Sa Vào - Tiên Ngư

Chương 33: Hàm răng của tình yêu (Ngoại truyện Giang Tế Xuyên 3)




Giang Tế Xuyên bắt đầu thường xuyên lui tới nhìn cô bé, anh với bản lĩnh cao cường, tùy ý bảo trợ lý điều tra một lượt là có thể biết được không ít tin tức của cô bé.

Cô bé tên là Hàn Ỷ Mộng, học ở trường trung học số ba, gia đình đơn thân, chỉ có một mình mẹ là người thân. Hai mẹ con sống nương tựa vào nhau, điều kiện sống cũng không tốt mấy.

Anh cảm thấy rất đau lòng, một cô bé ấm áp xinh xắn đáng yêu như thế này, vậy mà lại không có số mệnh tốt, nhưng cũng không sao, anh sẽ bảo vệ cho cô, để nửa đời còn lại của cô sẽ thư thái không thua người khác.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Sau ba năm bảo vệ trong âm thầm, Giang Tế Xuyên đã đưa ra một quyết định vừa dũng cảm vừa hợp lý.

Một người đàn ông bảo vệ một cô bé cả một khoảng thời gian lâu như vậy, sao có thể không có ý đồ gì kia chứ? Trên thực tế, lúc anh gặp lại Hàn Ỷ Mộng vào lần thứ hai, nhìn rõ dáng vẻ của cô thì đã bị cô cứ thế mà thu hút.

Đôi mắt cô không còn sưng nữa, một đôi mắt đẹp sáng long lanh như sao trời, trên gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn luôn mang theo nụ cười, đôi lúm đồng xu nơi khóe miệng thu hút anh tiến vào.

Chỉ là lúc đó cô còn quá nhỏ, nhỏ tới mức Giang Tế Xuyên cảm thấy chút tâm tư kia của mình hoàn toàn tội lỗi, vì vậy anh nhẫn nhịn ba năm, mãi đến khi Hàn Ỷ Mộng tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, anh mới đưa ra quyết định, chờ cô thi xong thì sẽ bày tỏ lòng mình với cô.

Cũng từng nghĩ tới nếu mình bị từ chối thì sẽ như thế nào, vì suy cho cùng anh cũng hơn cô mười tuổi, nhưng nếu không thử thì sao biết được?

Ngày kết thúc kỳ thi tuyển sinh đó, anh đã đến cổng trường chờ từ rất sớm, ngồi trong xe, tìm kiếm bóng dáng cô từ trong tiếng bước chân lộp cộp của dòng thí sinh đi thi.

Chuyên đau lòng nhất trong đời người, chính là trải qua một lần vui mừng vô ích không ai bằng.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Có lẽ kiếp trước Giang Tế Xuyên đã làm quá nhiều chuyện sai trái, đời này phải trải qua hai lần đau khổ.

Năm năm trước mẹ ruột bị ung thư xương nhập viện, lúc đi ra từ phòng phẫu thuật, bác sĩ mỉm cười nói với mọi người rằng cuộc phẫu thuật thành công, tiếp theo nếu như không có phản ứng sốc phản vệ thì có thể yên tâm. Lúc đó anh xin nghỉ dài hạn trên trường, suốt ngày suốt đêm ở cạnh bên giường bệnh, nhìn khí sắc của mẹ mỗi ngày một tốt hơn, tâm trạng cũng dần dần ổn định lại, Giang Tế Xuyên vui mừng như đứa trẻ, anh thậm chí còn lên kế hoạch, đợi sau khi mẹ xuất viện sẽ đưa mẹ đi Châu Âu du lịch, đi thăm thú cảnh đẹp của các nước khác.

Phản ứng sốc tới vừa nhanh vừa dữ dội, cả bệnh viện đều không ngờ vào ngay lúc cơ thể đang ổn định thì xuất hiện phản ứng sốc đột ngột như vậy, vào một đêm tối hoảng loạn, tất cả mọi người dốc hết sức lực, nhưng rốt cuộc vẫn không thể nào ngăn cản được tiến độ của thần chết.

Cũng vào ngày hôm đó, Giang Tế Xuyên ngồi bên di thể của mẹ, xé tan từng mảnh giấy giới thiệu hành trình du lịch Châu Âu.

Anh thật sự không nghĩ tới, cái cảm giác đau tận tim gan lại phải trải qua một lần nữa.

Lúc nhìn thấy Hàn Mỹ Quyên mỉm cười đặt bàn tay Hàn Ỷ Mộng vào tay Giang Văn Khiêm, Giang Tế Xuyên có một dự cảm xấu.

Anh nhấn chân ga phóng về nhà thật nhanh, sắc mặt không vui ngồi trên ghế sofa chờ đợi, người giúp việc chưa từng thấy qua dáng vẻ này của anh, không ai dám đến bắt chuyện.

Cứ chờ đợi như vậy tới tận đêm khuya thì Giang Văn Khiêm mới trở về nhà, ông ta uống không ít rượu, nhưng vẫn còn chưa say tới độ không bước đi nổi, Giang Tế Xuyên đi vào phòng cùng ông ta, rất nhanh, bên trong vang lên tiếng giận dữ gào thét của Giang Tế Xuyên.

Sắc mặt Giang Tế Xuyên suy sụp bước ra khỏi phòng ngủ của Giang Văn Khiêm, cú đả kích quá lớn khiến anh sút chút nữa đứng không vững, khó khăn lắm mới về tới phòng mình, anh nhìn món quà muốn tặng cho Hàn Ỷ Mộng đặt trên bàn, lại một lần nữa cảm nhận được lực sát thương của cái gọi là tình cảm yêu thích vô ích.

Anh nhìn trần nhà với vẻ tuyệt vọng, em gái của anh, anh nên làm như thế nào với em đây?