Thủy vẫn là đem thi thể cự trai tinh bán ra mạo hiểm đảo thương thành, bởi vì nàng biết mạo hiểm đảo Thương Thành là sẽ không ra sai giá. Hai mươi lăm vạn vi tích phân, khiến cho Thiện Nhược Thủy mạo hiểm gia đẳng cấp lại thăng hai cấp, trở thành thất tinh cấp mạo hiểm gia."Cự trai tinh bản mạng Bảo Châu đâu? Vật kia có thể là phi thường đáng giá!" Thiện Nhược Thủy lại hỏi.
"Ách" Du Dương nói: "Ta đem cái khỏa trân châu đen kia nghiền nát, làm nó thành bụi phấn, dự định tặng cho ngươi làm đồ dùng để dưỡng da! Ngươi da như thế này, dùng nó hẳn là rất thích hợp!"
Du Dương nhắc tới da của nàng, Thiện Nhược Thủy lập tức nghĩ đến Du Dương rình coi mình, trong lòng vừa tức vừa thẹn.
Lúc này Du Dương Võ Thần phân thân đã đem cự trai tinh bản mạng Bảo Châu đồng hóa không sai biệt lắm, Bảo Châu bên ngoài trân châu bột phấn đối với Võ Thần phân thân không có tác dụng gì, Võ Thần phân thân đều đem chúng nó bài xuất bên ngoài cơ thể. Du Dương võ thần phân thân đứng lên, tại trân châu đen trung tâm có cái hồng sắc tinh thạch cỡ móng tay. Cự trai tinh bản mạng Bảo Châu có cao áp lực trường đều là từ nó phát ra.
Du Dương suy đoán cái hồng sắc tinh thạch này nhất định là thiên tinh từ trên trời rơi xuống cái hồ nước đầy sao này ở Trụy Tinh Cốc, cái hồ này hình thành là do hồng sắc tinh thạch rơi vào mà thành, mà cái con cự trai có thể là trong lúc vô ý đem nó hấp thụ đến trong cơ thể, quanh năm suốt tháng cuối cùng hình thành cái khỏa trân châu đen kia,chính là cự trai tinh bản mạng Bảo Châu,cái bản mạng Bảo Châu này khiến con cự trai chính mình có lực trường lĩnh vực,cho nên Thiện Nhược Thủy mới có thể cho rằng nó là Hoàng cấp quái thú.
Võ Thần phân thân đã đồng hóa cái hồng sắc tinh thạch này, bất quá khi hấp thu xong cái vô danh hồng sắc tinh thạch này thì thể tích,thân thể của võ thần phân thân cũng không có tăng trưởng, bất quá thì lực trường lĩnh vực của hắn thì lại tăng cường rất nhiều,phạm vi lực trường lĩnh vực đã đạt được 50m, tương đương với 《 lực trường lĩnh vực 》 tu luyện tới đệ ngũ trọng thiên Võ Thần ,chẳng qua lực lượng có thấp hơn một ít. Hắn cùng với lực lượng của Du Dương tương đồng, đều đang trên dưới mười một vạn thất.
Võ Thần phân thân biến ảo thành nhỏ bé như hạt cát, lặng lẽ trở lại trong thân thể. Du Dương
Vô số trân châu bột phấn xuất hiện tại trong tay Du Dương,dưới sự khống chế của Du Dương tư duy niệm lực, cuối cùng hình thành một khối cầu bột phấn, Du Dương đem nó đưa đến trước người Thiện Nhược Thủy, nói: "Sau đó khi tắm thoa một ít, bảo đảm da ngươi lại sáng vừa trơn!"
Vừa nhắc tới tắm, hai gò má Thiện Nhược Thủy lập tức xấu hổ bắt đầu hồng lên.
Du Dương cười nói: "Yên tâm đi, ta bảo đảm không có nhìn trộm!"
"Hừ!" Thiện Nhược Thủy xấu hổ quát một tiếng.
"Ha ha, sau đó ca ca ta muốn quang minh chính đại xem!" Nói xong, Du Dương tại trên mông Thiện Nhược Thủy véo một cái.
DD vừa bấm xong, khiến Thiện Nhược Thủy trăm cay ngàn đắng áp chế xuân thủy chảy ra, nhất thời bị DD phá vỡ, vỡ đê chảy xuống rất nhiều xuân thủy.
"Trời ạ, thân thể của ta tại sao có thể như vậy! Hắn như vậy khinh bạc, thân thể của ta ta dĩ nhiên xuất hiện loại phản ứng cảm thấy khó xử này!" Thiện Nhược Thủy vốn là thiên chi kiều nữ. Hiện tại xuất hiện loại sự tình này, nàng xấu hổ khóc lên.
"A, Nhược Thủy đừng khóc a, có đúng hay không ta véo đau ngươi?" Du Dương vội la lên.
“Ta” Du Dương vừa hỏi xong Thiện Nhược Thủy lại khóc lớn hơn
Du Dương dối trá đem Thiện Nhược Thủy ôm vào trong lòng, một bên dùng tay lau nước mắt cho Thiện Nhược Thủy, một bên lấy danh nghĩa khinh thường mông nàng mà vừa xoa vừa nắn.
Nếu trên người Thiện Nhược Thủy không có thương tích, Du Dương nhất định đem nàng ngay tại chỗ tử hình, cùng nàng thuần khiết uyên ương du hí.
Du Dương thầm nghĩ: "Ca cho ngươi thời gian hai ngày. Nếu như hai ngày sau đó ngươi không đem những thương tổn chữa cho tốt,ca có thể không hề thương hương tiếc ngọc mà trừng phạt đó" .
Du Dương mang theo Thiện Nhược Thủy nổi lên mặt nước, nhưng cố sức dùng lĩnh vực làm khô sương ướt trên quần áo.
Du Dương quan tâm chăm sóc giúp Thiện Nhược Thủy chỉnh lại y phục của nàng, cũng trả lại hắc áo choàng cho nàng, đem khuôn mặt nàng đều giấu ở trong áo choàng.
Du Dương trong lòng xì xì nói: "Bình thường đem khuôn mặt đẹp giấu kín như thế, nguyên lai là khó chịu a!"
"A! Không tốt!" Thiện Nhược Thủy đột nhiên kêu lên."Lúc ngươi vào nước không lâu, ta đã đem vị trí của ngươi tuyên bố ra ngoài.
Thiện Nhược Thủy tại đồng hồ huy chương tra tìm một chút sau đó nói: "Đến bây giờ mới được một ít thôi, chí ít có mười người mua cái tin tức này,trời, thậm chí có hai cái là mạo hiểm Vương, chúng ta phải lập tức rời đi mới được.”
Thiện Nhược Thủy lôi kéo Du Dương đang muốn đi.
Đột nhiên trong rừng cây lòe ra mấy người, bọn họ ngăn trở lối đi của Du Dương.
"Du Dương, không nghĩ tới bị hồng sắc thông truy lệnh truy sát nhân thật là ngươi! Ngày hôm nay ta nhất định phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn!"