Rung Động: Sự Quyến Rũ Của Thiên Thần

Chương 100




Hà My và Justin sau lần gặp đầu tiên thì khoảng một tuần sau đó cả hai chính thức làm việc ở công ty. Trong khoảng thời gian nghỉ, Hà My chủ động nhận trọng trách đưa anh đi tham quan ở một số nơi nổi tiếng tại phía nam đất nước và ăn những món ăn đặc sản. Sự khắng khít giữa cả hai vì vậy cũng tăng thêm một chút. Nhưng có lẽ do Hà My quá chủ động nên đôi khi Justin cảm thấy ngại, những lúc đó cô sẽ thì thầm vào tai anh bảo đừng lo. Và cũng là khi đó, trái tim anh lại đập hẫng một nhịp….

—————————///————————————

Trong căn phòng rộng lớn được bày trí sang trọng bởi sắc trắng, bên ngoài gian khách tĩnh lặng, đi vào trong là gian ngủ chính. Một màu tối bao trùm lấy căn phòng bởi chiếc rèm màu xám nơi cửa sổ đã ngăn chặn những tia nắng mặt trời bên ngoài kia. Trên chiếc giường hoàng gia màu trắng có trải đệm màu đỏ cao cấp là dáng người nhỏ nhắn đang cuộn mình trong chăn bông ấm áp.

Hà My đang chìm trong giấc ngủ say thì bị tiếng chuông báo thức từ điện thoại làm thức giấc. Khuôn mặt xinh đẹp vẫn còn say ngủ hơi nhăn, đuôi mày nhíu lại rồi kéo lấy chăn bông chùm qua đâu để áp đi tiếng chuông inh ỏi.

Vì tiếng chuông báo thức quá lớn và kêu liên tục một lúc thì Hà My đã tỉnh do chẳng thể chiến đấu được với thứ âm thanh “êm dịu” kia.

Kéo chăn bông ra, cái đầu nhỏ khẽ ngước lên tủ đầu giường và tay nhanh chóng với lấy điện thoại. Đôi mắt còn buồn ngủ nhìn khẽ vào màn hình một lúc rồi choàng bừng tỉnh khi thấy thời gian hiện lên. Cơ thể bật dậy ngay tức khắc, sao cô lại quên hôm nay là ngày đầu tiên đi làm chính thức với crush thế này….

Vò đầu bức tóc một lúc, Hà My nhìn lại đồng hồ trên điện thoại thì thấy đã sắp đến giờ làm rồi. Cô vội nhắn một tin qua cho Justin để anh yên tâm sau đó phi xuống giường tính vào phòng tắm là VSCN. Nhưng….

Ánh mắt Hà My rơi vào vết máu sậm trên giường với tia hoài nghi rồi di chuyển đến gương trang điểm ở phòng thay đồ quan sát phía sau làn váy ngủ trắng….Khoé miệng nhỏ khẽ thở ra một hơi đầy sự ưu phiền….Cô đến tháng rồi, hỏi sao lại chẳng ngủ say vì cơ thể bắt đầu mấy ngày mệt mỏi, đau nhức. Chưa kể đêm qua cô còn đi uống rượu với hội chị em, thế nào cũng sẽ đau bụng quằn quại cho coi….Sao cô lại bất cẩn thế chứ, ngay bữa đi làm đầu tiên mà “chị dâu” đến thăm rồi.



Ảo não đi vào phòng tắm làm VSCN sau đó quay lại phòng thay đồ chuẩn bị tươm tất để đến công ty.

Đứng trước gương, Hà My đang chải tóc, trên cơ thể xinh đẹp khoác lên set đồ công sở vô cùng thanh lịch với áo sơ mi lụa màu hồng pastel và váy bút chì đen. Dưới chân cô chọn một đôi giày sandal cao gót cùng màu váy và mang túi xách cùng màu. Xong xuôi thì Hà My đi xuống nhà chuẩn bị đến công ty.

Cô di chuyển xem rất bình thường nhưng bên trong chỉ mỗi cô biết cô đau bụng dữ dội do hành kinh. Hà My cố gắng tập trung lái xe đến công ty nhanh nhất có thể dù cơ thể không ổn cho lắm, trán hơi thoáng mồ hôi. Khi đến nơi thì Hà My cố gắng điều chỉnh mình lại lần nữa rồi mới đi vào công ty.

Lúc đi ngang qua đại sảnh, Hà My mỉm cười gật đầu với nhân viên lễ tân rồi đi thẳng vào gian phòng tổng giám đốc. Cô cũng không quan tâm phía sau mình có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn.

“Nè nghe nói cô ấy là thư ký mới của tổng tài chúng ta đấy.”

Một nhân viên đến quầy lễ tân gặp Hà My rồi khi cô đi mới bắt đầu bàn tán.

Cô nhân viên lễ tân gật đầu đáp:

“Cô ấy giỏi lắm, là con gái của Lê thị nức tiếng trong giới kinh doanh đó. Tổng giám đốc phải nhờ bạn của mình để ngỏ lời nhờ cô ấy về làm thư kí.”

“Ồ, sao cô biết rõ thế?”

Cô nhân viên lễ tân mỉm cười ra vẻ hiểu biết trả lời:

“Hôm qua tôi đến công ty xem việc và sắp xếp quầy lễ tân lại thì được tổng giám đốc gọi vào mang trà cho ngài ấy với bạn. Tôi nghe loáng thoáng như vậy đó.”

“Cô cũng nhiều chuyện gớm nhỉ”



Nhân viên kia nghe xong để lại một câu rồi ngoảnh mông đi khiến nhân viên lễ tân ú ớ…

*Phòng tổng giám đốc

Hà My đã đi thang máy lên tới phòng tổng giám đốc, trước cửa cô gõ hai cái sau đó mở cửa đi vào. Ngay tức khắc cái miệng nhỏ đã luyên thuyên:

“Xin lỗi sếp, em đến trễ do ngủ quên. Thật ngại quá, tác phong làm việc không chuyên nghiệp. Tháng này anh cứ theo quy định công ty mà thẳng tay trừ lương em nhé.”

Từ lúc nghe tiếng gõ cửa thì Justin đã dừng việc ký văn kiện lại. Ánh mắt anh chăm chú theo dõi khi cánh cửa được mở ra. Người đàn ông ngày thường phóng khoáng nay đã chỉnh tề trong bộ vest đen, uy nghiêm ngồi trên ghế da, thần thái yêu nghiệt bức người. Hà My dù có mệt vẫn không quên chìm đắm trong sự nam tính, anh tuấn của “crush”.

Justin nghe Hà My nói vậy thì đáp:

“Không sao, ngày đầu tiên đi làm sau khoảng thời gian nghỉ ngơi nên sẽ có chút mệt mỏi. Mấy ngày nay em cũng đưa anh đi chơi rồi nên cũng thấy không khoẻ. Anh hiểu, đừng lo.”

Hà My mỉm cười rồi đi đến chiếc bàn ở góc phòng đối diện bàn làm việc của anh. Vừa ngồi xuống cô thở một hơi như vừa trải qua chuyện gì kinh khủng lắm. Bụng vẫn đau inh ỏi, sắc mặt dù đã trang điểm nhưng vẫn hiện lên tia trắng bệt. Cố gắng điều chỉnh hơi thở để tâm trạng thoải mái, Hà My bắt đầu xem văn kiện.

Qua một lúc cô nói với Justin:

“Xem ra ngày đầu anh đến công ty cũng chẳng yên ổn rồi. Khoảng hơn một tiếng nữa sẽ có cuộc họp với các phòng ban. Sau giờ nghỉ trưa thì sẽ họp với các cổ đông tại Việt Nam của công ty mình. Kết thúc buổi họp tầm một tiếng là cuộc gặp mặt với đối tác trong dự án sắp tới. Đến tầm sáu giờ ba mươi tối thì anh sẽ đăng thông báo về sự điều chỉnh nội bộ lên web của công ty. Sau đó bắt đầu xử lý các văn kiện trong hôm nay. Thời gian còn lại anh sẽ được tan làm.”

Hà My đọc một loạt lịch trình của Justin trong hôm nay, cô đọc mà cũng cầu mong chính mình hôm nay thật ổn áp. Một người mê làm việc như cô chắc chắn sẽ hoạt động hết năng suất nhưng những ngày đến tháng cô sẽ làm việc online hoặc giao lại cho hai vị thân sinh ở nhà, còn mình tạm ngưng hoạt động vài ngày. Cô muốn bản thân luôn trong trạng thái tốt nhất thì làm việc mới hiệu quả.

Nhưng bây giờ cô đang làm việc cho người ta, chẳng thể nào theo bản thân mình được. Dù sao cũng là crush nữa, giúp anh phải giúp tận tình mới ghi điểm được.



Justin lắng nghe những gì Hà My phổ biến cho mình rồi nói:

“Anh biết rồi, em giúp anh cho người chuẩn bị phòng họp nhé. Sẵn tiện canh giúp anh thời gian, công việc hôm nay nhiều vậy muốn cho em kết thúc sớm về nhà nghỉ ngơi. Sắc mặt em không tốt.”

Những lời Justin nói khiến trái tim Hà My thoáng ấm áp. Anh hình như có quan sát nên mới biết cô đang không ổn. Lại còn muốn cho cô về sớm nữa chứ. Người gì mà đáng yêu thế không biết.

Nở nụ cười thật xinh đẹp, Hà My rời khỏi chỗ của mình, đôi chân dài từng bước uyển chuyển đi tới bàn làm việc của người đàn ông nào đó.

Hà My đứng đối diện anh, cơ thể bất ngờ áp xuống bàn, mặt dí gần lại khuôn mặt lai tây điển trai. Khoé môi cong lên vô cùng quyến rũ, Hà My khẽ thì thầm:

“Anh đang quan tâm em đúng không Justin?”