Một lát sau, quần áo rơi đầy trên đất.
Bên trong nhà là hình ảnh hai người đang tiến vào giai đoạn kịch liệt kích tình.
Đái Luật Mậu vui vẻ, Thẩm Quân càng hưng phấn, tiếng rên rỉ kéo dài phát ra từ đôi môi xinh đẹp. Đôi mắt hẹp dài nhu tình như nước, bên trong chứa đựng tình yêu say đắm.
Hai thân thể ôm chặt nhau, đầy mồ hôi, nhưng mà tinh lực không có giảm bớt, tinh lực lại càng kịch liệt hơn.
"A....A Luật....Thoải mái...Ân..."
Chân của Thẩm Quân vòng qua eo hắn, thân thể mềm mại không ngừng lay động, bầu ngực lớn cọ xát cơ ngực Đái Luật Mậu.
Lúc này, cô thật sự quá hưng phấn, vui sướng không biết diễn đạt thế nào, không kiêng kỵ mà phô bày ra tất cả.
Vừa mới vào cửa, hai người họ đã điên cuồng ôm hôn, cởi ra quần áo mặt trên người vướng bận, côn th*t thô lỗ tiến vào bên trong cơ thể cô, quả thật sướng cực kỳ.
Cả đời này, trừ bỏ lúc trước cùng với hắn lần đầu tiên, hôm nay là thời điểm hạnh phúc nhất.
Cô không quản Bạch Liên Họa, ngay cả Lữ Xá Tiêu cũng không còn sức quan tâm, nam nhân trước mặt là người quan trọng nhất.
"Tiểu yêu tinh hút thật chặt...."
Hai mắt hắn ngập tràn dục vọng trần trụi, toàn thân cơ bắp căng chặt, làm hắn muốn ngừng mà không được, đường đường là quân nhân nhưng mà thế lực tự không chế chính mình lại không thể áp dụng trên người Thẩm Quân, giờ đây hắn hoàn toàn ý loạn tình mê, cũng không quên công kích chỗ mẫn cảm ở nhục huyệt.
"A a a..."
Cùng với tiếng rên rỉ mềm mại, ở đỉnh quy đầu tiết ra một chất lỏng nhiệt dịch.
Hắn đảo người, nhiệt tình kia làm hắn thiếu chút là buông cơ đầu hàng, hắn kẹp chặt cánh mông, lại khởi công một vòng mới.
"Ân...Bảo bối bảo bối..."
Thẩm Quân thất thần, hắn đem Thẩm Quân áp lên ven tường, tốc độ điên cuồng mà thao động. Đồng thời, hắn hôn lên cái miệng nhỏ, môi răng giao hòa nhau, không rời một tất.
"Ân ân....A...."
Thẩm Quân rên rỉ cầu hoan, không nói lời phí, dùng đầu lưỡi trao cho hắn tất cả tinh hoa của mình. Vào cửa nữa tiếng, hai người họ vẫn không rời khỏi cánh cửa, sàn nhà bị làm ướt một phần, hôm nay quả thật có nhiều chuyện vui, hắn một câu báo trước cho cô cũng không nói, thẳng tới khi hắn mời cô lên sân khấu, trước đó hoàn toàn không thu được tin tức gì.
Cô cũng không biết là mình vụng về không để ý, hay là hắn quá lợi hại.
Thẳng đến khi còn mơ màng cùng hắn trở về ký túc xá.
Bên trong gian phòng này trước kia đều vô cùng sạch sẽ, hôm nay lại có chất lỏng lạ dưới đất, cộng với trong mùi hương không khí dâm mĩ vô cùng.
"A...Muốn em...Dùng sức làm chết em....A Luật..."
Thẩm Quân rên rỉ, tứ chi vô lực, eo đau chân mỏi, nhưng mà thân thể khát vọng không ngừng.
"Lên giường được không?"
Đái Luật Mậu hỏi, ôm cô di chuyển.
"Nơi nào cũng được."
Thẩm Quân tham lam trả lời, đầu lưỡi nhỏ có ý liếm một vòng quanh môi.
Đái Luật Mậu ánh mắt thâm trầm, bàn tay lại thêm sức, dữ tợn mà đâm sâu vào trong nhục huyệt. Cái bụng nhỏ của Thẩm Quân nhô lên một côn trạng. Hắn quả thật đắc ý, so về kích cỡ, hắn tự tin vô cùng.
"Quỷ tham ăn."
Hắn vui vẻ, đi đến đâu làm chết cô đến đó.
Đái Luật Mậu bắn tinh xong cũng rời khỏi, khởi động thân mình một chút, côn th*t đã mạnh mẽ oai phong ngẩng đầu lần nữa, trên đất bởi vì tinh dịch bắn ra quá nhiều mà rơi đầy mặt đất. Sức lực hắn không có gì biến hóa.
"A Luật....A Luật...."
Thẩm Quân hăng hái, âm thanh không ngừng rên lên, hai người vui vẻ mà quên mất đây chỉ là ký túc xá nhỏ, âm thanh cách ly cũng chưa hẳn là tốt.
Hách Đa Khánh và Bặc Lưu Kình ở cách vách, xấu hổ mà nhìn nhau.
Hai người đồng thời nuốt nước miếng, nhìn thấy dưới thân nhô lên, ghét bỏ nói: "Đừng có mà xằng bậy."
Nói xong, cảm thấy quá mất mặt mà xoay người, trong lòng âm thầm chửi bới Đái Luật Mậu.
Trưởng quan, ngài kiềm chế một chút đi mà.
##
Bạch Liên Họa vừa kết thúc tình lữ ba người không lâu, đã nhìn thấy một màn công khai của Đái Luật Mậu. giờ phút này, cô còn đang cùng với Chiêu Nhật Thiên làm bậy bạ trên giường, Diệp Lãng Thần có việc bận nên rời đi trước.
"Đái Luật Mậu không phải có Lữ Xá Tiêu sao? Như thế nào lại thành ra như vậy?" Cô khó hiểu lầm bầm.
Chiêu Nhật Thiên có chiếm dục cực kỳ lớn, Bạch Liên Họa lại nói ra tên một người đàn ông khác, đối với hắn chính là khiêu khích.
"Hắn có quan hệ gì với em? Chẳng lẽ em có tình ý với hắn?" Giọng nói tràn ngập uy hiếp.
Bạch Liên Họa ý thức được người bên cạnh không vui, lập tức nũng nịu, đem bầu ngực của mình cọ tới cọ lui trên người Chiêu Nhật Thiên, khuôn mặt đều là vô tội.
"A Thiên làm sao vậy? Anh là nhân em là tâm. Nhân gia còn không chịu hiểu hoa tâm người ta sao."
"Hừ, có thật không?" Chiêu Nhật Thiên không vui nói.
"A Thiên...." Cô ủy khuất rúc vào lòng hắn.
Chiêu Nhật Thiên từ nhỏ muốn mưa được mưa, muốn gió được gió, duy nhất đối với hắn chính là Bạch Liên Họa, nhưng mà hắn lại không được chiếm hữu cô một mình, vẫn luôn coi đó là cái gai trong lòng, nhìn người trước mặt nũng nịu với mình, tâmt trạng cũng không khá hơn là bao nhiêu, tuy rằng hành vi này, giao lưu ba người rất thoải mái, nhưng mà tưởng tượng đến cảnh người phụ nữ của hắn bị tên đàn ông khác làm, liền không thể nào thích ứng được.
Bạch Liên Họa đương nhiên biết rõ, không có người đàn ông nào chịu được cảnh người của mình cùng với một nam nhân khác. Ba người đàn ông này, Giải Bàn Hạ luôn mặc kệ cô, cũng chính vì tính của hắn đạm bạt nên cô không cảm thấy có gì mãnh liệt, cũng không có tình thú.
Nhưng mà, cô chính là một người cũng không muốn buông bỏ đó. Thì đã sao?
Nếu hôm nay Đái Luật Mậu ở đây, chưa chắc gì hắn bỏ được cô.
Cô cũng sẽ làm hắn kinh hỉ không thôi.
Nghĩ vậy, đột nhiên Bạch Liên Họa cảm thấy chán ghét Thẩm Quân.
Rõ ràng cô ta không gần nam sắc, cũng xem thường nữ nhân, như thế nào hôm nay lại có phúc phần như vậy?
Thẩm Quân bên này không biết, Đái Luật Mậu bày tỏ tình yêu với mình, lại làm Bạch Liên Họa bắt đầu nổi lên tâm tư.
Hại người người hại.
Bạch Liên Họa cũng không biết, người đã từng được coi là bạn tốt của mình, đang cầm trong tay video tình ái ba người bọn họ, lòng mang theo ác ý mà cắt ghép biên tập lại toàn bộ.