[Sakura&Syaoran] Nguyện Mãi Bên Anh

Chương 30: " Vì chàng thiếp xin nguyện đánh đổi cả mạng sống này "




Sakura lạy tạ và từ từ đứng dậy ngước lên nhìn Thiên Mẫu, bà cũng nở 1 nụ cười hiền với nàng rồi tiếp lời.
-" Nhật Đào, thời gian chịu phạt của con ở hạ giới đã kết thúc ta hi vọng con hãy nhớ kỹ bài học lần này để không phạm thêm sai lầm nữa, tính tò mò của con cũng cần phải sửa đổi có biết chưa, tò mò không hẳn là 1 tính tốt đâu "
-" Dạ con đã hiểu thưa Thiên Mẫu, con nhất định sẽ sửa tính xấu này "
-" Được rồi, con mau lại đây "
Thiên Mẫu ra hiệu cho Sakura, nàng gật đầu lễ phép bước đến bên cạnh, bà đưa tay xoa đầu nàng 1 cách đầy yêu thương tiếp tục dặn dò.
-" Nha đầu ngốc, trong số các tiên nữ con là người mà ta vừa ý và yêu thương nhất, tính cách của con hòa đồng, hiền lành giống hệt Tử Nhi con gái út của ta, cho nên ta mới dành sự sủng ái cho con, việc con phạm lỗi lần này ta biết con không cố ý nhưng ta vẫn đưa ra hình phạt để răn đe cũng như lấy đó làm gương cho các tiên nữ khác, con đừng giận ta nhé "


-" Con làm sao dám giận người ạ, là con đã làm sai rất đáng nhận hình phạt mà "
-" Con biết sai biết sửa lỗi rất đáng khen, bây giờ trở về rồi hãy cố gắng nên người nghe không? Ta vẫn muốn con tiếp tục theo hầu ta, những gì mà con làm ta đều rất hài lòng suốt thời gian con chịu phạt ở hạ giới chưa có ai theo hầu làm ta ưng ý cả "
-" Dạ con xin nhận lệnh người thưa Thiên Mẫu "
-" Tốt, thôi con về cung nghỉ ngơi cho khỏe đi, khi nào cần ta sẽ cho gọi con "
-" Vâng con xin lui ạ "
Sakura hành lễ rồi lui ra ngoài, nàng trở về cung Minh Nhật nhưng nàng không đi nghỉ mà ngồi ở bàn trà suy tính làm sao để lấy được viên Dạ Minh Châu.
-----------------------------
Sakura âm thầm trở về tiên giới chỉ mới có 1 ngày nhưng ở hạ giới thì đã trải qua 1 năm, Trong 1 năm đó tất cả mọi người đã tìm kiếm nàng khắp nơi nhưng không hề có chút dấu vết hay manh mối nào, ngày Sakura biến mất Syaoran như hóa điên chàng trốn khỏi bệnh viện chạy trong mưa tìm nàng suốt 1 đêm đến nỗi ngất luôn ngoài đường, may là Eriol sớm tìm được chàng rồi đưa chàng quay lại bệnh viện, sau đêm đó chàng bị viêm phổi khá nặng vì dầm mưa.


Syaoran nằm điều trị gần 1 tháng mới khỏe lại, thế nhưng mới qua được 1 ải thì ải khác lại đến khối u trong não phát triển rất nhanh khiến sức khỏe của chàng xuống dốc 1 cách không phanh, những cơn đau đầu hành hạ chàng không ngừng bác sỹ phải dùng phương pháp hóa trị và các loại thuốc kháng sinh để ức chế khối u, Meiling vừa nhận lại anh trai chưa tận hưởng được niềm vui gia đình đoàn tụ đã nghe tin dữ, cô không thể khoanh tay đứng nhìn anh trai chết dần chết mòn vì bệnh nên cô đã liên hệ với rất nhiều bác sỹ chuyên khoa u bướu ở tất cả các bệnh viện nổi tiếng khắp thế giới, cô hi vọng có thể tìm ra bác sỹ giỏi chữa trị cho Syaoran, bố mẹ nuôi của cô cũng tận tình giúp đỡ khi biết cô đã tìm được anh trai ruột.
Mỗi khắc mỗi giây cứ trôi qua mà Sakura vẫn chưa tìm ra cách để lấy được viên bảo châu, từ sau chuyện nàng phạm lỗi thì Thiên Mẫu đã ra lệnh tăng cường thêm binh lính canh phòng điện Linh Bảo, nàng lẽn đến đó nhiều lần nhưng chưa tìm được lối vào, ngay cả hốc tường nơi mà Y Như chỉ cho nàng lần đầu cũng bị bít lại, tuy vậy Sakura vẫn không nản lòng tiếp tục nung nấu ý định đột nhập điện Linh Bảo.


Qua ngày thứ 2 Sakura quyết định làm liều 1 phen, trước khi thực hiện kế hoạch nàng dùng kính Diên Quan vừa trộm được ở chỗ Thái Bạch Kim Tinh để xem tình hình của Syaoran, nhìn thấy chàng tiều tụy nằm thoi thóp trên giường bệnh tim nàng như có ai đó bóp nghẹn, nàng ước gì người bị bệnh là nàng chứ không phải là chàng, đóng lại kính Diên Quan nàng không chần chừ nữa nàng cưỡi mây bay đến điện Linh Bảo, nàng nấp vào 1 góc quan sát chờ cơ hội.
Cuối cùng thời cơ cũng đã đến khi các binh lính đổi ca gác cho nhau, lợi dụng lúc này nàng ra tay đánh ngất 1 người trong số họ rồi cải trang đột nhập vào điện, vào bên trong nàng mau chóng đi tìm viên bảo châu, đang mãi chú tâm lục lọi các hộp đựng châu báu thì đột nhiên 1 bàn tay ngăn nàng lại.
-" Nhật Đào, con mau theo ta ra khỏi đây nhanh lên, nếu không thì con không gánh nổi hậu quả lần này đâu "
-" Nguyệt Lão sao ông lại ở đây ? "
-" Ta đến để ngăn con làm chuyện dại dột, ta không muốn con chỉ vì chữ tình mà tự đưa mình vào chỗ chết, đi theo ta nhanh lên "
-" Con không đi đâu, con phải lấy được Dạ Minh Châu, con không thể để Syaoran chết được, chàng ấy không còn nhiều thời gian nữa, Nguyệt Lão xin ông hãy cứ nhắm mắt làm ngơ có được không ? "
-" Nhật Đào con..... Có lẽ ta không thể ngăn được con rồi, nhưng ta có điều cần nói cho con biết, Dạ Minh Châu là bảo châu của tiên giới, nếu con đem nó rời khỏi lãnh địa thiên đình thì nó sẽ bị mất đi tiên khí, cho dù con có thành công lấy nó cũng không sử dụng được, chỉ có 1 cách để bảo toàn tiên khí của bảo châu đó là con phải giữ nó ở trong miệng con, nhưng ta khuyên con đừng nên làm vậy, con sẽ gặp nguy hiểm do tiên khí quá lớn của bảo châu, con có thể mất mạng đấy "
Sakura hơn lưỡng lự khi nghe Nguyệt Lão nói, nàng có chút run tay nhưng rồi hình ảnh Syaoran đang cố gắng chiến đấu với tử thần hiện lên 1 cách rõ nét đã làm nàng quyết tâm lấy bằng được viên bảo châu, nàng nhân lúc Nguyệt Lão đưa mắt nhìn ra phía cổng điện xem xét tình hình tung khói mù đánh cắp bảo châu rồi lẽn trốn khỏi cung điện, nàng tăng tốc về hướng cổng Thiên Môn nhưng nàng bị chặn lại bởi những binh lính canh cổng, không suy nghĩ được nhiều nàng đả thương họ sau đó hạ giới, nàng ngậm viên bảo châu trong miệng bay thẳng đến bệnh viện.
Cùng thời điểm Sakura đánh cắp bảo châu Y Như thừa nước đục thả câu trình báo sự việc cho Thiên Mẫu biết, bà nghe xong liền nổi trận lôi đình phái Thiên Lôi xuống hạ giới trừng phạt Sakura, tất cả các vị thần tiên đều quỳ xuống xin tha cho nàng vì cảm thương mối tình ngang trái của nàng với Syaoran, lúc trước khi nàng chưa phạm lỗi bị đầy xuống hạ giới thì ai ai cũng đều quý mến nàng bởi phẩm hạnh tốt của nàng, nhưng mặc ai cầu xin Thiên Mẫu vẫn hạ lệnh truy bắt khi Sakura phản bội lại niềm tin của bà lần thứ 2.
Sakura rất vất vả khi vừa phải chạy trốn Thiên Lôi cùng binh lính của tiên giới vừa phải giữ bảo châu trong miệng, tiên khí của bảo châu càng lúc càng nóng nó đang thiêu đốt miệng nàng mặc dù vậy nàng vẫn không chịu từ bỏ quyết ngậm chặt nó, không may ngay đúng lúc Sakura gần đến bệnh viện thì Thiên Lôi phát hiện ra nàng, ông ta dùng búa đánh những luồn sét trừng trị nàng theo lệnh Thiên Mẫu 2 luồn sét đầu tiên nàng tránh né được nhưng đến lần thứ 3 do nàng không chịu nổi tiên khí nóng của bảo châu nên nàng phải dừng lại cố gắng nén cơn đau nên bị sét đánh trúng, nàng gục xuống toàn thân bị phỏng nặng tuy vậy nàng vẫn mặc mình trọng thương lê bước vào phòng bệnh nơi Syaoran nằm điều trị.
Nhìn thấy Syaoran cơn đau thể xác đã tan biến, nàng tiến từng bước nặng nhọc với tấm thân nhỏ bé mang đầy thương tích đến giường bệnh,  bàn tay nhỏ mền mại giờ đã phỏng nặng sưng rộp run run chạm vào bàn tay to lớn, nàng cúi người nhẹ nhàng đặt môi mình lên bờ môi bạc tái nhợt của chàng rồi đẩy viên bảo châu vào miệng chàng, tiên khí của bảo châu cùng với luồn linh khí mà nàng dùng chút sức tàn còn lại đang dần làm khối u ở não chàng tan biến, Syaoran dần dần khỏe lại sắc mặt trắng bệch thiếu sức sống chuyển thành màu hồng hào tươi tắn, cơ thể gầy mòn cũng đang trở lại bình thường như lúc chàng chưa mắc bệnh, môi chàng mấp máy gọi tên nàng trong vô thức.
-" Sakura, Sakura, em.....đang ở đâu ? Hãy trở về.... bên anh... đừng đi... xin em.....đừng đi "
-" Syaoran....xin lỗi chàng......thiếp không thể......thiếp yêu...chàng....nhưng chúng ta......không thể ở.....bên nhau được....sinh mạng này.....của thiếp xin trao lại.....cho chàng.....thiếp mong chàng hãy sống....thật khỏe mạnh....thiếp cầu chúc cho chàng .....luôn bình an khỏe mạnh....điều cuối cùng....thiếp muốn nói cho ......chàng biết là ....vì chàng thiếp xin nguyện.....đánh đổi cả mạng .....sống này......vĩnh biệt chàng "
Sakura ghé sát vào tai Syaoran thì thầm những lời từ tận sâu đáy lòng rồi khi dứt lời nàng gục xuống trút hơi thở cuối cùng, tấm thân bé nhỏ từ từ tan biến vào hư không, tất cả mọi sự việc không ai nhìn thấy ngoại trừ 1 người là Nguyệt Lão, ông cảm động trước tấm chân tình mà Sakura dành cho Syaoran nên đã ngưng thời gian và không gian lại để nàng cứu người, ông đứng nhìn từ xa lắc đầu bi ai.
-" Hỡi thế gian tình là gì, mà đôi lứa hẹn thề sống chết có nhau, Nhật Đào ơi Nhật Đào con đúng là tiểu nha đầu ngốc nghếch, chàng trai trẻ ta mong rằng ngươi hãy trân trọng sinh mạng mới mà Nhật Đào đã trao cho ngươi để sống làm 1 người tốt có biết chưa ?"
Nguyệt Lão than trách cho số phận của Sakura, ông xem nàng như 1 đứa cháu gái vì vậy khi chứng kiến sự chia li này ông không thể cầm lòng được, ông lấy ra 1 lọ thuốc { Vong tình thủy } cho chàng uống để xóa bỏ tất cả kí ức về Sakura trong tâm trí chàng, tiếp đó ông dùng phép thuật làm tan biến toàn bộ mọi điều liên quan đến nàng trong suốt 3 năm qua đối với những người nàng từng tiếp xúc, rồi biến mất trong vầng hào quang.
Quay lại nơi tiên giới Thiên Lôi phục mệnh bẩm cáo lại tình hình với Thiên Mẫu, nghe tin Sakura đã bị sét đánh tiêu tan cốt tiến thân thể cũng biến mất ngoài mặt bà luôn tỏ ra lạnh lùng xem như không có gì nhưng trong lòng bà rất đau lòng, bà đưa tay xoa huyệt thái dương thở dài ai oán rồi ra hiệu bãi triều, tiên giới bỗng chốc mang màu u ám tất cả tiên nữ lẫn các vị thần đều rơi lệ vì số phận bi đát của Sakura, ngày hôm đó trời mưa tầm tả không ngớt như khóc thương cho 1 tiên nữ đẹp người đẹp nết nhưng lại yểu mạng, hồng nhan bạc mệnh câu nói này quả không sai.