Mười lăm trăng tròn, ánh trăng chiếu trên mặt đất thành tửng mảng bàng bạc! Du Dương ngơ ngác nhìn bầu trời đêm vô tận, hai mắt dừng ở vầng trăng tròn đang treo lơ lửng trên trời...
Một trận gió lạnh thổi qua, kéo về tâm tư của Du Dương, Du Dương nhìn trong tay thành tích khảo sát, "Haizz! Lẽ nào ta cả đời chỉ có thể sinh hoạt tại địa cầu sao?"
Văn khoa: ưu tú!
Khoa học tự nhiên: ưu tú!
Vũ kỹ lý luận: max điểm!
Nhưng cuối cùng "Tâm Huyết Thần Tốc" cài này lại viết bốn cái chữ to đùng: không đạt tiêu chuẩn!
Hay bốn chữ kia, khiến Du Dương vẫn dừng lại tại lớp sơ cấp của "Hoa Đô học viện" , khiến bài vở và bài tập của hắn không có cách nào tiến thêm một bước, vô pháp truy đuổi mộng tưởng của chính mình!
Tinh nguyên năm 913, nhân loại bay ra tầng khí quyển đã có hơn chín trăm năm lịch sử,hệ thống chính trị, kinh tế, văn hóa trung tâm đã bắt đầu từ mặt trăng hướng tới hoả tinh ! Có thể di dân ra ngoài không gian, là mộng tưởng của mỗi người địa cầu người địa cầu.
Nhưng người tại địa cầu đi ra ngoài không gian, cũng không phải tất cả mọi người có thể thích ứng. Lúc ban đầu con người cường độ thân thể yếu , tại vài năm sống trên ngoài không gian, những người phát triển cuộc sống trên trên mặt trăng bắt đầu xuất hiện hiện tượng suy kiệt khí quan.
Mọi người bắt đầu nghiên cứu, suy nghĩ, áp dụng các loại biện pháp đều không có thể khống chế hiện tượng khí quan suy kiệt này, cuối cùng mọi người bắt đầu thử đề cao cường độ thân thể của nhân loại !
Lúc này, sự kết hợp của võ học cỗ phương Đông cùng với khoa học kỹ thuật hiện đại ――《 Tâm Huyết Thần Tốc 》 sinh ra! Nó lấy khống chế nhịp làm mục tiêu,tăng tốc tuần hoàn máu, thúc đẩy tuyến thể trong cơ thể sản sinh la một loại kích thích tố "X" thần bí, từ đó rèn luyện thân thể, bắt đầu cơ bản cải biến thể chất nhân loại, làm cho nhân loại có thể thích hợp cuộc sống trong vũ trụ.
Sau việc này, nhân loại bắt đầu nhận thức đến tầm quan trọng của cường độ thân thể. Sở dĩ, mấy trăm năm trước nhân loại đã đem 《 Tâm Huyết Thần Tốc 》 xem thành một môn bắt buộc trong các trường cao đẳng. Kiểm tra 《 Tâm Huyết Thần Tốc 》 trình độ tu luyện cũng trở thành một yêu tố quan trọng nhất trong việc khảo hạch nhân tài. Nếu như không muốn trở thành giai tầng thấp nhất trong thế giới loài người : "con kiến", vậy ngươi nhất định phải tu luyện 《 Tâm Huyết Thần Tốc 》, nhưng lại muốn tu luyện tới tầng thật cao!
Du Dương thành tích đều phi thường ưu tú, duy chỉ có 《 Tâm Huyết Thần Tốc 》 thủy chung vô pháp đột phá tốc độ trái tim bình thường, tiến nhập đến cảnh giới tốc độ trái tim gấp hai bình thường.
Điều không phải Du Dương tu luyện không nỗ lực, mà là trái tim của Du Dương tồn tại thiếu sót trời sinh, vách cơ tim mỏng hơn so với người bình thường, động lực trái tim không đủ, nhip tim vô pháp vượt lên cực hạn của người bình thường, không thể kích thích tuyến thể phân bố ra kích thích tố "X".
"Ai! Lẽ nào thật muốn đem cái phòng lão tía lưu lại đem bán đi, mua trái tim nhân tạo có tốc độ gấp đôi bình thường? Khả dĩ có thể tăng cấp, trái tim có gấp ba tốc độ, bốn lần tốc độ, sau đó nhân tạo trái tim càng ngày càng quý, căn bản không phải ta có thể thừa nhận khởi!" Nếu như 《 Tâm Huyết Thần Tốc 》 tu luyện không đạt tiêu chuẩn, cũng có thể bằng cách cấy ghép trái tim nhân tạo để từ từ cải thiện thể chất, nhưng trái tim nhân tạo cực kỳ sang quý, cho dù cấp bậc thấp nhất là trái tim có tốc độ gấp đôi thì Du Dương cũng khó có thể chịu được!
"Ai. . ." nguồn thegioitruyen.com
Một tên luôn luôn lạc quan như Du Dương ngày hôm nay nhưng lại thở dài rất nhiều, hai vai rũ xuống, bất đi dĩ lết lết về hướng nhà mình!
Đột nhiên, một bóng hình xinh đẹp đi ngang qua, lưu lại mùi thơm nhàn nhạt!
Đây là một mỹ nữ! Thân hình, khuôn mặt đều có thể được xưng tụng là cực phẩm! Đáng tiếc, lúc này nàng nhưng không cách nào khiến cho Du Dương chú ý!
Du Dương tốc độ nhanh như rùa di động thân thể đi tới, toàn bộ dựa vào bản năng đi tới! Đi tới đi tới, Du Dương đột nhiên cảm giác trong không khí dị thường, tựa hồ ẩn hàm sát khí! "Ân?" Du Dương thu hồi tâm tư, quan sát bốn phía một chút, "Ách. . ."
Du Dương phát hiện ở trước có một cực phẩm mỹ nữ đang lom lom nhìn mình, Du Dương lại trên dưới quan sát nàng, trừ khuôn mặt ở ngoài vóc người cũng xem là tốt, duy nhất khuyết điểm chính là bộ ngực tương đối bằng phẳng, so sân bay tốt hơn một chút!
"Mỹ nữ, trời cũng đã khuya lắm rồi, ngươi không trở về nhà ngăn ta làm gì? À? Lẽ nào ngươi là muốn cướp sắc!" Du Dương run nắm chặt cổ áo của mình, một lần nữa lại xem kỹ mỹ nữ trước mắt, nói: "Tuy rằng ngươi bộ ngực tương đối bằng phẳng, nhưng nếu như ngươi đáp ứng ta, động tác nhẹ nhàng một chút thì ta có thể lo lắng đem lần đầu tiên của ta lấy ra cho ngươi lấy!"
Trương Vũ Thiến chớp chớp mắt, cấp cho Du Dương một cái liếc ! Tuy rằng trước mắt cái tên mang kính mắt này không phải đẹp trai, nhưng cũng không tới mức mình phải chặn đường "phản ăn thịt" a! Hơn nữa hắn cũng dám tại trước mặt mình nói mình bộ ngực tương đối bằng phẳng, đổi lại là bình thường đã sớm một cước đá hắn bay lên trời rồi!
"Này, bốn mắt ngu ngốc, ngươi không phải là muốn làm xiếc anh hùng cứu mỹ nhân đi?" Đột nhiên một thanh âm phát ra từ phía sau Du Dương. Du Dương quay người lại nhìn, giờ mới hiểu được vì sao ánh mắt mỹ nữ như là đang nhìn một thằng ngốc, thì ra là xung quanh mình và mỹ nữ có 4 tên ăn vận quái dị, kiểu tóc quái dị, mỗi người trong tay đều cầm một cây gậy.
"Ta đâm, như thế nào lại chui vào vòng vây của người ta đây!" Du Dương thật muốn tát mình một cái, gặp đối phương sắc mặt bất thiện, Du Dương quay người lại bày ra một khuôn mặt với nụ cười rạng ngời, "Các vị đại ca là đang đi dạo a!"
"Con mẹ nó nói nhảm à, lẽ nào gia gia của ngươi là ở chỗ này ngắm phong cảnh a!" . Một tên tóc đỏ dẫn đầu mắng.
"Đánh cướp thật tốt!" Du Dương hai mắt tỏa ra ánh sao, chà chà tay nói: "Không biết các vị đại ca là muốn giựt tiền hay là muốn cướp sắc?"
"Giựt tiền, cướp sắc với ngươi có liên quan cái chim à!" Thằng tóc đỏ thầm nghĩ, lão tử đánh cướp ngươi hưng phấn cái rắm!
"Đương nhiên là có quan hệ, nếu như chỉ là giựt tiền mà nói, ta đây sẽ không quấy rầy các vị!" Du Dương nói.
"Nếu như là cướp sắc thì sao? Ngươi muốn anh hùng cứu mỹ nhân?" Tên tóc đỏ nghĩ mãi cũng không hiểu Du Dương muốn làm gì, hướng đồng bạn nháy mắt, bốn người bày ra tư thế sãn sàng nghênh chiến.
"Ha ha, nếu như cướp sắc thì ta đây sẽ không đi!" Du Dương hưng phấn xoa xoa tay, "Ta còn chưa xem qua cướp sắc bao giờ! Tuy rằng cô nàng này bộ ngực tương đối bằng phẳng, bất quá khuôn mặt nàng cũng coi như thanh tú, cái mông coi như đủ vểnh, nếu như tứ phía sau..." Du Dương ngoài miệng ba hoa, nhưng trong lòng thật có dự định "anh hùng cứu mỹ nhân", loại chuyện tốt này không có thể năm nào cũng có đều có, theo như bình thường kịch bản, anh hùng cứu mỹ nhân thì mỹ nữ đều phải lấy thân báo đáp, tuy rằng mỹ nữ trước mắt bộ ngực phẳng một chút nhưng mà nếu như mình bỏ sức xoa nắn, sân bay thì cũng có thế biến thành núi Everest.
Du Dương tuy rằng 《 Tâm Huyết Thần Tốc 》 tu luyện không cao, thế nhưng vũ kỹ lý thuyết của hắn nhưng max điểm, Du Dương chính muốn tiếp tục dùng lời nói của mình làm mê hoặc đối phương, sau đó xuất thủ đánh lén. Hắn nhìn ra được, mấy cái không học vấn không nghề nghiệp trước mặt hẳn là không được đi học, tu vi cũng không so với hắn cao bao nhiêu, lấy thành tính của hắn lại lớp vũ kỹ mà nói, đánh bại bốn người bọn họ vẫn có một ít khả năng! Ngay lúc Du Dương đang tính toán kế hoạch, đột nhiên một bàn chân đá tới trước ngực hắn, Du Dương giống như đạn pháo bay ra ngoài!
Trong lúc bay, Du Dương thấy cực phẩm mỹ nữ ngực phẳng kia vẫn duy trì tư thế đá chân đá cao chân, nàng mặc váy ngắn ngang gối, Du Dương góc độ đang bay thì vừa vặn nhìn thấy "tiểu nội nội" của nàng, đồng thời mơi hồ thấy được cả dải đất thần bí kia! "PHỐC!" Hai tia máu tươi bắn ra, trước ngực Du Dương một mảnh nhuộm đỏ.
Ngay lúc Du Dương gần mất đi ý thức, bốn tên thanh niên kia cũng đồng thời bay ra ngoài! "Ta đâm! Cô nàng này thật mạnh, thật bạo lực!" Du Dương trong lòng thầm nghĩ.
Ngay khi Du Dương mất đi ý thức, một chuỗi tin tức truyền vào trong óc hắn...
"Phát hiện sinh mạng thể. . ."
"Đang phân tích số liệu. . ."
"Sinh mạng thể phù hợp sinh vật plug-in chuyển hoán khí cụ thấp nhất sử dụng yêu cầu, đang giải mã ADN. . ."
"Năng lượng không đủ. . . Tự động thu hoạch năng lượng ······ "
Hòn đá trước ngực Du Dương chợt loé ánh sáng nhàn nhạt...
Ha ha, chương đầu tiên nhá, nếu ai muốn dịch thì để mail ở comment rồi ghi số chương muốn dịch vào, mình sẽ gửi cho.