Tiểu Long Nhi hoàn toàn là bất tri bất giác, không kiềm giữ nổi lí trí nữa, một bên hát vang vui vẻ, nhưng không còn ra giọng nữa, từ ngữ cứ dính chặt vào nhau, khủng bố thật sự, đối với biểu tình mọi người, thằng bé làm như không thấy.
“Lạp lạp lạp……, uống thật ngon, Bảo Bối thích.” Tiểu Long Nhi lại nhảy lại ca, tự mình ca hát đến thật sự vui vẻ, thế nhưng quên bản thân mẫu hậu còn đang ở trong mật thất.
“Bảo Bối, đừng hát nữa, dừng lại, dừng lại.” Long Triệt thấy thế, vội vàng hô, ma âm này như hàng ngàn mũi tên bén nhọn xuyên vào tai của mọi người nhức buốt, hẳn chịu được, nhưng các cung nữ thị vệ chịu không nổi. Tiểu Long Nhi nghe được hắn kêu to, chớp ánh mắt thật sự dừng thanh âm, tò mò mê mang nhìn hắn, không biết hắn tại sao lại kêu mình dừng lại. “Bảo Bối thích ca hát.” Tiểu Long Nhi sau khi lấy lại tinh thần, không chờ Long Triệt đáp lời,liền nũng nịu nói, nói xong, cư nhiên chu cái miệng nhỏ, chuẩn bị lại mở ra giọng hát.
Long Triệt khẩn trương, dưới tình thế cấp bách, cái khó ló cái khôn, vội vàng chỉ vào những bình rượu bên cạnh thằng bé nói: “Bảo Bối, rượu uống ngon lắm, rất thơm, tốt lắm uống ngon thật a.” Hắn tình nguyện để Tiểu Long Nhi uống rượu, cũng không nguyện ý cho thẳng bé dùng ma âm, làm hại thần trí của các cung nữ cùng thị vệ vô tội, nếu thằng bé cứ hát tiếp, Long Cung sẽ sập mất.
“Long Triệt, huynh…..” Long Duệ tức giận, nghe được Long Triệt vậy mà lại dám kêu Tiểu Long Nhi uống rượu, hắn giận dữ nhìn Long Triệt hét lớn một tiếng, mở to hai mắt nhìn, thiểu chút nữa đã nghĩ cùng hắn động tay.
Tiểu Long Nhi không thấy bọn họ, đang nghe Long Triệt đề nghị, lập tức thu hồi cái miệng nhỏ nhắn lại, nghiêng cái đầu nhỏ nghĩ nghĩ, cảm thấy vẫn là uống rượu thì tốt hơn, vì thế đồng ý gật gật đầu. “Đúng a, uống rượu a, so với ca hát tốt hơn.” Tiểu Long Nhi mị mị cười, xoay người đi tìm bình rượu, chỉ là sau khi ôm bình rượu hớp một ngụm, thằng bé lại đắc ý khoái hoạt cái miệng nhỏ nhắn lại cất
“Ta đang cười, ta đang cười, hôm nay có rượu hôm nay vui, vui vẻ, vui vẻ, thật vui vẻ. Đạt, đạt. Ta đang cười…..”
Long Triệt ngạc nhiên, không nghĩ tới tiếng hát lần này lại làm cho tai hắn thật dễ chịu, Tiểu Long Nhi vừa uống rượu vừa hát, nhưng bất chấp thân thể bé phát ra sức nóng càng lúc càng cao.
Long Duệ thật muốn cười, trên thực tế, hắn thật sự nở nụ cười, không tiếng động nở nụ cười. Tiểu Long Nhi thật sự là rất đáng yêu, vốn hắn còn thực tức giận Long Triệt có ý nghĩ xấu, nhưng hiện tại…..
Tiểu Long Nhi vừa uống vừa hát, nhưng thân thể lại tản mát ra độ nóng thật kỳ lạ, lập tức liền đem tất cả những hơi nước trong không khí ngưng tụ lại,hơn nữa tại trù phòng bắt đầu có xuất hiện những ngọn lửa chập chờn, nhưng rượu trong bình lại không bóc hơi vẫn ở trong bình như cũ.
Long Triệt cùng Long Duệ đối với tất cả những chuyện này cảm thấy ngạc nhiên, không khỏi vận dụng pháp lực xem xét, này vừa thấy dọa bọn họ bị một cú sốc lớn, Tiểu Long Nhi cư nhiên đang tản mát một hơi nóng cực lớn đồng thời lại đem những bình rượu cách ly khỏi luồng hơi nóng đó,một chút cũng không chịu ảnh hưởng, cho nên rượu vẫn nguyên vẹn.
Trời ạ, đây là cái dạng năng lực gì? Bình thường không khí trong Long Cung, hơi nước, đều là không thể dễ dàng bị điều khiển, bởi vì Long Cung là một vật chất vô cùng đặc biệt, tồn tại trong đáy biển sâu,có pháp lực tối cao,không ai có thể đủ sức lực dễ dàng phá đi, lại càng đừng nghĩ đến chuyện cướp lấy.
Nhưng, Tiểu Long Nhi lại có khả năng lớn đến như vậy, rốt cuộc Tử Tô nàng sinh là cái long gì a? Long Duệ cùng kết tinh của nàng, thế nhưng có thể cường đại đến như thế, đã không chỉ là một Kim Long đơn giản nữa rồi. Năng lực như thế này, có thể so sánh như Thiên Long.
Thiên Long?
Hai chữ này đồng thời xẹt qua trong đầu của Long Duệ cùng Long Triệt, hai người đồng thời đưa mắt nhìn nhau, bước lui về phía sau ba bước lớn, há hốc miệng trừng lớn ánh mắt nhìn Tiểu Long Nhi trước mắt.
Thiên Long