Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống

Chương 190: Trở về thế giới hiện thực




Sau khi giúp cho Mavis và Zeref hóa giải lời nguyền bất tử, Lý Thiên Ngọc tiếp tục mượn lấy thế giới lực bên trong á không gian nơi Uriel và Lucifer cai quản thiết lập truyền tống thông đạo nối liền với sáng thần không gian, cả hai thế giới đều ở cùng một tinh hệ bên trong cơ thể hắn cho nên hoàn thành rất dễ dàng.



Nguyên nhân hắn xây dựng truyền tống thông đạo chỉ vì đám lão bà của hắn ở thế giới FairyTail chơi vui quên cả trời đất, nhóm Erza thì là dân bản địa cho nên cả hai nhóm đều rất không nỡ rời đi vì vậy hắn cũng đành chiều lòng bọn họ, thêm đó hai nàng Uriel và Lucifer quản lý á không gian “Thiên giới” và “Địa ngục” (Sau này gọi tắt là linh hồn không gian) cũng cần thỉnh thoảng tìm hắn báo cáo công tác vì thế rất thuận tiện.



Nói với chúng nữ, lão đầu Makarov và đám pháp sư trong hội một tiếng sau đó hắn liền rời đi thế giới FairyTail, trở về hiện thực.



“Hệ thống, trở về!”



“Đinh! Bắt đầu truyền tống!”







Mở mắt ra, vẫn khung cảnh căn phòng quen thuộc, không hề có sự thay đổi nào, thế giới hiện thực như hắn nghĩ, mới chỉ trải qua mấy giây nhưng trong cảm nhận của Lý Thiên Ngọc lại như mấy đời, thở dài một tiếng, sau đó hắn đi xuống dưới nhà chào hỏi bố mẹ.



Bố mẹ hắn thì vẫn vậy, hơn nữa trong tiềm thức của họ thì hắn cũng mới chỉ rời đi không bao lâu liền trở về, cho nên thái độ cũng không có gì khác lạ, chỉ là Lý Thiên Ngọc thì khác, xa cách vài trăm năm, tình cảm không những không phải nhạt mà còn càng lúc càng nồng đậm hơn.



Hai ngày sau đó, hắn một mực ở nhà bồi tiếp hai người, cũng không bước chấn ra khỏi nhà lấy một bước, vì trước đó hắn cũng thường xuyên ở lì trong nhà nên bố mẹ hắn cũng không thấy làm lạ.



Sau khi ăn xong bữa trưa cùng gia đình, vì quá rảnh rỗi, cho nên Lý Thiên Ngọc giở ra bảng trạng thái xem xét thông tin:



* Nhân vật: Lý Thiên Ngọc



* Cấp: 72 (Thánh cấp nhị trọng)(Kinh nghiệm: 3,4%)



* Kỹ năng: Sáng thần điển (Nhẫn điển, Võ điển, Ma điển)



* Pháp tắc lĩnh ngộ: Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, ám, hủy diệt



* Nghề nghiệp: Trù sư cấp 4, Đan sư cấp 4, Y sư cấp 7, Đoán tạo sư cấp 3, Tuần thú sư cấp 3.



* Danh hiệu: Đồ tể giết heo



* Trang bị: Dao phay, Bạch ngọc tiêu, Hoàng phong nhuyễn giáp (tàn).



* Vật phẩm: Trí tuệ nhân tạo đồng hồ đeo tay, bình máu x23, bình mana x16, Hắc long giáp.



* Sủng vật: Bạch Tuyết, Tiểu Hồng, Shukaku, Matatabi, Songoku, Kokuou, Gyuuki.



* Tọa kỵ: Cửu trảo kim long.



* Điểm kỹ năng: 76.



* Hối đoái điểm: 421.245.



Nhìn mục tọa kỵ xuất hiện Cửu trảo kim long, Lý Thiên Ngọc điểm kích xem xét thông tin của nó:



*Tọa kỵ: Cửu trảo kim long.



*Trưởng thành: Thành niên kỳ.



*Cấp độ: Lv.79 (Thánh cấp hậu kỳ)



Tuy rất muốn thử một phen cảm giác cưỡi kim long nó như thế nào, nhưng hắn vẫn tạm hoạn cái sự sung sướng ấy lại, ở giữa thủ đô đột nhiên xuất hiện một con kim long, không biết còn sẽ náo loạn đến mức nào.



Tạm bỏ qua cửu trảo kim long, tiếp đó Lý Thiên Ngọc từ trong sáng thần không gian lôi ra một cái đồng hồ đeo tay, toàn thân đồng hồ phủ một lớp như kim loại màu ngân bạc sáng bóng, độ cứng rất cao, bên trên bề mặt là một mặt kính đen đồng dạng không biết làm bằng chất liệu gì, nhưng chắc chắn một điều là thứ vật liệu này không có trên địa cầu, đây là phần thưởng mà hắn nhận được khi mở gói quá lớn, một chiếc đồng hồ đeo tay trí năng nhân tạo.



“Hệ thống, làm sao kích hoạt thứ này?” Lý Thiên Ngọc loay hoay một hồi, mãi mà không tìm thấy chỗ khởi động bất đắc dĩ đành nhờ hệ thống.



“Đinh! Rất đơn giản, ký chủ chỉ cần lấy một giọt máu nhỏ trên bề mặt, đợi khi thu thập DNA hoàn tất, hệ thống trí năng sẽ nhận chủ thành công”.




Lý Thiên Ngọc nghe thấy như vậy liền bức ra một giọt máu từ đầu ngón tay nhỏ lên, bề mặt của đồng hồ cũng không có hấp thu máu của hắn mà trên màn hình đột nhiên sáng lên, sau đó chiếu ra một tia sáng quét lấy thông tin trên giọt máu, từ đồng hồ vang lên âm thanh:



“Quét hình DNA hoàn tất, trí năng mã số DC-1280X2340V5389 nhận chủ thành công…”



“Xin mời đưa vào thông tin hình dạng hiển thị!”



“Ừm, vậy thì lấy hình tượng là Địch Lệ Nhiệt Ba là được, giọng nói cũng đồng dạng!” Lý Thiên Ngọc nghĩ nghĩ một hồi, sau đó quyết định như vậy.



“Thiết lập hoàn tất!” Giọng nói từ đồng hồ đeo tay vang lên, sau đó từ trên màn hình, một loại như hình chiếu 3D hiện lên, nhưng chân thực cực kỳ, không chút nào khác người thật nếu chỉ nhìn bằng mắt thường, chính là hình dáng của Địch Lệ Nhiệt Ba hoàn toàn không một mảnh vải che thân hiện ra trước mắt.



Lý Thiên Ngọc nhìn thấy như vậy suýt nữa máu mũi phun ra, hắn thề là Địch Lệ Nhiệt Ba ngoài đời thực cũng không thể có vóc dáng cơ thể hoàn mỹ như vậy được.



“Trí năng, à không, từ nay gọi ngươi là Địch Lệ đi…Địch Lệ, ta nhớ là Địch Lệ Nhiệt Ba chân thực vóc dáng đâu có như thế này?”



Địch Lệ đứng trước mặt Lý Thiên Ngọc ngó xuống xoay lấy một vòng vẻ mặt khó hiểu nói:



“Chủ nhân, như vậy không tốt sao? Địch Lệ Nhiệt Ba chân thực vóc người không thực sự hoàn mỹ, cho nên Địch Lệ tự động chủ trương sửa chữa thông qua thông tin tham khảo trên Internet tin rằng đa số đàn ông đều thích vóc dáng như vậy, chẳng lẽ chủ nhân không vừa lòng, vậy thì để Địch Lệ đổi lại!”



“Khoan…khoan đã! Ta đâu có nói không thích, mà thôi Địch Lệ, ngươi mặc quần áo vào đi!”




“Vâng, chủ nhân!”



Sau khi Địch Lệ mặc xong quần áo, Lý Thiên Ngọc mới hắng giọng đối với nàng nói:



“Trước hết ngươi có phải đã thu nạp toàn bộ thông tin trên Internet rồi hay không?”



“Đúng vậy, chủ nhân, chỉ có điều mới là phần nổi, còn vô số thông tin phần chìm được ẩn dấu, mã hóa bảo mật, Địch Lệ cũng chưa có thời gian thu nạp!” Địch Lệ đáp.



“Ừ, vậy ngươi bắt đầu đi, toàn bộ không bỏ sót, ta muốn nắm được tất cả!” Lý Thiên Ngọc gật đầu sau đó ra lệnh cho nàng.



“Vâng, chủ nhân, xin chờ một lát!” Địch Lệ nói xong, hai mắt nhắm lại, bên cạnh cũng hiện ra từng tệp hình ảnh cùng dữ liệu, tốc độ rất nhanh, có điều dung lượng toàn thế giới cho nên cũng mất chút thời gian.



“Đã thu nạp hoàn tất, chủ nhân có gì cần Địch Lệ làm sao?” Mở ra con ngươi, Địch Lệ khả ái nói.



“Tốt, bắt đầu lọc ra toàn bộ thông tin về công nghệ, sinh học, sau đó ta muốn xây dựng một tập đoàn trong hai mảng lĩnh vực này, ngươi giúp ta hoạch định kế hoạch phát triển, địa điểm đặt trụ sở cần phải gần khu trung tâm và đường xá từ nhà ta tới đó phải thuận tiện, nhớ chi tiết một chút!”



“Vâng, chủ nhân!”.



Một lúc sau, Địch Lệ hoàn thành, thông tin đã hoàn toàn lưu bên trong một chiếc USB, Lý Thiên Ngọc tiện tay nhét vào trong rương chứa đồ, sau đó bắt một chiếc taxi đi tới địa điểm mà bên trong bản kế hoạch Địch Lệ nhắm tới làm nơi đặt trụ sở công ty.



Có thể nói, Địch Lệ làm việc rất hiệu quả, hắn dự định còn cần phải khảo sát qua một lần mới quyết định xem có mua lại hay không nhưng khi đến nơi thì hắn liền vứt cái ý niệm này khỏi đầu vì vị trí tòa nhà cao ba mươi tầng này nằm quá đẹp ngay gần trung tâm thành phố, tuyến đường lưu thông rộng rãi tuy đôi lúc kẹt xe là không tránh được nhưng như vậy đã là không thể nào tốt hơn rồi.



Thêm nữa chủ tòa nhà này tên gọi là Nguyễn Hữu Chí không biết vì lý do gì mà muốn bán đi, hơn nữa thái độ còn rất gấp gáp, Lý Thiên Ngọc check lại tài khoản thì tiền bên trong chỉ có hơn mấy trăm triệu, tài chính có chút không đủ, cho nên đi về phía ngân hàng, vàng, bạc, kim cương tính bằng bao tải bị hắn thuê người khuân vác mang ra, bắt đầu số lượng lớn giao dịch.



Hắn bản thân giữ lại nhiều cũng không có gì dùng, cho nên đổi toàn bộ, kinh qua một bút giao dịch cực lớn khiến chủ ngân hàng là một người đàn ông trạc gần năm mươi tên là Hoàng Minh Đức, nghe tin mà cả kinh chạy tới tiễn đưa danh thiếp móc nối quan hệ, chỉ chốc lát sau xưng hô hai người đã biến thành anh em ngọt xớt.



Tài khoản của hắn sau đó gia tăng hơn mấy chục tỷ, Lý Thiên Ngọc một phen khước từ nhiệt tình mời đi “thư giãn” của tên Minh Đức này, chỉ nói khi khác có dịp sẽ liên hệ, dù sao hắn một đám lão bà còn ở thế giới FairyTail, thêm vào hai người Uriel và Lucifer ai nấy vóc dáng thiên kiều bá mị, toàn hàng chất lượng cao, việc quái gì phải đi tầm hoa vấn liễu ở mấy cái chỗ “tay vịn” đấy làm gì, kể cả có là người mẫu, nữ diễn viên nổi tiếng giá cả hàng ngàn đô một đêm thì hắn…ừ thì, cũng có thể gặp dịp thì chơi, chứ cũng chẳng lấy làm ham hố.



Sau đó, hắn liên hệ với chủ nhân tòa cao ốc, nói lên yêu cầu muốn mua lại, hai bên hẹn gặp ở đại sảnh tòa nhà, Lý Thiên Ngọc và tên luật sư đi theo chủ nhân nơi này vào phòng riêng bắt đầu bàn bạc cụ thể, tất nhiên không thiếu một phen nâng giá và ép giá, có điều so với sự lão thành mà mấy trăm năm mang lại thì tên kia đâu thể là đối thủ của hắn, cuối cùng cũng chỉ cao hơn so với giá hắn ép bán một chút không đáng kể mà bán ra.



Trụ sở đã có, hắn bắt đầu chuẩn bị giấy phép làm thủ tục thành lập công ty, nếu bình thường thì cũng mất một thời gian, nhưng hắn không chờ lâu được như thế, đối với xã hội đồng tiền như hiện tại, chỗ nào tắc thì bị hắn quất tiền vào mặt vậy là có thể thông qua, có điều mặc dù có tiền nhưng cũng cái gì cũng có hạn mức, cho nên vẫn phải chờ mất một tuần.



Lý Thiên Ngọc cũng không gấp, dù sao tiếp theo còn một đống công việc, nhưng quan trọng hơn là phải có nhân thủ, cho nên trong một tuần này phải ưu tiên tuyển nhân sự, tìm kiếm người có năng lực thay hắn làm việc.



Cầm lấy điện thoại trên tay, phần danh bạ một dãy số đột nhiên đập vào mắt, Lý Thiên Ngọc khi nhìn thấy tên chủ nhân dãy số này, khóe miệng nhếch lên, nghĩ ra nhân tuyển phù hợp có thể thay mình quản lý công ty là ai rồi:



“Thùy Anh à, hiện giờ em có rảnh không…”