Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống

Chương 150: Đệ thất môn, Kinh môn!




Toàn bộ linh hồn đều bị địa ngục đạo hư ảnh nuốt gọn, thân hình đồ sộ của Susanoo cũng hiện ra trong tầm mắt của Zero hoàn hảo không sứt mẻ.



Zero hừ lạnh, trong lòng cũng không bình tĩnh, dù sao một chiêu vừa rồi tuy không phải loại phép thuật quá mạnh nhưng hắn cũng là dốc sức mà đánh, nhưng Lý Thiên Ngọc lẫn Susanoo đến một cái lông cũng chẳng rụng.



Hắn cũng không muốn mất đi thế chủ động cho nên tiếp tục ra tay tấn công trước, chỉ thấy lúc này toàn thân ma lực đã vận dụng lên cánh tay phải khiến cho toàn bộ cơ bắp nổi phồng lên một vòng, toàn bộ ngón tay co lại chỉ có ngón giữa ngón trỏ duỗi ra, từ hai đầu ngón tay một quang mang đen kịt hiện lên, dường như ấp ủ thứ gì đó.



Gân xanh trên trán lẫn cánh tay đều nổi lên như từng con giun, Zero vẫn tiếp tục nén ma lực, tuy áp lực dồn nén ở tay phải đã khiến cơ bắp có chút rách toạc, bất quá hắn trên mặt vẫn nguyên như cũ cười lạnh, ánh mắt lóe lên quang mang điên cuồng.



Khi ma lực đã đến giới hạn mà cơ thể không còn chịu tải được nữa, Zero hét lên một tiếng:



- Dark Capriccio!!!



Từ đầu ngón tay một đạo quang mang đen tối với những đường xoắn xung quanh tăng lên độ xuyên thấu, phá không đánh tới vị trí Lý Thiên Ngọc đang đứng, cũng tức là mi tâm của Susanoo.



Dark Capriccio va chạm với Susanoo phát ra tiếng vang trầm đục.



Lý Thiên Ngọc mới đầu cũng không thèm để chiêu này vào mắt, nhưng đột nhiên con ngươi hắn bỗng co rụt:



- Két…két, rầm!!!



Dark Capriccio vậy mà đục thủng được phòng ngự của Susanoo hướng bộ ngực hắn bắn tới, do quá bất ngờ, Lý Thiên Ngọc cũng chỉ có thể hơi nhích người né tránh nơi bộ phận yếu hại.



Ngay sau đó, Susanoo tiêu tán, Dark Capriccio cũng từ sau chui ra bay thẳng lên trời.



Lý Thiên Ngọc hai chân chạm đất, Zero hướng mắt nhìn lại thấy được đầu vai Lý Thiên Ngọc đã bị khoét ra một đạo vết thương ghê người to cỡ miệng chén, máu tươi đầm đìa, xương đầu vai cũng bị khoét mất, từng cơn đau nhức đánh tới khiến hắn hai hàm răng cắn chặt lấy nhau.



Bất quá, do cơ thể hắn cường độ quá mức kinh khủng, chỉ một thoáng, từ miệng vết thương nhanh chóng sinh ra mới mẻ huyết nhục và xương cốt bù đắp lại, đau đớn cũng nhanh chóng tiêu giảm trong sự kinh ngạc của Zero.



Lý Thiên Ngọc nghĩ mà vẫn còn sợ, nếu vừa rồi không phải bởi cường độ thân thể hắn quá mạnh, tốc độ phản ứng viễn siêu người bình thường không biết bao nhiêu lần thì chiêu vừa rồi của Zero hẳn đã ở phía trên ngực hắn vị trí trái tim đục ra một cái động khẩu.



- Anh Tengoku!!! - Đám người Erza lo lắng kinh hô.



Lý Thiên Ngọc một tay sờ lấy bả vai nơi bị đục thủng một lỗ, tuy đã khép lại nhưng đau đớn kéo dài là khó tránh khỏi, sau đó hắn khoát tay ra hiệu mình không sao, sau đó nhìn về phía Brain, ánh mắt cũng trịnh trọng lên nhiều, không còn khinh thường như trước.



Trong ý nghĩ của hắn dù Susanoo không thể chặn được đòn này thì ít ra cũng cản lại được một hai cho nên quá mức đại ý, không ngờ tới rằng phòng ngự của Susanoo lại có thể bị Zero đục thủng dễ dàng như đâm phá một tờ giấy, khi đòn tấn công ập tới trước mặt, dọ quá bất ngờ cho nên hắn ngay cả sử dụng năng lực Kamui cũng không còn kịp, chỉ có thể hơi nhích người bảo vệ trái tim, ngay cả Hoàng phong nhuyễn giáp linh cấp áo giáp trải qua đòn vừa rồi cũng vì thế mà báo hỏng.







Susanoo theo ý nghĩ của hắn mà tiêu tán đi, hạ xuống phía dưới đứng đối diện Brain, Lý Thiên Ngọc mở miệng nói:



- Ngươi thật ngoài dự liệu của ta, có vẻ ta đã quá coi khinh người trong thiên hạ rồi.



Brain cũng đồng ý thừa nhận Lý Thiên Ngọc là đối thủ ngang tầm, cho nên mở miệng nói:



- Trong chiến đấu, khinh thường địch thủ chính là muốn lấy mạng bù vào!



Hơi gật đầu, Lý Thiên Ngọc đồng ý cách nói của Brain, nghĩ từ trước tới giờ bản thân do quá ỷ lại vào cường độ thân thể cho nên khinh thường người khác, cũng không chỉ một hai lần, dù cho hắn đã nhiều lần rút kinh nghiệm nhưng vẫn không tránh khỏi lần này ăn thiệt thòi trong tay Brain, xem ra Hỗn nguyên thôn khí công mặc dù mang lại rất nhiều điều tốt nhưng tệ đoan cũng không thể xem nhẹ, mà nói đúng ra là tâm tính hắn vẫn chưa rèn luyện đủ, nghĩ đến thế Lý Thiên Ngọc trong đầu cũng nảy sinh một chút dự tính sau khi kết thúc hành trình ở thế giới này.



Chỉ là một suy nghĩ thoáng qua, quay lại với trận chiến, Lý Thiên Ngọc cũng buông tha việc để cho Brain dựa theo nguyên tác triệu hồi ra Nivarna.




- Bát môn độn giáp, đệ nhất môn - Khai môn, mở!



- Hưu môn, mở!



- Sinh môn, mở!







- Đệ thất môn - Kinh môn, mở!!!



Lần đầu tiên kể từ khi học được bát môn độn giáp chi thuật, Lý Thiên Ngọc mở ra cánh cổng thứ bảy.



Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người trong đó có Brain, toàn thân ma lực của Lý Thiên Ngọc đã tăng lên dữ dội đồng thời bốc lên ngọn lửa màu xanh, nếu nói mở ra cổng thứ sáu hắn có thực lực Thánh cấp trung kỳ, có thể sử dụng triều khổng tước thì khi mở đến cổng thứ bảy thực lực hắn có một bước nhảy vọt không nhỏ thẳng tắp xông lên Thánh cấp đỉnh phong, chưa kể Lý Thiên Ngọc có một đám vĩ thú, hắn cho dù có mở ra đến cổng cuối cùng cũng chính là Tử môn thì dựa vào năng lực tái sinh của vĩ thú cộng thêm công pháp hiệu quả mang lại hắn cũng không thể chết được, bất quá nghĩ đến tình cảnh toàn thân cơ bắp bị xé toạc, huyết dịch toàn thân lưu động tốc độ cao đến nỗi ép thoát khỏi lỗ chân lông bốc lên tạo thành ngọn lửa màu đỏ, nghĩ đến trình độ tự ngược của bát môn độn giáp cũng khiến hắn bất đắc dĩ, nếu không phải sinh tử quan đầu tuyệt đối hắn sẽ không mở ra đệ bát Tử môn.







Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương, Lý Thiên Ngọc cũng hiểu rõ đạo lý này, cho nên trong khi Brain vẫn còn đang kinh ngạc, tay phải nắm thành quyền, tay trái hóa chưởng đặt ngang trước mặt, hai tay chạm vào nhau tọa thành thức mở đầu, tiếp đó, hai bàn tay nhanh chóng tạo thành một thủ ấn đặc biệt, gần như “Đấu” tự ấn hay còn gọi là “Ngoại sư tử ấn” trong cửu tự ấn có hình dáng một đầu hổ, hai ngón trỏ tượng trưng cho hai mắt hổ lập lòe lên ánh lửa xanh lập lòe.



Đồng thời toàn thân Lý Thiên Ngọc cũng quát lên một tiếng:



- Erza, mang toàn bộ mọi người rời khỏi nơi này, ít nhất cách xa 5km, nhanh lên!



Đang trong kinh ngạc, mọi người nghe vậy cũng đoán được hắn chuẩn bị thi triển đại chiêu, đồng thời theo chân Erza rút lui, Natsu thì được Happy mang theo nâng hắn bay lên phía trên khoảng 500m, hắn không muốn vì một chút phiền toái mà bỏ lỡ cơ hội quan sát chiến đấu.




Brain cũng không ngu, nghe giọng điệu của Lý Thiên Ngọc làm gì mà không biết điều này, cho nên hắn cũng điên cuồng tích tụ ma lực muốn một đòn quyết phân thắng bại, chính là không phải ngươi chết thì ta chết.



Ma lực ngưng tụ đến tột cùng, toàn thân Brain máu tươi bắt đầu rỉ ra theo lỗ chân lông bởi lẽ cơ thể đã có chút không chịu được mật độ cao ma lực áp súc, tiếp đó, Brain trên tay quyền trượng chỉ ra, hét lớn:



- Dark Capriccio, Scream!!!



Từ miệng chiếc đầu lâu trên quyền trượng, một đạo vòng xoắn xanh đen phá không bắn tới, uy lực kinh người, so với một đòn đục thủng Susanoo còn khủng khiếp hơn rất nhiều, chỉ biết nếu đòn này đánh trúng, Lý Thiên Ngọc không mất nửa cái mạng là phải cảm tạ tổ tiên phù hộ.



So với chiêu thức của Brain thì đòn mà Lý Thiên Ngọc sắp tung ra cũng khá tương tự, đều là áp súc tăng mật độ từ đó uy lực công phá tăng lên, chỉ khác biệt là Brain sử dụng ma lực toàn thân áp súc thành hắc ma pháp đánh ra, mà Lý Thiên Ngọc thì không phải ma lực, hắn chỉ sử dụng ma lực để tăng lên tốc độ tấn công, đánh ra “Trú hổ”:



- Bát môn độn giáp, Trú hổ!!!



Từ “Ngoại sư tử ấn” tạo ra từ hai bàn tay, một đầu hổ xanh lam kích thước khổng lồ phóng ra.



Hai đòn tấn công lao vào nhau với tốc độ vượt qua tốc độ âm thanh cho nên phải mất mấy giây sau đó tiếng nổ mới vang lên:



- Oanh!!!



Sóng xung kích từ trung tâm vụ nổ lan ra nuốt lấy thân ảnh của cả hai người, nhưng tình huống có chút khác biệt, Lý Thiên Ngọc mặc dù toàn thân đau nhức nhưng ma lực hắn vẫn còn đó, trong khi Brain thì đã gần tới trạng thái cạn kiệt ma lực, nhìn cũng đủ biết nếu không có ai cứu chắc chắn Brain gánh không được đòn này.



Lý Thiên Ngọc lật tay, nhanh chóng thi pháp, ma lực cũng rút cạn phân nửa sau đó hướng về phía sóng xung kích hét lên:



- Fairy Sphere!!!




Lấy hắn làm trung tâm, một vòng phòng hộ hiện lên, chính là một trong tam đại pháp thuật mạnh nhất của Fairy Tail.



Năng lượng va chạm khiến vòng phòng hộ rung lên không ngừng nhưng như thế cũng không đủ để xé rách Fairy Sphere, Lý Thiên Ngọc an toàn đứng bên trong hướng về phía Brain.



Tưởng chừng Brain sắp lên bảng đếm số, thế nhưng trong lúc khẩn cấp quan đầu, một đạo bóng đen lao tới đứng chắn phía trước Brain, hai tay giơ lên chặn lại sóng xung kích.



Người tới chính là MidNight, tên này năng lực chính là bẻ cong mọi đòn tấn công, tuy nhiên “bẻ” được đến mức nào cũng phụ thuộc vào năng lực bản thân, chỉ thấy hai tay hắn bắt đầu rách toạc, máu tươi không cần tiền chảy ra xái đầy đất, tuy vất vả nhưng cuối cùng cũng chặn lại được đồng thời cứu Brain cái mạng nhỏ.



Lý Thiên Ngọc thầm than đáng tiếc, bất quá hắn cũng không dự định buông tha đám người của Oracion Seis, cho nên triệt tiêu Fairy Sphere, con ngươi chuyển đổi thành RinneSharingan, bay tới trên đầu hai người, bàn tay xòe nhắm xuống:



- Chết đi! Shinra Tensei!!!




Lấy hắn làm trung tâm, một đạo vô hình trọng lực như Thái sơn áp đỉnh đè xuống, hai người Brain và MidNight còn chưa kịp vui mừng vì “sống sót sau tai nạn” liền nghe được câu này, con ngươi liền co rụt nhìn về phía Lý Thiên Ngọc, hai người toàn thân cũng bốc lên chút ma lực cuối cùng muốn phản kháng, chỉ tiếc tất cả đều là phí công vô ích.



- Ầm!!!



Lại một tiếng nổ long trời lở đất, sau khi kết thúc, phía dưới đại địa liền lưu lại một hố sâu đường kính phải đến gần nửa cây số, Brain lẫn Midnight đồng thời bị trọng lực đè đến phân thi toái cốt, chỉ còn lại hai bãi thịt nát như tương bần, nếu không nhìn qua quần áo thì chẳng ai sẽ nghĩ đây là hai hắc ma pháp sư lừng danh một thời của Oracion Seis.



Hệ thống cũng kịp thời thông báo:



- Đinh! Ký chủ tiêu diệt Thánh cấp sơ kỳ Brain/Zero, nhận được 710 triệu kinh nghiệm điểm, 71 triệu hối đoái điểm.



- Đinh! Ký chủ tiêu diệt Linh cấp hậu kỳ Midnight, nhận được 650 triệu kinh nghiệm điểm, 65 triệu hối đoái điểm.



- Đinh! Ký chủ kinh nghiệm đầy, không thể tiếp tục thăng cấp.



Lý Thiên Ngọc nghe đến đây liền biến sắc, vội triệu hoán hệ thống:



- Hệ thống, tại sao ta không thể tiếp tục thăng cấp?



- Đinh! Ký chủ, từ Linh cảnh tăng lên Thánh cảnh cần lĩnh ngộ pháp tắc, ký chủ chưa lĩnh ngộ pháp tắc cho nên không thể thăng cấp.



Lý Thiên Ngọc nghe vậy sắc mặt mới khá hơn một chút, bất quá cũng không hơn được bao nhiêu, dù sao lĩnh ngộ pháp tắc cũng không phải như ăn cơm dễ như vậy, mặc dù sáng thần không gian có lưới pháp tắc tùy hắn lĩnh ngộ nhưng chính vì vậy hắn mới nói là không dễ, từ trước tới giờ hắn học được kỹ năng toàn bộ là nhờ hệ thống chỉ có một chút pháp thuật là hắn thông qua nghiên cứu sách ma pháp học được, cho nên để mà nói thì tự bản thân hắn không phải bỏ công sức gì, năng lực đạt được quá dễ dàng cho nên thiếu khuyết kiến thức trụ cột cũng như thời gian dài lắng đọng, thử hỏi có người nào tu luyện đến cảnh giới của hắn bây giờ không phải trải qua thời gian dài đằng đẵng không, mà hắn đâu, chỉ mới có mấy năm, tuy giờ hắn ngót gần trăm tuổi, nhưng phần lớn thời gian là thả lỏng, thượng thiên cũng rất công bằng, không có tự nhiên cho không ai cái gì, có lợi thì có hại.



Lý Thiên Ngọc hiện tại cũng không có cách nào, chỉ phải tuần tuần tự tự đi lĩnh ngộ pháp tắc lưới mà thôi.







Tiêu diệt xong Oracion Seis, Lý Thiên Ngọc cũng kích hoạt phép thuật tự hủy lên Nirvana, sau đó Wendy liền mời mọi người tới chơi hội Cait Shelter, hội trưởng của Cait Shelter ngay từ khi gặp mặt Lý Thiên Ngọc đã nhìn ra hắn chỉ là một cái linh hồn, còn toàn bộ thành viên của hội thì là được ma pháp của hắn thực thể hóa ra, cả một hội được tạo ra chỉ vì Wendy và trông coi Nirvana.



Cô bé sau đó cũng biết được sự thật vì hội trưởng của Cait Shelter chính là đám người tạo ra Nirvana và ở lại nơi này canh giữ nó, Nirvana bị hủy diệt thì hắn cũng không còn lưu luyến gì nữa ngoài Wendy, hiện tại hắn giao phó Wendy cho mọi người chăm sóc sau đó cũng theo Nirvana mà tiêu tán khỏi đất trời.



Wendy một bên khóc sướt mướt mười phần không bỏ nhưng mọi chuyện cũng nên có một cái kết thúc, Lý Thiên Ngọc thở dài cảm thán, người ở thế giới này cũng không tốt đi đâu, chết cũng không được chuyển thế đầu thai mà là thật sự tiên tán biến mất.



Nhận lấy Wendy, mọi người trở về Fairy Tail, Makarov cũng đi ra tiếp đón, nghe kể về Wendy liền ấm áp vì cô bé tổ chức tiệc chào mừng đồng thời tự tay ấn lên hội huy cho cô bé, như vậy Wendy cũng chính thức trở thành một thành viên trong đại gia đình Fairy Tail.