Long Trạch bị hắn nói như vậy, cũng nổi giận, cả giận nói: “Huynh đâu biết gì mà nói, huynh nghĩ đến là đệ làm, bởi vì ba người chúng ta cũng không làm, còn lại một mình đệ, huynh liền tưởng là đệ a, cáp, nguyên lai đệ cũng không phải, Tiểu Kim Long thật may mắn, mới không có người phụ vương như đệ.” Nói xong, hắn cao hứng, đảo qua không hờn giận, hòa nhau một ván.
Cái này, Long Dịch thật là có hỏa không chỗ phát, rầu rĩ không vui nói: “Tức chết đệ a, kia đến tột cùng ai mới là phụ vương của thằng bé đây?” Tức giận đến hắn đặt mông ngồi xuống bên người Long Trạch.
Long Trạch nhích mông sang một bên, để cho hắn ngồi xuống. Nghe được hắn hỏi như thế, tức giận mệt mỏi: “Huynh cũng không biết.”
“Lần này triệu đệ đến, là vì không biết là ai, trái với quy củ của Long Tộc, lẻn vào trong mộng của Tử Tô, để cho nàng hoài hạ Long thai, sinh hạ Kim Long. Chúng ta bốn người, đều là Long Vương, trừ lần đã cách đây mấy vạn năm, ngoài vị Long Vương đã trở về Thiên Đình đã lâu, Long Tộc cũng chưa từng có chuyện xảy ra tương tự như thế này. Cho nên, chuyện này chỉ bốn có chúng ta có khả năng nhất.” Long Triệt làm lão đại của bọn họ, đem sự tình phân tích đạo lý rõ ràng.
Ba người vừa nghe, trầm mặc không lên tiếng, đều ráng căng óc nhớ lại chính mình có hay không đã làm chuyện như vậy, trong khoảng thời gian ngắn, không khí trầm trọng.
“Không cần suy nghĩ, việc này đối với tôi mà nói, tuyệt không quan trọng, cha của Bảo Bối là ai, tôi không muốn biết, Bảo Bối bây giờ là con tôi, vĩnh viễn là con của một mình tôi, ai cũng đừng mơ tưởng cướp đi. Hiện tại, mời các anh đi thôi, nơi này của tôi không cần các anh.” Tử Tô đột nhiên ôm Tiểu Long Nhi xuất hiện, lạnh lùng nói xong,
Long Duệ không thích giọng điệu nói chuyện cùng thái độ của nàng, lạnh lùng trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái, vô cùng tức giận: “Long Tộc chúng ta họp, cùng cô có quan hệ gì đâu. Nhưng Tiểu Long Nhi là người của Long Tộc, chúng ta tự nhiên có tư cách yêu cầu thằng bé trở về với Long Tộc, cho dù cô có là mẫu hậu của thằng bé, cũng không ngăn cản được.”
“Long Duệ.” Long Triệt sợ Tử Tô sẽ giận, vội vàng hướng hắn quát.
Tử Tô quả nhiên giận đến điên rồi, những người điên này, tự dưng ở đâu xuất hiện, liền đảo loạn cuộc sống của nàng, bây giờ còn không thể để cho nàng có ý kiến? Có thiên lý hay không?
“Thằng bé là do tôi sinh, không phải các anh sinh, Long Tộc tính cái gì? Tôi là người, con tôi cũng là người, thằng bé từ nay về sau cùng loài rồng các anh không có quan hệ gì.” Nàng giận điên rồi, tức sùi bọt mép nói.
Long Triệt vội vàng đứng lên, trừng mắt nhìn Long Duệ liếc mắt một cái, an ủi nàng nói: “Tử Tô, chúng tôi sẽ không cướp đi Tiểu Long Nhi của cô, chỉ là việc này quan hệ trọng đại, nếu là về sau lại phát sinh những chuyện giống như thế này lần nữa, làm sao bây giờ? Long Tộc có bại hoại như vậy, không thể không bắt hắn chịu trách nhiệm.”
Tử Tô nghe xong lời nói của Long Triệt, thật ra hơi có chút bình tĩnh, nam nhân này lời nói luôn có vẻ có đạo lý, làm cho nàng nghe được dễ nghe một ít.
“Oa, nguyên lai cô chính là mẫu hậu của con ta, oa, thì ra con chính là Tiểu Kim Long, ta là phụ vương của con.” Long Dịch nhìn thấy Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi, trước mắt sáng ngời, hoa chân múa tay vui sướng nói.
Lời nói của hắn làm mọi người nhăn mặt, nhíu mày, không phải đã nói không phải là con hắn sao? Như thế nào còn mặt dày mày dạn a.
Hắn trong lời nói mọi người mày thẳng mặt nhăn, Tử Tô rốt cuộc hiểu được, tinh thông mặt dày mày dạn như vậy là đặc thù của Long Tộc.
“Nếu thật là anh, tôi liền đánh chết anh.” Giọng nói của Tử Tô đầy lạnh lùng nói, tuyệt không khách khí.
Long Dịch bị lời nói của nàng nhất thời làm cho hoảng hốt, vội vàng bước lui về phía sau, hoảng sợ nhìn nàng, nàng cũng quá lợi hại, cũng dám cùng Long Vương nói chuyện như vậy.
“Cô, cô, cô……” Long Dịch chỉ vào nàng, đương nhiên là bị nàng làm cho sợ tới mức nói không ra lời.
Tiểu Long Nhi nhìn nàng ra dáng giật mình, cười đến run rẩy hết cả người, Long Vương này thực đáng yêu.