Sai Loạn Hồng Trần

Chương 190




Phượng trướng lay động, Vịnh công chúa quang lỏa nửa quỳ trên giường long phượng, xấu hổ đỏ mặt để vị hoàng đế đứng bên giường ngạo nghễ thẳng tắp nhìn nàng thay nàng ấy cởi long bào, cho đến một kiên áσ ɭóŧ sau cùng chậm rãi được Vịnh công chúa cởi ra, hiển lộ kiều thái thướt tha bên dưới.

Băng cơ ngọc cốt, đường cong lả lướt, rất câu hồn, khiến Vịnh công chúa không nhịn được nhìn Giang Ngọc nuốt một ngụm nước bọt, cuối cùng không nhịn được cẩn cẩn dực dực vươn tay vuốt ve tiểu phúc bằng phẳng rắn chắc của Giang Ngọc....

Giang Ngọc bị Vịnh công chúa lớn mật đụng chạm thân thể đều run lên, dâng lên một cổ khô nóng, nàng ngẩng đầu dường như khó chịu nhắm mắt hít sâu một hơi.

Vịnh công chúa thấy Giang Ngọc nhíu mày dường như rất khó chịu, trong lòng kinh hỉ sáng tỏ đó là loại cảm thụ gì, lại thử chậm rãi di chuyển hai tay đang đặt trên thắt lưng nàng, chậm trãi trượt về phía ngọn núi trắng noản tinh xảo, tràn đầy thương yêu vuốt ve mơn trớn, đôi môi cũng theo đó gần kề, thuận thế ôm lấy thắt lưng Giang Ngọc, dùng đầu lưỡi liếm lộng nhị hoa tinh xảo mê người.





Giang Ngọc cúi đầu nhìn ái phi đang nhiệt tình hầu hạ, hai tay sủng nịch vuốt ve mái tóc của mỹ nhân đang liếʍ ʍúŧ nhị hoa trước ngực mình, cảm thụ được những nụ hôn hết sức có kỹ xảo của nàng, trong lòng có một chút chấn động trước kỹ xảo thành thạo bực này.

....

Nụ hoa mềm mại khiến Vịnh công chúa không thể tự thoát ra được, hai tay vô thức ôm chặt thân thể của ái nhân, muốn thưởng thức càng thêm tinh tế một chút....

Giang Ngọc nhíu mày một chút, liên tục thở dốc, cảm thấy không thể tiếp tục bị động như vậy nữa, bàn tay liền giữa hạ cánh mông trượt vào khu rừng thần bí ẩm ướt, ở nơi mềm mại nhất nàng khẽ vuốt ve nhu lộng, thủy dịch trơn nóng tuôn ra càng khiến Giang Ngọc hưng khởi chìm trong biển dục, chỉ trong chốc lát Giang Ngọc cũng cảm thấy bụng dưới như hồng thủy vỡ đê, nàng muốn, lúc này nàng không còn nghĩ gì khác, chỉ muốn chiếm lấy tất cả của mỹ nhân này, để bản thân hưởng dụng tất cả mỹ vị của nàng ấy.



" Vịnh Nhi...." Giang Ngọc mê ly nỉ non, mà bàn tay đang ẩm nấp trên lưng Vịnh công chúa cũng đã dần dần tham nhập vào nguồn suối, vuốt ve mơn trớn, muốn khiến dòng nước càng nhiều càng nóng.

Vịnh công chúa bị người đó quấy nhiễn đến vô lực không thể làm việc gì khác, chỉ có thể nằm sấp trước ngực Giang Ngọc, trầm trọng thở dốc hưởng thụ kíƈɦ ŧɦíƈɦ trực tiếp nhất từ thân thể.

" Thích không?" Giang Ngọc nhỏ giọng quyến rũ hỏi.

"A, thích... Chỉ cần là bệ hạ cho Vịnh Nhi, Vịnh Nhi toàn bộ đều, đều rất thích..." Vịnh công chúa mềm yếu vô lực trả lời.

"Được, trẫm sẽ làm Vịnh Nhi vui sướng, càng thích...." Giang Ngọc rút tay ra, chậm rãi đỡ thân thể mềm yếu vô lực của Vịnh công chúa nằm xuống giường, Vịnh công chúa lúc này giống như một vật mỹ nghệ hoàn mỹ, mặc cho Giang Ngọc chi phối,  chỉ thấy nơi cánh rừng thần bí dần dần chảy ra mật dịch làm cho phượng trướng tăng thêm một phần mị hoặc,.



Giang Ngọc thở dốc cấp cấp bỏ đi y phục còn lại trên người, chậm rãi bò lên thân thể xinh đẹp mê người ở trên giường, đôi môi buông xuống trực tiếp hôn lên nụ hoa sưng đỏ giữa cánh rừng, thoả mãn nghe những thanh âm tiêu hồn không ngừng phát ra từ trong trướng.

...

Môi lưỡi nóng bỏng thăm dò khiến Vịnh công chúa toàn thân dị thường khoan khoái mẫn cảm, nàng có thể rõ ràng cảm thụ được đầu lưỡi của Giang Ngọc ấm áp ôn nhu chậm rãi tham nhập vào cơ thể nàng, chậm rãi di chuyển, chậm rãi nhấm nuốt lấy nàng.

" A...Đừng, Vịnh Nhi không được, Ngọc..."

Một dòng chất lỏng lại chảy vào trong miệng Giang Ngọc mặc cho nàng thưởng thức, Giang Ngọc không tiến không thủ, dừng rồi lại động, để mỹ nhân dưới thân bồi hồi ở định núi mấy lần,  để nàng ghi nhớ cảm giác sảng khoái lúc này, cũng không nóng lòng đột phá thẳng nhập chính đề. Một lát sau, Giang Ngọc chậm rãi dời môi, đem thân thể quang lỏa của mình chặt chẽ ép trên người mỹ nhân, an ủi nói: "Vịnh Nhi thật mềm mại, Ngọc lúc này rất muốn ăn nàng, Vịnh Nhi..." Nói, không đợi giai nhân đáp ứng liền nâng một chân của mỹ nhân lên, để nơi tư mật đã hoàn toàn ẩm ướt của bản thân có thể thân mật khăng khít dán hợp nơi tương tự, an ủi lẫn nhau, hỏa diễm muốn phá kén mà ra, bởi vì cũng chỉ có như thế mới có thể khiến các nàng cùng nhau bước vào một cảnh giới si mê khoái hoạt khác.
....

Xúc cảm nhãn nhịu trơn ướt giữa hai nơi mềm mại, khiến người ta trầm luân đến mức nào, điên long đảo phượng! Tuy đã là cực hạn ái dục, nhưng vẫn cảm thấy không đủ, Giang Ngọc nhíu mày thống khổ cong thắt lưng, đỡ lấy mông Vịnh Nhi khiến nàng càng dán sát vào mình, gắng sức phối hợp, làm cho hai người dục niệm sinh sôi, mãi cho đến lúc cùng lên đỉnh vu sơn mới chịu bỏ qua.....