Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống

Chương 132: Laxus khiêu chiến




Sau khi Laxus trở thành pháp sư cấp S trẻ tuổi nhất Fairy Tail, liền khiêu chiến với Gildarts và Lý Thiên Ngọc, đối với cái yêu cầu này của Laxus, cả hai người nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy một chữ “phiền”, đối với tên nghé con không sợ cọp này, lại còn là cháu của Makarov, cả hai đều rất không tình nguyện đụng tới hắn, dù sao không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật, không phải sao?



Đùn đẩy nhau một hồi, cả Gildarts lẫn Lý Thiên Ngọc vẫn chưa quyết định ai đi lên chịu tội, cuối cùng Gildarts liền nghĩ ra một ý tưởng đó chính là chơi oẳn tù tì quyết định.



Nhìn hai ngón tay mà Lý Thiên Ngọc có chút bất lực, không nghĩ mình ra kéo mà Gildarts ra búa, cho nên người thua là hắn đương nhiên phải đấu với Laxus rồi.



Trong sân, Lý Thiên Ngọc hai tay buông thõng, cả người thẳng tắp như một cây trường thương, đối diện Laxus trên vai khoác lấy một chiếc áo lông, lôi điện cũng thấp thoáng ẩn hiện.



- Tới đi Laxus! - Lý Thiên Ngọc bình thản nói.



Laxus cũng không dám khinh địch, chỉ chớp mắt liền hóa thành một đạo lôi quang màu vàng, tốc độ rất nhanh lao tới, Lý Thiên Ngọc khởi động RinneSharingan, hai con ngươi liền trở nên đỏ tươi, chin câu ngọc bắt đấu xoay tròn.



Gildarts đám người vây chật kín xung quang cũng hào hứng nhìn xem, khi thấy con mắt quái dị của Lý Thiên Ngọc đều phá lệ chăm chú, Gildarts khóe miệng câu lên lầm bẩm nói:



- Thật đáng mong chờ…không biết Laxus có thể ép Tengoku phóng xuất ra một chút thực lực chân chính không đây!?



Con ngươi của Lý Thiên Ngọc càng xoay càng nhanh, trong mắt hắn, chuyển động của Laxus trở nên thật chậm chạp, hơn nữa hắn cũng hoàn toàn đoán trước được đường đi nước bước kế tiếp của Laxus.



Lúc này, Laxus bàn tay tụ tập dày đặc ma lực hóa thành lôi điện đấm tới đầu hắn, Lý Thiên Ngọc trong tay cũng nhanh chóng vận dụng Raikiri, lòng bàn tay liền phát ra từng đạo lôi điện trắng bạc…



- Chi, chi,….



- Ầm…!!!



Nắm đấm của Laxus cũng va chạm với lòng bàn tay của Lý Thiên Ngọc, Laxus chỉ cảm thấy nắm đấm bị chặn đứng, không thể tiến thêm, bàn tay Lý Thiên Ngọc cứ như thể tường đồng vách sắt, chẳng suy chuyển mảy may.



- Bốp…!!!



Mặt của Laxus liền bị Lý Thiên Ngọc cho ăn một đấm không nặng không nhẹ đánh văng hắn ra phía sau, Laxus trong khi đang ở trên không nhanh chóng hóa thành một đạo tia chớp màu vàng lóe lên biến mất, khi xuất hiện đã là ở phía sau Lý Thiên Ngọc, từ trên cao, đầu gối hắn giáng thẳng xuống đầu Lý Thiên Ngọc làm đám người phía ngoài quan khan một trận kinh hô, dù sao cũng chỉ là luận bàn, xuống tay một đòn tàn độc như vậy có phải là hơi quá rồi ko?



Hiển nhiên, Laxus không nghĩ như vậy, bản thân Laxus tuy mồm miệng kiêu ngạo, muốn khiêu chiến hai người Lý Thiên Ngọc và Gildarts nhưng hắn cũng không phải loại dễ dàng khinh thường địch thủ, hơn nữa hắn biết nếu mình không tung hết toàn lực, cơ hội chiến thắng Lý Thiên Ngọc sẽ chỉ là con số không.



Lại một con ngọc thủ với bạch lôi bao quanh giơ lên chặn lại một gối của Laxus, Lý Thiên Ngọc mắt cũng không nháy một cái, cổ cũng không chuyển, như thể có con mắt ở phía sau, mà cũng đúng là như thế, vì Rinnesharingan của hắn kết hợp cả byakugan của Ootsutsuki Kaguya, tầm nhìn rộng tới 360 độ, khắc phục nhược điểm của Rinnegan và Byakugan, con mắt của hắn là hoàn hảo.



Từng tiếng nổ tung vang lên, Laxus tung ra liên miên bất tuyệt rất nhiều đòn tấn công, kể cả đòn hiểm, hắn cũng vận dụng đến tốc độ tối đa của mình, mặc dù chỉ là sử dụng phép thuật để cường hóa thân thể cận thân tấn công, cũng không có những đòn với sức công phá lớn phạm vi rộng hay viễn trình công kích, nhưng Laxus cũng đã xuất ra gần như toàn bộ thực lực của bản thân thế nhưng từ đầu tới cuối, Lý Thiên Ngọc vẫn đứng yên tại chỗ chưa di chuyển một bước nào.



Thực ra thì cũng không may cho Laxus vù lôi sát long thuật của hắn đối với Lý Thiên Ngọc hoàn toàn không có tác dụng, bởi bản chất thân thể hắn đã là vô thuộc tính, chỉ cần chuyển đổi thành lôi thể, như vậy lôi thuật của Laxus cũng không thể gây ra sát thương đối với thân thể hắn, đương nhiên hắn cũng không có cấy ghép lacrima rồng và cũng không phải là sát long nhân, cho nên không ăn được sét như Laxus hay ăn lửa như Natsu.




Laxus lúc này đã lùi lại vị trí ban đầu, mồ hôi lấm tấm, có chút thở dốc, cau mày sau đó hắn liền quăng đi chiếc áo lông khoác bên ngoài, phía trong mặc một chiếc áo ba lỗ màu đen bó chặt lấy cơ thể nổi lên từng múi cơ bắp rắn chắc của hắn, Freed nhanh chóng đi tới tiếp lấy, sau đó Laxus cánh tay phải liền giơ lên, từng luồng lôi điện màu vàng như những con rắn quấn quanh như ẩn như hiện phía trên, một ngón tay chỉ lên trời, sau đó vung xuống.



Bầu trời lúc này cũng tối đen, từng đám mây quấn lấy nhau thành một vòng xoáy, trung tâm của nó tạo thành một cái mắt bão, hay nói đúng hơn là một cái lỗ đen ngòm, từ phía trong lỗ đen, một luồng lôi điện thô to như cái cột nhà giáng thẳng xuống đầu Lý Thiên Ngọc.



Bản thân Lý Thiên Ngọc cũng ẩn ẩn cảm thấy chiêu này khá nguy hiểm đối với hắn, cho nên liền gọi ra Susanoo, tuy chỉ là dạng bán thể nhưng cũng có da thịt và được bao trùm bên ngoài bằng một bộ giáp, theo ý chí của hắn, Susanoo trong tay bạch cốt ngọc tiêu liền giơ lên chắn ngang trên đỉnh đầu tạo thành một thế phòng ngự chờ đợi lôi điện đánh xuống.



Đám người vây xem xung quanh liền nhốn nháo rút lui thật xa, vì nếu mà bị cuốn vào đòn này không chết cũng mất một tầng da, Gildarts cũng chậc một tiếng vừa lùi lại vài mét vừa nhìn lấy Susanoo miệng thì lẩm bẩm:



- Không nghĩ đến thằng nhóc Laxus cũng đã mạnh như vậy rồi, còn Tegoku a…hoàn toàn là nhìn không thấu, không biết hắn còn bao nhiêu con bài chưa lật đây..!!



- Đùng…oành!!!



Cột sét thô to giáng thẳng xuống Susanoo, phát ra một tiếng nổ rung chuyển cả tòa công hội lẫn mấy căn nhà kế bên, một vòng song xung kích lan ra đánh tới đám người xem nào nhiệt khiến cả đám kêu cha gọi mẹ vắt chân lên cổ trốn tránh, Giladarts thì hoàn toàn bằng thể chất hứng lấy, cũng không hề hấn gì.



Khói bụi tan đi, Laxus thở dốc càng nặng, mồ hôi cũng tuôn ra nhiều hơn nhìn vào đám khói bụi trắng xóa phía trước, bất chợt một đạo quang ảnh lóe lên, Laxus phản xạ cực nhanh hóa thành một tia chớp vàng tránh thoát.



- Ầm…!!!




Laxus đáp xuống phía sau, thì ra vật vừa tấn công hắn chính là một lưỡi kiếm trắng như bạch ngọc, lại nhìn ra xa hơn phía sau, lúc này khói bụi đã tiêu tan, thân hình Susanoo cũng hiện ra trong tầm mắt, hoàn toàn không có dù chỉ là một vết xước.



Lý Thiên Ngọc giải trừ Susanoo, sau đó hướng Laxus nói:



- Thế nào Laxus, còn muốn tiếp tục hay không?



Laxus hừ lạnh một tiếng rất không phục, bắt đấu điều động toàn thân ma lực, lồng ngực hít vào không khí phình lên, một tiếng gầm như rồng gầm từ cổ họng hắn phát ra:



- Lôi sát long thuật, Lôi long hống!!!



Từ miệng Laxus bắn ra một đạo lôi quang, vàng nhạt, có chút đã chuyển sang màu trắng kim, đạo lôi điện này nhanh chóng mở rộng bao phủ lấy toàn bộ thân thể Lý Thiên Ngọc.



- Ầm…ầm….!!!



Khi Laxus kết thúc, phía trước hoàn toàn không còn thân ảnh Lý Thiên Ngọc, cả đám người chung quanh ồn ào bàn tán, chẳng lẽ là nói Lý Thiên Ngọc liền bị một đòn vừa rồi giết đến cả cặn cũng không còn hay sao chứ?



Laxus càng thở dốc thô nặng hơn, miệng vẫn còn lóe lên từng tia lôi điện nho nhỏ, mồ hôi đầm đìa ướt đẫm chiếc áo ba lỗ màu đen đang mặc trên người, đang lúc thả lỏng, bất chợt như cảm thấy gì đó, Laxus quay đầu ra đằng sau, một đạo thân ảnh từ trong vòng xoáy bước ra, nhanh chóng điểm lên người hắn một chỉ.




Thân thể Laxus trên tay còn đang ngưng tụ một thanh lôi thương liền bất động, hai mắt trừng lớn không thể tin nổi, Lý Thiên Ngọc hoàn toàn không xi nhê gì sau đòn tấn công vừa rồi, hơn nữa đây là cái phép thuật gì, hoàn toàn không mang theo một chút ma lực nhưng lại có thể cầm cố thân thể hắn…



Lý Thiên Ngọc đóng lại cặp mắt sau đó nhìn thảm cảnh mà tên nhóc này vừa gây ra, chỉ thấy mặt đất bị cày lên thành một hình vòng cung trơn nhẵn láng mịn, may mắn là Lý Thiên Ngọc cùng Laxus là chiến đấu trên chiều dọc của con đường cái kích thước cũng rộng, cho nên phía sau không hai người đều không có nhà cửa gì, chứ không một đòn vừa rồi hoàn toàn có thể xóa xổ toàn bộ một dãy kiến trúc, nếu là có nhà dân thì không biết sẽ chết bao nhiêu người nữa.



- Thế nào, Laxus, phục hay không phục? - Lý Thiên Ngọc nói.



Laxus cắn răng không trả lời chỉ trừng mắt nhìn hắn, thấy phiền quá Lý Thiên Ngọc liền ác vị đồng thời đê tiện cười nói:



- Nếu như mà cậu không phục, vậy thì cứ đứng nguyên tư thế như vậy vài ngày đi…có lẽ đám trẻ con trong thị trấn sẽ thích vẽ chút gì đó lên người cậu để trang trí lắm đấy…hắc hắc…



Laxus nghĩ đến cảnh tượng như vậy liền run rẩy một hồi, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói:



- Tôi…tôi chịu thua!



Lý Thiên Ngọc cười nhạt sau đó giải khai huyệt đạo cho Laxus, lại tiếu ý đầy mặt nói:



- Trình độ bây giờ của cậu còn chưa đánh lại được tôi đâu, đi tìm Gildarts đi thôi!



Laxus hừ một tiếng lại nhìn về phía Gildarts khiến tên này giật nẩy cả mình, tức giận chỉ mũi Lý Thiên Ngọc nói:



- Tengoku, cậu dám âm tôi?



Lý Thiên Ngọc nhún vai đáp:



- Người trong cùng một hội, có phúc thì cùng hưởng, đúng không Gildarts? Hơn nữa anh cũng rảnh rỗi, chi bẳng chỉ bảo Laxus một chút, cũng là nên mà.



Laxus cũng thức thời nói:



- Gildarts, tôi muốn khiêu chiến anh, ma lực tôi cũng phục hồi rồi!



Nghe vậy, Gildarts liền nhức đầu, tên khốn nạn kia đấu với Laxus xong liền đẩy quả tạ này sang cho hắn, mà hắn thì có vẻ “dễ xơi” hơn so với Lý Thiên Ngọc, vì phép thuật phân tách của hắn cũng không khó khắc chế, cho nên hiển nhiên về sau sẽ là đối tượng cho Laxus luyện luyện cái tay rồi.



- Phúc phúc cái con khỉ, đây có mà là “nạn” thì có, khốn kiếp! - Gildarts chửi tục một tiếng, cau có nói.



Sau đó, Lý Thiên Ngọc đi về nhà mình, mặc cho hai tên dở hơi kia tiếp tục chơi đùa đi, hắn còn chuẩn bị một chút sau đó mang theo Gray đi tìm Deliora.