Thình lình xảy ra thông báo, làm Tử Tô bị một cú sốc lớn, đồng thời cũng hiểu được là chuyện cũng không ngoài dự đoán của nàng, mặt đỏ hồng, không biết làm sao nhưng là trong nháy mắt, nàng rất nhanh liền bình tĩnh.
“Tôi cũng thực thích anh, chính là, anh có thể đồng ý, tôi chưa được cưới đã mang thai Tiểu Long Nhi, đến giờ vẫn chưa biết cha nó là ai a.” Nàng biết nam nhân để ý nhất là những chuyện như thế này. Tuy Tiểu Long Nhi được tất cả bọn họ yêu thích, nhưng là nàng vẫn là thực lo lắng. Chính mình tuy rằng thích hắn, nhưng là nếu muốn chọn lựa, nàng tình nguyện chọn Tiểu Long Nhi a.
Long Triệt nở nụ cười, vô cùng vui vẻ, nàng lo lắng hắn chưa bao giờ nghĩ tới, hắn thích là nàng, tự nhiên sẽ nhận tất cả những gì thuộc về nàng, nàng thật là nhiều lo lắng.
“Tử Tô, những gì của em tôi đều nhận, thích. Bởi vì em là độc nhất vô nhị, em chính là em, sẽ không bởi vì chút này mà thay đổi.” Hắn chân thành thâm tình nói, mặt vui vẻ nở nụ cười.
Tử Tô bất giác bị lời nói của hắn làm cho cảm động, từ lúc nhìn thấy hắn cho đến giờ, bọn họ đã bị tính cách ôn hòa của nhau hấp dẫn, không thể xem nhẹ, nên khi nghe thấy lời thổ lộ của hắn, nàng cảm thấy ấm áp.
“Thật vậy chăng?” Nàng nửa mừng nửa lo, đột nhiên lần đầu tiên ở trước mặt bọn họ, để lộ ra một bộ mặt khác của nàng, một vẻ mặt của một cô thiếu nữ. Quả thật nàng vẫn không tin mình có thể gặp được may mắn, được một nam nhân ôn hòa, nhu nhã lại anh tuấn như thế tỏ tình với mình.
Long Triệt tiến lên ôm nàng, gắt gao ôm chặt nàng, tựa đầu để ở trên đỉnh đầu của nàng, cười ha ha nói: “Cô bé ngốc, đương nhiên là thật, tôi muốn bảo vệ em, mãi đến vĩnh viễn. Trừ phi em không cần tôi, bằng không tôi sẽ không dễ dàng buông tay em ra.”
Nghe được lời thổ lộ thâm tình của hắn, nghe tim của hắn đập dồn dập trong lồng ngực giờ khắc này, nàng lựa chọn tin tưởng, tin tưởng hắn, tin tưởng chính mình, tin tưởng vận mệnh. Nàng quyết định đem chính mình giao cho hắn.
“Được rồi, tôi tin anh, anh không được đổi ý, không được xấu xa hiếp đáp mẹ con tôi.” Nàng làm nũng nói, bộ dáng mềm mại, trìu mến trên người.
Long Triệt hôn lên trán của nàng, nở nụ cười: “Tôi sẽ không bao giờ đổi ý, vĩnh viễn cũng sẽ không. Tô Nhi, hay em theo tôi Long Cung đi, tôi muốn lập em làm Long Hậu, chúng ta có thể vĩnh viễn cùng một chỗ. Được không?”
Tử Tô nghe hắn nói, tự dưng trong lòng có điểm bất an, tại sao vừa mới quen nhau đã theo người ta về nhà, nàng vẫn chưa chuẩn bị như thế, có chút bối rối.
“Chuyện đó để nói sau, hay để tôi suy nghĩ lại một chút.” Nàng chần chờ một chút, mới nói, cũng không muốn làm hắn mất hứng.
Nàng vừa nói như vậy, Long Triệt vui vẻ, gắt gao ôm nàng, vô cùng vui mừng.
Hai người ở trong phòng cảm thấy tâm đầu ý hợp, Tiểu Long Nhi đã biết. Lúc này bên cạnh hắn Long Trạch và Long Dịch, một tả một hữu, bọn họ ngồi đối diện hắn cười nói không ngừng.
“Long thúc thúc……” Nhìn thấy bọn họ cứ nhìn mình cười ngây ngô mãi, thằng bé trong lòng cảm thấy có chút sợ hãi, bé có đáng yêu đến như vậy, mê người đến như vậy không? Được rồi, bé thừa nhận, tuy rằng bé luôn đáng yêu muôn người thích, nhưng được nam nhân thích, nhất là hai nam nhân cứ cười mãi như thế, hình như không phải chuyện tốt a..
“Tiểu Long Nhi.” Long Trạch mặt mày hớn hở, vuốt cái đầu nhỏ của bé, ôn hòa kêu bé một tiếng.
Tiểu Long Nhi nhìn hắn cười cười, đáng yêu nói: “Long thúc thúc, mẫu hậu của con cùng Đông Hải Long thúc thúc đang ở trong phòng thổ lộ tình cảm, không chừng, Long Nhi về sau sẽ đi theo thúc ấy.” Bé không phải cố ý, bé là cố ý, muốn xem bộ dạng thất vọng của hai vị thúc thúc đáng yêu này.
Long Dịch cùng Long Trạch nhìn thoáng qua phòng, bọn họ đương nhiên biết, nhưng là bọn họ càng biết, Long Triệt chú tâm không ở Tiểu Long Nhi, mà là ở trong lòng hắn chỉ có mẹ của Tiểu Long Nhi mà thôi.