Long Duệ vui vẻ nhìn hai mắt nàng tỏa ánh sáng ở bảo vật sờ tới sờ lui, yêu thích không buông tay,biết hắn mang nàng đến đúng rồi.
Tử Tô cũng không che dấu sự yêu thích của mình đối bảo tàng, ai khi đối mặt nhiều Bảo Bối vô giá như vậy trước mặt mà tâm lại không động? Nàng là người, không phải thần tiên, đương nhiên đã là con người thì cũng phải có một cảm xúc khát khao nào đó. Dục vọng của con người dĩ nhiên có, chỉ là không giống nhau mà thôi.
“Thật đẹp a.” Nàng một bên tán thưởng, một bên vuốt ve, cực kỳ thật cẩn th sợ sẽ làm hỏng chúng nó.
Long Duệ ở một bên cũng nhịn không được gật gật đầu, nhưng ở trong mắt hắn, kỳ thật những thứ này đối với hắn không là gì, hắn là Long Vương đương nhiên có năng lực xuyên không, tùy tiện đến bất cứ triều đại nào để mang về những bảo vật như thế này cũng đều được, cho nên hắn hoàn toàn không để tâm đến những thứ như thế này.
Tử Tô cũng không có lòng tham, không lấy bất cứ thứ gì, hoàn toàn là chính là thuần túy thưởng thức, nàng đối với mỗi một thứ đều là yêu thích, cho nên cũng không có cái gì đặc biệt yêu thích, cho nên sau khi nàng đi tham qua một vòng lớn, cuối cùng khi trở lại bên người Long Duệ, nàng vẫn như cũ hai tay trống trơn không lấy bất cứ thứ gì.
“Như thế nào, em không thích sao?” Long Duệ rất là kinh ngạc, rõ ràng nhìn ra được, nàng thật sự thực thích mấy thứ này, nhưng tại sao nàng lại không chọn ra vài món? Vì thế, hắn mới giật mình hỏi.
Tử Tô bất đắc dĩ cười cười, thở dài nói: “Thích a, toàn bộ tôi đều thích, chỉ là thích cũng vô dụng a, mấy thứ này cũng không phải của tôi, hơn nữa nếu tôi mang về cũng không làm gì chỉ có thể thưởng thức.”
Nàng nói là lời nói thật, nàng không thể mang về trên nhân gian để bán, hơn nữa từ khi nàng có Tiểu Long Nhi, bản thân nàng đối với tiền tài vật chất đều không còn cảm thấy hứng thú, bởi vì có bé nàng không còn lo ăn lo mặc, cho nên nàng cũng không có dã tâm gì lớn.
Lời của nàng vừa xong, Long Duệ kỳ quái nhìn nàng, phát hiện nàng đang nói thật lòng, tuy rằng ánh mắt của nàng vô cùng lưu luyến những bảo bối kia, nhưng chỉ là như thế mà thôi.
Hắn nhìn nàng cười cười, vui mừng nói: “Không sao, thưởng thức cũng là tốt.”
Nàng cũng nhìn hắn cười cười, đồng ý gật gật đầu, sau đó nhẹ giọng nói: “Tốt lắm, xem xong rồi, chúng ta đi thôi.” Nói xong, hướng ngoài động đi đến.
Long Duệ lại kinh ngạc, sau đó lập tức đi theo sau nng, một lần nữa nắm lấy tay nàng, đi ra ngoài sơn động, hắn biết nếu để cho một mình nàng rời khỏi động, chỉ sợ sẽ sợ hãi.
Quả nhiên, Tử Tô không cự tuyệt, vốn nàng chính là sợ hãi, tùy ý hắn mang chính mình ra sơn động, một lần nữa về tới sơn ngoại, nhìn nơi này như không muốn người biết, thần bí, bảo tàng ẩn nấp kín như thế, thật không biết năm nào tháng nào mới có người sẽ phát hiện nơi này thật có rất nhiều bảo bối.
Quay đầu lại nhìn thoáng qua, nàng nghĩ đến địa phương hắn muốn dẫn mình đến chính là nơi này, vừa cười nói: “Chúng ta phải đi về sao?”
Long Duệ lắc đầu, tiếp tục thần bí cười nói: “Trở về? Quá sớm, còn nhiều nơi để đi dạo lắm mà em chưa đi đến đâu? Đáy biển này không chỉ có những thứ này mới gọi là kích thích đơn giản như vậy.”
Lòng hiếu kì của nàng lập tức bị lời nói của hắn làm cho sống dậy,không khỏi nhìn hắn, không biết hắn muốn làm trò quỷ gì? Nhưng, nàng thông minh không truy vấn, bởi vì biết hắn sẽ không nói cho chính mình.
Hắn cảm thấy nàng thật thông minh a, cho nên hắn cũng chủ động nắm tay nàng, không nói hai lời, chậm rãi bơi về phía trước, xuyên qua thật nhiều những ngọn núi dưới đáy biển, cuối cùng đi tới tận cùng bên trong, nơi đó vẫn là những ngọn núi.
Tử Tô tò mò đi theo hắn, nhịn không được hết nhìn đông tới nhìn tây, không biết hắn muốn làm gì, nhưng đồng thời nàng cũng phát hiện một cái hiện tượng kỳ quái, nơi này dường như một bóng dáng của con cá cũng không có, cũng không có những sinh vật nào khác sinh sống ở đây. Tại sao có thể như vậy? Nàng trong lòng thầm giật mình, chẳng lẽ nơi này là một địa phương thần bí?
Đang lúc nàng miên man suy nghĩ, hết sức đoán lung tung, Long Duệ đột nhiên ngừng lại, thần bí vô cùng lôi kéo nàng núp sau một tảng đá thật to, nhưng lại dùng tư thế đi rón rén nhè nhẹ, thậm chí còn đối nàng làm một cái động tác chớ có lên tiếng
Tâm của Tử Tô tâm rốt cuộc bị hành động của hắn làm cho lo lắng,bắt đầu khẩn trương, thỉnh thoảng hết nhìn đông tới nhìn tây, dường như sợ bên người đột nhiên sẽ xuất hiện cái gì? Thân thể cũng không tự chủ được run run gắt gao nép vào lòng hắn, bất an.
Long Duệ đương nhiên cảm giác được khẩn trương của nàng, hắc hắc nở nụ cười, đây đúng là hiệu quả hắn muốn, nhưng mà thực sự hắn cũng ko cố tình.Bởi vì phía trước, đó là nơi của bá vương đáy biển.
Thật cẩn thận mang theo nàng ẩn núp ở phía sau tảng đá,chậm rãi di chuyển về phía trước, tuy rằng lấy pháp lực Long Vương của hắn đối với bá vương này đó không đủ gây cho hắn sợ hãi, nhưng hắn cảm thấy muốn cùng nàng đến hưởng thụ kích thích.
Nhìn hắn cẩn thận như thế, dáng vẻ giống như sắp đối địch với kẻ thù mạnh bạo dữ tợcũng có chút lo lắng, không biết hắn muốn làm cái gì. Bất quá, rất nhanh nàng liền đã biết. Khi nàng nhìn thấy có rất nhiều quái vật lớn khủng bố xuất hiện ở trước mắt, đáng sợ và nhiều như thế làm cho nàng hoa dung thất sắc, vẻ mặt sợ hãi, không biết làm sao.
Đúng vậy, trước mắt nàng là một sơn cốc dưới đáy biển, có hơn mười hải kình đang ở sống đây,thân thể chúng nó khổng lồ, hơn nữa số lượng vô cùng nhiều, hơn nữa vừa nuốt vừa phun rất nhiều bong bóng. Thân thể của bọn chúng tối đen như mực, môi lần hô hấp khiến cho cột nước dâng lên cao đến mấy tầng lầu, nếu để bọn chúng phát hiện hai người bọn họ thực sự không phải chuyện đùa.
Nàng vừa sợ lại hốt hoảng, nhịn không được trừng mắt nhìn Long Duệ bên cạnh liếc mắt một cái, không nghĩ tới hắn lại mang mình đến loại địa phương nguy hiểm này.
Long Duệ đương nhiên tiếp thu ánh mắt tức giận của nàng, không khỏi cười hắc hắc, không để ý tới ánh mắt của nàng, vẫn như cũ mang theo nàng lặng lẽ tiến về phía trước.
Tử Tô rất nhanh liền hiểu được ý tứ của hắn, hắn muốn dẫn mình đến đây để tìm cảm giác kích thích, nếu nói bảo tàng vừa rồi làm cho nàng rung động, như vậy hiện tại hắn mang nàng đùa đó là kích thích.
Ngẫm lại, có Long Vương như hắn bên cạnh, dường như những con quái vật to lớn đó cũng không còn đáng sợ, hơn nữa nàng cũng không tin, hắn sẽ không lo lắng cho sự an nguy của mình. Nghĩ như thế, nàng liền thả lỏng tâm, dễ dàng đi theo phía sau hắn.
Long Duệ đương nhiên biết nàng đang nghĩ gì, không khỏi kinh ngạc, nội tâm của nàng thật khác xa các nữ nhân khác, nàng dường như rất hiểu ý hắn, nàng là một nữ nhân vừa độc đáo lại đặc biệt, hắn thích.
Hai người thật cẩn thận rốt cuộc đi tới bên cạnh hải kình, cùng nhau cảm nhận cảm giác kích thích tim đập gia tốc, xuyên qua thật nhiều hải kình, rốt cuộc bọn họ đi tới trung tâm của bọn hải kình.
Oaaaaaaa! Có thật nhiều trứng, và những quả trứng thật to a. Nàng muốn kinh hô ra tiếng, nhưng cuối cùng nàng chỉ có thể ở trong bụng sợ hãi than như vậy. Nhìn đống trứng to tròn trước mắt nàng sửng sốt và kinh ngạc không thôi.
Long Duệ mang theo nàng thật cẩn thận chui vào trong đống trứng, vỏ trứng bóng loáng lại thoải mái làm cho nàng rất là vui mừng, trong lòng run sợ cũng là một cảm giác hưởng thụ khó quên.
“Đến đây.” Long Duệ nhìn nàng cười cười, sau đó không ngừng xuyên qua hết quả trứng này đến quả trứng khác,tuyệt không có cảm giác sợ hãi, cuối cùng thế nhưng đi tới một quả trứng vừa rạn nứt.
Lúc này, quả trứng kia sẽ nở ra một con hải kình con, thanh âm vỡ tan không dứt bên tai, vô cùng bén nhọn, may mắn có hắn bảo hộ, nàng mới không bị âm thanh rạn vỡ của võ trứng mà phá hỏng tai.
Không lâu sau, một vật nho nhỏ, đáng yêu, lười biếng, tò mò tiểu hải kình liền xuất hiện ở trước mặt bọn họ, đang giương đôi mắt to mê mang nhìn bọn họ.