Tử Tô cũng là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều kỳ trân dị bảo như thế, vốn tưởng rằng là trân phẩm của Long Cung, trong lòng nàng kỳ thật cũng không quan tâm, nhưng sau lại mới biết được, những thứ này đều là từ những chiếc thuyền bị đắm từ thời cổ đại, không tính là ki trân dị bảo gì, chỉ có thể xem như trả về xã hội.
Nàng cùng Tiểu Long Nhi hưng trí bừng bừng đồng loạt xem xét tất cả những bảo vật bốn Long Vương mang tới, lúc này mới để cho bọn họ nghĩ biện pháp đem đồ vật này đi ra ngoài bán đấu giá, cuối cùng đem toàn bộ số tiền có được, quyên hết cho khu vực bị thiên tai dùng để tu sửa lại nơi này.
Long Trạch cùng Long Dịch hai người ở nhân gian bận rộn ba ngày sau, liền nhanh chóng rời khỏi, bởi vì ba ngày này bọn họ cũng đã tiêu hao không ít sức lực, bị Tử Tô khiến cho xoay quanh. Cuối cùng, hai người lấy cớ Long Cung có việc vội vàng vội vội bỏ trốn mất dạng.
Tiểu Long Nhi cùng Tử Tô cũng không để ý, dù sao mọi chuyện đã được bọn họ nhiệt tâm giúp đỡ lắm rồi, chỉ còn lại việc tu sửa nơi này, bọn họ đến cũng giúp không được cái gì, nói sau bọn họ còn phải tự trấn thủ hải vực của mình, sợ sẽ có cái gì ngoài ý muốn.
Long Triệt cũng không đi, hẳn vẫn là muốn cùng Tử Tô quay về giống như lúc trước, hy vọng nàng có thể tha thứ cho mình, nhưng nhìn đến nàng khi nhìn mình biểu hiện thật bình thản, trong nội tâm hắn cảm thấy mất mát, có chút tuyệt vọng.
Sốt ruột nhất là Long Duệ, từ khi hắn xác định mục tiêu, đặc biệt dự đoán được Tử Tô, hắn liền vẫn thật cẩn thận, sợ kiếmi ba năm thiêu một giờ.
Kim Lệ đều thấy rõ tâm tư của ba người bọn họ, ông biết Tử Tô một khi quyết định chuyện gì là sẽ không sửa đổi, tính tình nữ tử này ông có thể biết rõ, vẫn là Long Duệ có cơ hội lớn hơn một chút, vì thế ông quyết định giúp Long Duệ sáng tạo cơ hội.
“Long Triệt, nơi này là Nam Hải, con nên nhanh chóng quay về Đông Hải trấn giữ đi, ngàn vạn lền đừng cho dư chấn của trận động đất Nam Hải gây nguy hiểm đến Đông Hải, bằng không có thể phiền toái lớn.” Kim Lệ nghiêm túc nhìn hắn nói, thật tình nghiêm túc.
Long Triệt không muốn đi, nhưng là lão tổ tông lên tiếng, tin tưởng lão tổ tông đã đã biết tất cả mọi chuyện, có lẽ sẽ không muốn hắn lưu lại.
“Dạ, tổ gia gia.” Long Triệt không dám cãi lời, hơn nữa Tử Tô đối chính mình cũng không có tình cảm như trước kia, rơi vào đường cùng, hắn đành phải thỏa hiệp.
Gặp Long Trạch đáp ứng đi, cao hứng nhất chính là Long Duệ, chỉ cần hắn vừa đi, nguy cơ lớn nhất của hắn liền được giải trừ, sắp tới chỉ nghĩ cách làm sao rung động được Tử Tô.
Long Triệt đi về phía Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi cáo biệt, hai người đối với hắn ngoài vẻ biết ơn ra, cái gì cũng không nói, đặc biệt Tử Tô, không có chút ý tứ muốn giữ hắn lại.
Cuối cùng, Long Triệt mất mát rời khỏi, trong lòng lại đối Long Duệ có không ít ý tưởng.
Long Triệt vừa đi, Long Duệ càng ra sức, dưới sự cố gắng của hắn, bọn họ sau đó không lâu lại lần nữa có một cái nhà mới, đương nhiên nhà này là mua hẳn hoi, không phải phòng cho thuê.
Kim Lệ vẫn ở cùng một chỗ cùng bọn họ như cũ, Long Duệ đối với lão tổ tông này tất cung tất kính, không chỉ vì ông là tổ tiên của mình, hơn nữa ông còn đang cố gắng giúp hắn.
Sóng thần qua đi, rửa sạch hiện trường phải mất hơn nửa tháng, mà bên kia thành thị cũng bắt đâu xây dựng lại nhà cửa, bắt đầu chữa trị thành thị bị tổn thương.
Ngày bắt đầu quay về với cuộc sông bình thường, bởi vì có đại gia Long Duệ, Tử Tô tạm thời cũng không cần đi tìm việc làm, Long Duệ lại bắt đầu bận rộn không yên, một bên là Long Cung, một bên là hai mẹ con Tử Tô.
Kim Lệ ngồi không yên, ông vô cùngTiểu Long Nhi quay về bộ tộc Kim Long, nhưng việc này vẫn bị trì hoãn, nếu không có phát sinh sóng thần ông đã sớm mang thằng bé đi. Hiện tại, mọi chuyện đã trở về như trước, ông quyết định mang Tiểu Long Nhi trở về.
“Mẫu hậu cũng phải đi.” Tiểu Long Nhi nghe xong, phi thường cao hứng, nhưng thằng bé đã quyết định cùng với mẫu hậu cùng một chỗ, cho nên nếu bé đi đâu, mẫu hậu cũng phải đi theo.
Long Duệ cũng kiềm chế không được vội bước tới, hắn cũng phải đi, hắn lo lắng Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi. Kỳ thật là lo lắng Tử Tô nhất, nếu là lại đến một kình địch, hắn sẽ không có cơ hội.
“Bảo Bối đi đâu, ta cũng phải đi theo, hai mẹ con chúng tôi không thể tách ra.” Tử Tô cũng không nguyện ý cùng Tiểu Long Nhi tách ra, từ khi xuất hiện nhiều Long Hậu như vậy, từ sau khi sóng thần xảy ra, nàng quý trọng từng ngày cùng Tiểu Long Nhi cùng một chỗ, nhân sinh thế sự vốn vô thường a.
Kim Lệ nhìn bọn họ, liếc mắt một cái, biết ý tưởng bọn họ, đương nhiên cũng không do dự, gật đầu đồng ý: “Hảo, các ngươi cùng nhau theo ta đi.”
“Thật tốt quá.” Tiểu Long Nhi cao hứng nhất, vốn tưởng rằng Tổ gia gia sẽ cự tuyệt bé, không nghĩ tới lại có thể thuận lợi như vậy.
Tử Tô đương nhiên cao hứng.
Long Duệ càng hưng phấn, bởi vì hắn biết tổ gia gia muốn dẫn bọn họ đi nơi ở thần bí của bộ tộc Kim Long, nhưng hắn cũng chưa từng đến đó lần nào, tò mò muốn đi xem thử.
Long tộc cao quý nhất, kỳ thật bọn họ cũng không thích quân cư cùng một chỗ, cho nên cung điện bọn họ đều phân tán ở các nơi, chỉ thường lui tới với nhau mà thôi.
Kim Lệ sau khi quyết định mang bọn họ cùng nhau trở về, bốn người ngày hôm sau sẽ lên đường xuất phát. vẫn đi đến bờ biển trước, bởi vì lúc này bờ biển đã không còn như trước, nên bốn người dùng pháp thuật tàng hình bay trên không trung, sau đó nhẹ nhàng đáp trên mặt biển,sau đó mới thẳng nhập đáy biển.
Tiểu Long Nhi thực hưng phấn, sau khi nhập hải vui vô cùng, phe phẩy cái đuôi ở phía trước không ngừng hướng tới, bay lượn trong chốc lát, sau đó cảm thấy được không đúng, lại phe phẩy cái đuôi một lần nữa trở lại bên cạnh bọn họ.
“Tổ gia gia, người muốn dẫn chúng ta đi địa phương kiềm chế không được, càng không ngừng truy vấn, hai mắt tỏa ánh sáng, thật cao hứng.
Kim Lệ mỉm cười, sờ sờ vào cái đầu rồng nhỏ nhắn xinh xắn của thằng bé, ông không biến thân, nếu biến ra long thân chỉ sợ thân ông sẽ dài đến mấy chục thước, thân thể bé nhỏ của Tiểu Long Nhi bên cạnh ông thật mê hoặc.
Long Duệ cái gì cũng chưa nói, chính là theo sát bọn họ phía sau.
Tử Tô cũng cảm thấy thoải mái, bất quá nàng thực im lặng, từ sau khi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, lòng của nàng càng thêm bình thản, bình lặng cùng thành thục rất nhiều.
“Ha hả, Bảo Bối đi theo Tổ gia gia là được.” Kim Lệ ra vẻ thần bí nói, sau đó mang theo bọn họ quanh co nhiều con đường khúc khuỷu, cuối cùng mới dừng lại.
Đường đi quanh co thần bí lại khúc khuỷu như vậy, ngay cả thân là Nam Hải Long Vương Long Duệ cũng thấy mơ mơ màng màng, không biết đây là địa phương gì, đương nhiên vẫn là dưới đáy biển nhưng thuộc một hải vực bình thường không có chút thu hút nào.
Trong lúc ba người bọn họ còn ngơ ngác không hiểu được, chỉ thấy Kim Lệ hướng một khoảng hư không của đáy biển vươn tay mở ra, sau đó hải vực liền bị xẻ làm đôi, xuất hiện một cánh cửa cao lớn khoảng hai thước.
Bọn họ ba người sợ ngây người, này đến tột cùng là cái địa phương gì? Thật thần bí a.
Kim Lệ dẫn đầu đi vào, trong tay ông còn lôi kéo Tiểu Long Nhi, Tiểu Long Nhi miệng cứ há hốc như vậy theo đi vào. Long Duệ vội vàng nắm lấy tay của Tử Tô, vội vàng mang theo nàng theo sát sau đó.
Ngay tại bọn họ vừa mới tiến đi, trước mắt liền sáng ngời, bên trong so với bên ngoài nước biển tối đen sáng ngời hơn rất nhiều, đủ loại cá xinh đẹp, những cánh rừng san hô đủ mọi màu sắc, những vỏ sò khép lại mở ra,lòe lòe tỏa sáng mặt đất, xa xa nước chảy……Mà không gian được mở ra làm đôi sau khi bọn họ đã bước vào hoàn toàn, lập tức liền biến mất ở hải vực giống như vừa rồi nơi đó không xảy ra chuyện gì.
“Đây là, đây là…..” Tử Tô há to miệng, không dám tin, lắp bắp hỏi han.
“Vùng đất của bộ tộc Kim Long, đệ nhị không gian của Nam Hải.” Kim Lệ cũng không quay đầu lại đáp, mặt ma