Chị Bối có một nhóm nhỏ trong giới thượng lưu, đều là một ít nghiệp quan quyền quý cùng với những phu nhân nhà giàu quanh năm suốt thắng không gặp chồng cùng chơi, được gọi là câu lạc bộ quý cô, tiền thân là chi nhánh của câu lạc bộ Bảo Lỵ, sau này bà chủ rời khỏi giới thủ đô làm một mình, cũng coi như may mắn. Trước đó không lâu Bảo Lỵ bị cảnh sát càn quét, câu lạc bộ quý cô thoát được một kiếp.
Người trong giới Quảng Đà đều biết câu lạc bộ này, còn nổi tiếng hơn cả Thiên Thượng Nhân Gian trong giới thủ đô hồi trước, thuộc loại hội sở cực kỳ cao cấp, quan hệ công chúng nam nữ đều có thể làm người mẫu, rất phát triển, không kinh doanh với dân thường, chỉ hầu hạ quan to hiển quý.
Phòng riêng của câu lạc bộ được chia làm ba loại kim cương, hoàng gia, hào hoa. Vào phòng riêng nào thì mới được chọn người mẫu trẻ đẳng cấp tương ứng, cho nên phòng kim cương thường xuyên xếp hàng còn không vào được, có tiền cũng không bận tâm bỏ ra nhiều hơn mấy chục triệu, cho “thằng em” của mình được sung sướng mới là quan trọng.
Lúc trước tôi vẫn cho rằng đá phò là độc quyền của đàn ông, rất hiếm phụ nữ, trừ phi là những bà quả phụ cực kỳ giàu có, sau này mới biết người có tiền không có gì là không thể làm.
Có rất nhiều cặp vợ chồng trong giới thượng lưu bằng mặt không bằng lòng, đàn ông thấy bà vợ già nua mặt đầy nếp nhăn đều sẽ ghê tởm như ăn phải shjt, đương nhiên sẽ bao nuôi một người phụ nữ trẻ trung mềm mại. Bà vợ lâu ngày không được thỏa mãn thì cũng sẽ ngoại tình, bao nuôi tình nhân quá nguy hiểm, đàn ông mà biết thì ly hôn đừng hòng kiếm được một đồng nào, đến câu lạc bộ cao cấp như thế này ngủ host nam rồi phủi mông rời đi, rất bí mật, là sự lựa chọn hàng đầu của các phú bà.
Các chị em đã chờ đến ngày xuất đầu trong giới này đều là khách quen ở đây. Cũng không phải là quá nhiều tiền không có chỗ xài, mà là trống vắng tinh thần, kim chủ không già thì cũng xấu, còn thận hư, phụ nữ hai ba mươi tuổi sao mà thỏa mãn được, hầu như các bà vợ nhí đều sẽ làm loạn sau lưng kim chủ ở bên ngoài.
Đàn ông thường ảo tưởng vợ mình là vật sở hữu của mình, phụ nữ bên ngoài ngủ thêm được ai cũng là lời. Thực ra những người đàn ông giàu có quyền lực đó mới là đáng buồn nhất, họ cắm sừng vợ mình, tiêu tiền nuôi vợ nhí cùng người đàn ông của vợ nhí, mỗi ngày đều làm ra vẻ, giống như trò cười trong mắt những người khác.
Chúng tôi đi cùng chị Bối lên lầu, bồi bàn rất quen thuộc với chúng tôi, trừ tôi ra đều là khách quen ở đây, anh ta muốn làm quen một chút, tôi không để ý, chị Bối cho anh ta mấy tờ tiền boa, liếc nhìn tôi: “Quên mặt của phu nhân này đi, biết chưa?”
Bồi bàn cười nói mặt chị Bối em đều nhớ rõ, phu nhân này còn tay to hơn cả chị sao? Chị Bối cười nhéo má bồi bàn: “Tôi có là gì đâu, miệng cậu ngọt thật đấy.”
Chúng tôi vào phòng riêng, từ sau bình phong dày trước cửa đối diện truyền ra tiếng cười phóng đãng, chị Bối thử nhìn thoáng qua: “Ái chà, bà Mã tới nhanh thế, host tốt nhất ở đây đều bị chị chọn hết rồi.”
Nói xong, chị ta ra hiệu cho tôi đóng cửa. Bà Mã đẩy bình phong ra, bà ta đang ngồi giữa bốn người đàn ông, chiếc váy đã bị cởi đến bụng, để lộ áo lót ren màu đen cùng làn da vàng khè nhão nhoẹt. Mặt bà ta đỏ ửng, bôi lớp phấn dày cộm, thân thể như không xương nằm trong lòng một người đàn ông, sờ vào háng cậu ta, liên tục kêu la thật to.
Bốn host nam này đều rất trẻ tuổi, trong đó có một người cực kỳ giống sao nam đang nổi trong giới giải trí, mặt mày trắng trẻo thanh tú, bà Mã lập tức chọn trúng cậu ta, hỏi cậu ta bao nhiêu tuổi, cậu ta nói sắp tròn hai mươi. Đàn ông càng già càng thích gái trẻ, bằng tuổi cháu gái mình chơi mới sướng. Mấy bà già lớn tuổi như bà Mã cũng thích chàng trai trẻ tuổi, thân thể trẻ tuổi có thể mang lại sung sướng cho bà ta mà chồng không thể mang lại, khiến bà ta trở lại thanh xuân.
Bà ta vuốt ve mặt với ngực của người đàn ông: “Trẻ tuổi thật tốt. Làm nghề này bao lâu?”
Người đàn ông nói cậu ta mới tốt nghiệp, không lâu. Bà Mã rất vui vẻ, hỏi là trai tân hả? Người đàn ông nói không phải, nhưng không tiếp nhiều khách. Bà Mã kêu cậu ta ngẩng đầu lên nhìn mình, hỏi bà ta có già không? Đương nhiên người đàn ông đáp là không già, vẫn còn phong vận.
Bà Mã cười đến nỗi ngã vào đùi cậu ta, nói với chị Bối rằng bà ta muốn người này, ai cũng đừng giành của bà ta. Bà ta túm tay người đàn ông đặt lên ngực mình, đỏ mặt nói chỉ cần cậu ta hầu hạ tốt thì bà ta sẽ bao cậu ta lâu dài, cho cậu ta cơm no rượu say.
Ái Ly đang uống rượu với một trai bao tây cao to, mấy ly rượu vào bụng đã ngà ngà say, ôm đầu người đàn ông đè xuống giữa hai chân mình. Đàn ông tây rất giỏi dùng miệng, hơn nữa còn có kỹ xảo, Ái Ly bị làm cho kêu to liên tục. Thấy cảnh này, chị Bối nhéo mông cô ta: “Nhìn cái vẻ mặt lẳng lơ của mày đi, kim chủ mày mà thấy thì chắc chắn sẽ lột da mày.”
Ái Ly bị người nước ngoài đó làm cho lên đỉnh mấy lần, cuối cùng không còn chút sức lực nào, nằm ngay đơ trên giường. Hình như họ rất thích party lõa thể như thế này, cũng không kiêng dè, thậm chí không đắp chăn, chỉ lo kêu la oai oái, nghe người khác kêu, nhìn người khác làm, cảm thấy rất kích thích. Tôi không chịu nổi mùi trong không khí, nói với chị Bối là tôi ra ngoài trước, chị ta không cho tôi đi, kiên quyết muốn tìm hàng ngon cho tôi. Tôi bảo chị chơi tôi đấy hả? Tôi dám làm loạn sau lưng Chu Dung Thành sao? Nếu ông ta biết thì ông ta có thể bắn thủng đầu tôi.
Chị Bối nói là sẽ không ai biết đâu, lại không phải là còn trinh, chỉ cần bảo đám trai bao nhẹ thôi, đừng để lại dấu vết là được. Chị ta kêu host đi gọi hai người cho tôi, tôi ngăn cản không cho, đang dây dưa với chị ta thì bỗng có tiếng ồn ào truyền tới từ bên ngoài, cứ như có rất nhiều người xông vào, tiếng kêu sợ hãi từ những căn phòng khác, có giọng nam cũng có giọng nữ, đều rất hoảng loạn. Trong đầu tôi chợt lóe lên một ý nghĩ chẳng lành, lớn tiếng kêu Ái Ly mặc quần áo.
Tiếc rằng đã muộn rồi. Cửa phòng bị đá văng ra, mấy cảnh sát cầm súng nhanh chóng bao vây chúng tôi, đội trưởng cầm đầu nhìn thoáng qua cảnh tượng dâm loạn này: “Cục cảnh sát càn quét mại dâm, bắt đi.”
Bà Mã sợ tới mức chui vào chăn không dám ra ngoài. Bà ta là vợ quan, hơn nữa còn là quan trong cục thành phố, những người này dù không biết bà ta, bắt về điều tra thì cũng sẽ biết quan hệ của bà ta với phó cục trưởng, đây là gièm pha rất lớn, sao bà ta chịu nổi? Cảnh sát kéo chăn mấy phát mà không kéo được: “Đội trưởng Trịnh, ở đây còn có một người.”
Đội trưởng Trịnh đã nhận ra chị Bối, chị Bối không hề sợ hãi, bình tĩnh châm điếu thuốc: “Lão Trịnh, làm việc công hả?”
“Lâm Bảo Bối, lại là cô.”
“Đừng nói lại, các anh ăn công lương, tôi cũng phải kiếm tiền sống tạm, công việc không phân cao thấp sang hèn.” Chị ta vừa nói vừa chỉ vào bà Mã run rẩy nấp trong chăn: “Đừng xốc, xốc lên anh không chịu trách nhiệm nổi đâu.”
Đội trưởng Trịnh hỏi chỗ đó là ai, chị Bối ngoắc ngón tay kêu ông ta khom lưng, đương nhiên ông ta sẽ không khom. Ái Ly từ trên giường xuống, bị cảnh sát ra lệnh ra ngoài ngồi trong góc tường. Ngoài hành lang đã có rất nhiều nam nữ không mặc quần áo, bà Mã thử thò đầu ra khỏi chăn nhìn, đội trưởng Trịnh vừa lúc thấy mặt bà ta, không khỏi sửng sốt.