Săn Tình (Nhật Ký Tình Nhân)

Chương 466: Là Thật Hay Giả




Tôi sợ bị lợi dụng, từ Chu Phong đến Lục Kính Đình, tôi cũng sợ chuyện tình cảm, những người có th�

Quyền Mai bị tôi làm cho hoảng sợ: “Cậu ba, cậu ba nói ra cảng làm việc. “Anh ta đi làm... Tại sao anh ta lại đi làm... Tôi nói câu này với Quyền Mai, giống như là đang nói với chính mình. “Chị Phương, có chuyện gì vậy." Quyên Mai bị tôi làm cho hoảng sợ, ánh mắt đầy sợ hãi khi nhìn tôi: “Chị Phương, sao hôm nay chị lại đi uống rượu?”

Cô ấy không nhắc đến chuyện đó thì không sao, nhắc đến thì mọi ký ức của tôi lại ùa về, trong phút chốc, nỗi sợ hôm nay đánh gục tội một lần nữa lại bao trùm lấy tôi.

Tôi đột ngột buông cô ấy ra, xoay người chạy ra khỏi phòng, Quyền Mai sững sờ một lúc, liền đuổi theo tôu ra ngoài. “Chị Phương! Chị Phương!”

Tôi hoàn toàn không nghĩ đến cô ấy, vì vậy tôi chạy vào phòng tắm, trực tiếp khóa cửa lại.

Tiếng gõ cửa của Quyền Mai vang lên, rồi lại dừng lại, cuối cùng biến thành tiền khóc lóc, gọi Lục Kính Đình: “Cậu ba, cậu mau về đi, không hiểu vì sao chị Phương lại tự nhốt mình trong phòng tắm không chịu đi ra.

Tôi không biết ở đầu dây bên kia Lục Kính Đình trả lời như thế nào, tôi chỉ biết mình trong gương hốc hác và đáng sợ như thế nào.



Trong gương, tôi nhợt nhạt như một tờ giấy trắng, gần như không thể phân biệt được nét mặt, tôi chỉ lặng lẽ nhìn chính mình trong gương một lúc rồi bất lực cười.

Cả quá trình, tôi bình tĩnh một cách đáng ngạc nhiên, vừa rồi trong chốc lát, giống như có hai con người trong tôi.

Tôi không biết mình có bị điên không, mãi đến lúc này, tôi như đang đứng trên bờ vực của sự sụp đổ, chỉ thiếu một người nào đó đẩy tôi một chút.

Tôi đứng ngây ngốc trước gương một lúc, liền quay người lại bật vòi hoa sen, tôi đứng dưới vòi hoa sen, để cho dòng nước lạnh băng chảy từ đỉnh đầu chảy xuống đến tận đầu ngón chân, tôi đang phát run, nhưng lại không cảm thấy được nước lạnh như thế nào.

Bởi vì dù thế nào đi nữa, nó cũng không thể bằng sự lạnh lẽo trong lòng tôi.

Tôi cảm thấy nhiệt độ nước lạnh ngắt, cảm giác đau đớn lan tỏa khắp chân tay khiến tôi run rẩy hết lần này đến lần khác, như một cái xác không, tôi mở vòi nước bồn tắm, nước vẫn lạnh ngắt như cũ.