Ryou - Hành Trình Trở Thành Ma Thần

Chương 2




'Để xem nào... Để lên cấp khi yếu như vậy thì chỉ có ks thôi'

Ks = kill steal = cướp chiến công. Cách này rất đơn giản, núp lùm đợi người ta đánh quái gần chết rồi lao ra last hit để nhận kinh nghiệm.

Cậu không làm gì sai cả, dù gì họ cũng đâu có lên level bằng kinh nghiệm được đâu. Quan trọng là kiếm quái ở đâu.

Và cậu nảy ra ý kiến. Cầm con dao chặt thịt cậu mua khi rãnh rỗi lên, đút tai nghe vào tai như một thói quen, cậu bước ra một bãi cỏ cách nhà cậu 2 km.
__________

Dừng lại, cậu nằm xuống chờ đợi. Như mọi khi, vũ khí mạnh nhất của cậu là trí thông minh và "may và rủi". Với cách suy nghĩ của cậu, cậu đã biến hầu hết 'rủi' thành việc có lợi. Thế nên...

Một con kiến đen cỡ một con chó chihuahua từ dưới đất bò lên. Nó chuẩn bị tấn công cậu bằng cái càng trước miệng của nó. Với một con kiến đen bình thường, một lần búng càng của nó có thể nghe từ khoảng cách một mét. Nó sử dụng nguyên lí cơ bản của một cú búng tay, đập hay càng vào nhau để gây sát thương. Một con thường có thể gây sát thương như một mũi kim cộng độc tố tê liệt nhẹ. Và con này lớn cỡ chihuahua.

Đây là 'rủi' mà cậu đang chờ đợi.

Theo tính toán của cậu, 'may' sẽ là cậu làm thịt được con quái này.

Con quái chạy đến cậu với tốc độ nhìn có vẻ không nhanh nhưng lại nhanh hơn cậu. Cậu thủ thế và bửa một dao vào đầu nó, nhưng nó né được. Nó leo lên người cậu, bò quanh người theo hình xoắn ốc và dừng lại trên lưng cậu, mở càng tính cho cậu một hit vào cổ lên thiên đường. Nhưng cậu ngửa người ra, đập con kiến xuống đất và nắm cổ nó. Vũ khí của con kiến đã vô dụng, nó chỉ có thể vùng vẫy trong vô vọng.

Cậu cho nó một bửa vào đầu. Con kiến ngừng vùng vẩy và chết. Vậy là 'may'

Một con khác xuất hiện. Cậu đã rút kinh nghiệm, không bửa vào đầu nó nữa mà đá ngang. Kiến không nhảy được nên nó không có cách nào né cả. Nhưng cậu không nghĩ đến hành động tiếp theo. Với cái vỏ cứng của nó, con kiến không thể chết như vậy được.

Con kiến bám vào chân của cậu, và chiến thuật như con trước được sử dụng. Không giống cậu, nhưng con kiến không thể học cách đối phó với kẻ thì ngay trong trận chiến được. Kết quả cũng giống con trước, nó bị túm cổ và chặt đầu.

Bạn đã lên level

Đây là 'may'. Cậu quá sung sướng mà quên mất tiếp theo là 'rủi'.

Một đàn kiến vài chục con trồi lên từ mặt đất và đuổi cậu.

-"Ôh shiet" (Ryou)

Cậu không nghĩ lời nói đầu tiên thốt ra trong cả tháng trời của cậu lại là một câu chửi thề. Cậu đã quá bất cẩn. Sự kiện lúc ra về là quá bất ngờ, cậu chưa có kinh nghiệm hay sự chuẩn bị, nên đã phạm phải sai lầm. Và sai lầm của cậu là quá tự tin khi chỉ vừa mới giết được vài con tôm tép.

Cậu chưa hề có kinh nghiệm chiến đấu, cũng như chưa gặp trường hợp kiến lớn như chihuahua bao giờ, nên việc sai lầm là điều dễ hiểu. Nhưng cậu không tha thứ cho bản thân mình vì lúc nào cậu cũng nghĩ là suy đoán của mình hoàn hảo. Giờ cậu đã biết là nó không hề hoàn hảo. Cậu cũng chỉ là con người. Chúa còn phạm sai lầm là quên cậu thì sao cậu có thể biết tất cả được.

Cậu chạy thẳng ra khỏi bãi cỏ với tốc độ mà cậu chưa đạt tới bao giờ. Lũ kiến vẫn chạy theo cậu. Hai con trước xem cậu là thức ăn nhưng bọn này chỉ bảo vệ của chúng khi cậu giết hết hai chiến binh.

Chúng không có lý do gì để đuổi theo cậu đến tận nhà cả. Chúng dừng lại khi cậu đã đến con đường gần đó.

'Nếu bọn nó là ong thì tạch rồi'

Cậu đã thoát được. Vậy đây là 'may'. Cậu sẽ phải giải quyết 'rủi' tiếp theo hoặc tận dụng nó. Mà cậu không nghĩ nó sẽ xảy ra ngay, nên cậu quyết định cuốc bộ về nhà để ngủ.

Cậu đã lên một level. Điều đó đồng nghĩa với việc cậu đã mạnh lên. Nhưng chính xác mạnh lên thế nào thì cậu không biết.

'Int? Str? hay Hp?'

Nếu có đủ thông tin thì cậu sẽ suy luận ra. Cậu không phải Sh*rlock H*lmes nhưng cậu đủ thông minh.

'Vấn đề là thông tin quá ít. Mình cũng không biết ai có thể hỏi được...'
___________

Vừa bước đi vừa ngâm nga bài mới của Al*n W*lk*r, từ rất lâu rồi cậu mới để ý đến những con người xung quanh. Trước giờ cậu chỉ chú ý con đường và đèn giao thông để tránh Truck-kun hay Ôtô-san đâm trúng.

Có vẻ mọi người đang rất bận rộn. Người thì đang tìm cách để mạnh lên, người thì quay lại cuộc sống đô thị, người thì đang tìm vũ khí,... Tìm đâu ra vũ khí trong thành thị chứ...

Cậu bắt thang máy lên nhà mình, một căn hộ ở tầng 22. Căn hộ không bừa bãi, cũng không ngăn nắp. Cậu biết thứ mình cần ở đâu, thế là đủ. Cậu sống một mình, nên cậu rất tự do. Muốn là gì thì làm, có chết lúc chơ với mấy con kiến cũng không ai quan tâm. Người ta sẽ chỉ nghĩ tới mấy con kiến như một mối đe dọa, mà không nghĩ tới tính mạng cậu như một mất mát.

Nằm xuống giường, cậu nhắm mắt lại và nghĩ

'Sẽ khó khăn đây'

Rồi cậu chìm vào giấc ngủ.