Sắc Màu Hôn Nhân - A Hoạ

Chương 58




Editor: TLinh + Beta: Amouriel – Linh

Trên mặt Giang Ninh một lần nữa không còn chút máu.Chu Liệt vùi đầu vào bên tai Giang Ninh, giọng nói khàn khàn: “A Ninh, làm sao anh có thể không yêu em chứ… Anh yêu em rất nhiều mà!”Trong 3 ngày Giang Ninh không nói một lời nào, cũng không nói một câu với Chu Liệt.Đôi môi cô run rẩy, chịu đựng sự vỡ vụn trong lồng ngực, nhẹ nhàng hỏi: “… Tại sao?”

Đôi môi cô run rẩy, chịu đựng sự vỡ vụn trong lồng ngực, nhẹ nhàng hỏi: “… Tại sao?”Là anh đã ôm lấy cô.Là Chu Liệt thỏa hiệp trước sự kiên trì của Giang Ninh.Trên khuôn mặt tiều tụy của cô, vẻ mặt kiên định như vậy.

Trong ánh mắt Chu Liệt, nhanh chóng hiện lên không đành lòng.Giang Ninh lúc đầu cho rằng đó là cô, nhưng sau đó phát hiện…người run rẩy là Chu Liệt. Đối với Giang Ninh mà nói, điều cô thật sự quan tâm là thái độ không muốn con của Chu Liệt sao?

Rồi lại nặng nề đè xuống.Hoàn toàn thất bại…

Anh làm sao dám nói ra những lời thương tổn Giang Ninh như vậy.Bình tĩnh như thể không cần suy nghĩ.

Nhưng lời bác sĩ nói, cũng đè lên trái tim Chu Liệt, khiến anh không thở nổi.Năm năm sau, Giang Ninh đưa ra lời ly hôn, điều duy nhất cô muốn cũng chỉ là đứa con.“A Ninh, chúng ta không cần đứa bé.”

“Cơ thể của cô ấy sau khi bị thương nặng không còn thích hợp để sinh con. Những rủi ro có thể xảy ra trong thai kỳ, anh thực sự có chấp nhận được không?”Chu Liệt nói rất nhiều.Là Chu Liệt.

“Tình huống xấu nhất, đừng nói là bảo vệ đứa nhỏ, ngay cả cô ấy cũng…”

“Đề nghị của tôi là thừa dịp bây giờ tháng không lớn, gánh nặng đối với thân thể mẹ ít hơn, cho nên phải phá thai đi.”Anh khàn khàn thấp giọng cầu xin: “A Ninh, em nói với anh một câu đi.”

Giữa Giang Ninh và đứa con.

Anh chỉ có thể chọn một trong hai.Kết hôn được năm năm.Họ đã bế tắc trong ba ngày.

Sự lựa chọn của Chu Liệt mãi mãi sẽ là Giang Ninh.Trên mặt Giang Ninh một lần nữa không còn chút máu.

Anh vươn tay, chậm rãi nắm lấy lòng bàn tay lạnh như băng của Giang Ninh.“Cơ thể của cô ấy sau khi bị thương nặng không còn thích hợp để sinh con. Những rủi ro có thể xảy ra trong thai kỳ, anh thực sự có chấp nhận được không?”Không phải cô không hiểu những lời sự thật của Chu Liệt.

Giang Ninh run rẩy, cuối cùng vẫn không né tránh Chu Liệt đụng chạm.Đêm đó.

Anh nhẫn tâm, hạ thấp giọng nói, giải thích từng chút cho Giang Ninh hiểu.Chỉ có thể không ngừng dùng sức ôm chặt.

Chu Liệt nói rất nhiều.Anh nhẫn tâm, hạ thấp giọng nói, giải thích từng chút cho Giang Ninh hiểu.

Đầu Giang Ninh ong ong, ngay cả một chữ cũng không nghe gì hết.Trong ánh mắt Chu Liệt, nhanh chóng hiện lên không đành lòng.Mà khúc mắc này, cũng ẩn sâu trong đáy lòng Giang Ninh.Và tuyên án tử hình đứa trẻ trong bụng cô.

Cũng chỉ có một câu cứ lặp đi lặp lại ở trong đầu cô.Cho dù ôm cô đến khi ngực đau nhức, một chút cũng không buông ra.Sự lựa chọn của Chu Liệt mãi mãi sẽ là Giang Ninh.Cuối cùng Giang Ninh không đẩy ra được.

“A Ninh, chúng ta không cần đứa bé.”Vô số sự thật của Chu Liệt không thể thuyết phục được Giang Ninh.Năm năm trước, cho dù Giang Ninh dùng tính mạng của mình làm tiền đặt cược, cô cũng muốn có con.Cho dù người của cô ở bên cạnh Chu Liệt nhưng cũng không chiếm được trái tim anh.

“A Ninh, chúng ta không cần đứa bé.”Chu Liệt lại ép cô đến mức này.

“A Ninh, chúng ta không cần đứa bé….”Cho nên, anh không yêu đứa bé của cô.Cũng chỉ có một câu cứ lặp đi lặp lại ở trong đầu cô.

Hốc mắt Giang Ninh đỏ lên, nhưng khô khốc không rơi nước mắt.Lần đầu tiên hai vợ chồng rơi vào chiến tranh lạnh.

Lòng bàn tay của cô vuốt ve bụng, che thật chặt, như thể có ai đó có thể cướp lấy đứa bé của cô bất cứ lúc nào.Một góc kín, lồng ngực kề sát ngực.

Đêm đó.Ngay sau đó cô bị dùng sức ấn vào trong ngực của anh.Chu Liệt dùng hết sức lực toàn thân ôm lấy Giang Ninh, nhưng vẫn không kìm nén được, cảm giác cô giống như muốn rời khỏi anh.

Vô số sự thật của Chu Liệt không thể thuyết phục được Giang Ninh.Anh vươn tay, chậm rãi nắm lấy lòng bàn tay lạnh như băng của Giang Ninh.Nhưng lời bác sĩ nói, cũng đè lên trái tim Chu Liệt, khiến anh không thở nổi.

Kết hôn được năm năm.Họ ôm chặt lấy nhau như thế này.

Lần đầu tiên hai vợ chồng rơi vào chiến tranh lạnh.Rồi lại nặng nề đè xuống.

Đối với Giang Ninh mà nói, điều cô thật sự quan tâm là thái độ không muốn con của Chu Liệt sao?

Không phải cô không hiểu những lời sự thật của Chu Liệt.Cũng không có Giang Ninh.

Cô biết rõ tình trạng cơ thể của mình hơn bất cứ ai, cô biết gánh nặng sinh sản có thể mang lại hơn bất cứ ai.

Nhưng Giang Ninh thế nào cũng không nghĩ ra.Nhưng cánh tay của người đàn ông, dùng sức giống như một nắm đấm sắt như vậy.Chu Liệt nghe hiểu ý tứ của cô, cuối cùng cũng……. Gật đầu

Một người đàn ông, đối mặt với đứa trẻ có mối liên kết với dòng máu của anh, đồng thời đưa ra một quyết định tàn nhẫn.Giang Ninh đang suy nghĩ, nhưng bả vai bị nặng nề bị nắm mạnh đến mức đau gần như muốn bóp nát xương của cô.Lòng bàn tay của cô vuốt ve bụng, che thật chặt, như thể có ai đó có thể cướp lấy đứa bé của cô bất cứ lúc nào.

Anh bình tĩnh như vậy…

Bình tĩnh như thể không cần suy nghĩ.

Và tuyên án tử hình đứa trẻ trong bụng cô.

Kết luận cuối cùng của Giang Ninh, chỉ có thể là… Không yêu.Anh chỉ có thể chọn một trong hai.

Chu Liệt không yêu cô.…

Cho nên, anh không yêu đứa bé của cô.

Họ đã bế tắc trong ba ngày.

Trong 3 ngày Giang Ninh không nói một lời nào, cũng không nói một câu với Chu Liệt.Giang Ninh run rẩy, cuối cùng vẫn không né tránh Chu Liệt đụng chạm.

Cuối cùng.

Là Chu Liệt thỏa hiệp trước sự kiên trì của Giang Ninh.Đó là nỗi sợ hãi sâu thẳm trong tâm hồn anh.

Anh khàn khàn thấp giọng cầu xin: “A Ninh, em nói với anh một câu đi.”

Lúc này Giang Ninh mới nhìn anh một cái, giọng nói khàn khàn như anh nói: “Chu Liệt, em muốn đứa bé.”Một người đàn ông, đối mặt với đứa trẻ có mối liên kết với dòng máu của anh, đồng thời đưa ra một quyết định tàn nhẫn.Giang Ninh rơi nước mắt trực tiếp rơi xuống mu bàn tay đang nắm chặt của cô.

Trên khuôn mặt tiều tụy của cô, vẻ mặt kiên định như vậy.Trong những lời này, ẩn chứa nỗi khổ lớn nhất của Giang Ninh đối với cuộc hôn nhân này, cũng là hiện thực cô không muốn đối mặt nhất.【… Là anh không yêu em… Nên mới không muốn có con…】

Không có con.Anh làm sao dám nói ra những lời thương tổn Giang Ninh như vậy.

Cũng không có Giang Ninh.


Chu Liệt nghe hiểu ý tứ của cô, cuối cùng cũng……. Gật đầu

Mà khúc mắc này, cũng ẩn sâu trong đáy lòng Giang Ninh.Không có con.



Năm năm trước, cho dù Giang Ninh dùng tính mạng của mình làm tiền đặt cược, cô cũng muốn có con.

Năm năm sau, Giang Ninh đưa ra lời ly hôn, điều duy nhất cô muốn cũng chỉ là đứa con.

Chu Liệt lại ép cô đến mức này.

【… Là anh không yêu em… Nên mới không muốn có con…】Giang Ninh dùng sức giãy dụa: “Anh bỏ em xuống… Chu Liệt… Anh bỏ em xuống!”

Trong những lời này, ẩn chứa nỗi khổ lớn nhất của Giang Ninh đối với cuộc hôn nhân này, cũng là hiện thực cô không muốn đối mặt nhất.

Cho dù người của cô ở bên cạnh Chu Liệt nhưng cũng không chiếm được trái tim anh.

Hoàn toàn thất bại…

Giống như lúc này cô ngồi liệt trên mặt đất, ở trước mặt Chu Liệt lộ ra dáng vẻ chật vật thất bại nhất

Giang Ninh rơi nước mắt trực tiếp rơi xuống mu bàn tay đang nắm chặt của cô.

Cô không muốn điều này….

Cô chỉ muốn bình tĩnh ly hôn với Chu Liệt mà thôi…

Giang Ninh đang suy nghĩ, nhưng bả vai bị nặng nề bị nắm mạnh đến mức đau gần như muốn bóp nát xương của cô.Nhưng Giang Ninh thế nào cũng không nghĩ ra.

Ngay sau đó cô bị dùng sức ấn vào trong ngực của anh.Hốc mắt Giang Ninh đỏ lên, nhưng khô khốc không rơi nước mắt.

Là Chu Liệt.“A Ninh, chúng ta không cần đứa bé….”

Là anh đã ôm lấy cô.

Giang Ninh rơi quá nhiều nước mắt, suy nghĩ trong đầu mờ mịt, trong lúc nhất thời không phân biệt được đã xảy ra chuyện gì

Họ ôm chặt lấy nhau như thế này.

Một góc kín, lồng ngực kề sát ngực.

Giang Ninh dùng sức giãy dụa: “Anh bỏ em xuống… Chu Liệt… Anh bỏ em xuống!”Cô biết rõ tình trạng cơ thể của mình hơn bất cứ ai, cô biết gánh nặng sinh sản có thể mang lại hơn bất cứ ai.

Sau khi cô nói rõ ràng “Không yêu”, bất kỳ quan tâm nào của người đàn ông này đối với cô đều càng thêm thương hại.

Nhưng cánh tay của người đàn ông, dùng sức giống như một nắm đấm sắt như vậy.Sau khi cô nói rõ ràng “Không yêu”, bất kỳ quan tâm nào của người đàn ông này đối với cô đều càng thêm thương hại.

Cho dù ôm cô đến khi ngực đau nhức, một chút cũng không buông ra.

Cuối cùng Giang Ninh không đẩy ra được.

Trong lúc bối rối, cô cảm giác được thân thể run rẩy.

Giang Ninh lúc đầu cho rằng đó là cô, nhưng sau đó phát hiện…người run rẩy là Chu Liệt.

Chu Liệt dùng hết sức lực toàn thân ôm lấy Giang Ninh, nhưng vẫn không kìm nén được, cảm giác cô giống như muốn rời khỏi anh.

Đó là nỗi sợ hãi sâu thẳm trong tâm hồn anh.Cô không muốn điều này….

Chỉ có thể không ngừng dùng sức ôm chặt.“A Ninh, chúng ta không cần đứa bé.”

Chu Liệt vùi đầu vào bên tai Giang Ninh, giọng nói khàn khàn: “A Ninh, làm sao anh có thể không yêu em chứ… Anh yêu em rất nhiều mà!”