Long Duệ tức đã lâu, nhưng vẫn muốn nhìn thấy Tiểu Long Nhi, hắn cũng không nghĩ Tiểu Long Nhi có tội.
“Long Vương ông khỏe không?” Tiểu Long Nhi hướng về phía cửa thấy Long Duệ bước vào, cười tủm tỉm nói, hắn có cảm xúc gì đương nhiên bé biết, tuy rằng đang mệt vì say rượu, nhưng khi Long Duệ tức giận bé đương nhiên
“Long Nhi, con xem mẫu hậu của con ấy, cô ta luôn tìm cách làm mất mặt ta, đem mặt rồng của ta đi quét rác, con thấy sao?” Long Duệ oán giận, nếu thực không phải vì Tiểu Long Nhi, hắn đã sớm bóp chết nàng.
Tiểu Long Nhi mỉm cười, bé biết mẫu hậu vì bảo hộ bé, cho nên mới như vậy. “Ông không chọc mẫu hậu, đương nhiên sẽ không có việc gì.” Tiểu Long Nhi nói như thế, cũng không che chở ai, nhưng là ngụ ý, những chuyện đó đều là do Long Duệ tự tìm.
Long Duệ nghe vậy một trận nghẹn lời, hắn cùng nữ nhân kia vừa gặp nhau đã thấy không hợp nhãn, lại không nên đi theo cùng nhau, ách, hắn là vì Tiểu Long Nhi nên mới lưu lại, tự nhiên là tướng xem hai tướng ghét. Hai người không đúng bàn, tuyệt đối không đúng bàn.
“Long Duệ, thái độ của đệ cũng không tốt, tính tình của Tử Tô kỳ thật không xấu, chỉ là tâm tính của đệ có vấn đề, đệ cứ cho mình là Long Vương cao cao tại thượng đối với cô ấy là vênh váo tự đắc, cô ấy đương nhiên không thích, không quen nhìn những hành vi của đệ. Nơi này là nhân gian, không phải là Nam Hải của đệ, đệ không tôn trọng cô ấy, cô ấy tự nhiên cũng sẽ không tôn trọng đệ. Nhân loại bây giờ đang ở chế độ bình đẳng mỗi người ngang hàng, không phân giai cấp sang hèn.”
Long Triệt phân tích cho hắn nghe, hắn là lão đại trong Tứ Hải Long Vương, lớn tuổi nhất và cũng là Long Vương khiêm tốn nhất. Trong Long Cung của hắn cũng chỉ có một phi tử.
Tiểu Long Nhi gật gật đầu cười, bé phát hiện chính mình vẫn là thích nhất
Đông Hải Long Vương, tính cách trầm tĩnh, hơn nữa lại vì người khác lo lắng, bé đang cân nhắc lại, xem sẽ tuyển ai làm phụ vương.
Long Duệ vẻ mặt hắc tuyến, hắn cư nhiên bị lão đại phê bình như vậy, dường như tất cả mọi chuyện đều là lỗi của hắn vậy. “Huynh thích cô ta, thì huynh đương nhiên sẽ nói thay cho cô ta. Đệ lại không thích cô ta, tại sao đệ phải làm cho cô ta vừa ý? Vì cái gì phải tôn trọng cô ta?” Hắn tức giận nói, đường đường là Long Vương, tự nhiên lại đi nhân nhượng một tiểu nữ nhân, mặt mũi của hắn lớn, hắn không thèm đâu.
Long Triệt bởi vì lời nói của hắn mà đỏ mặt, tâm sự bị người vạch trần, bị người phơi bày ra, hắn cảm thấy thực không được tự nhiên, thực không thoải mái. Không khỏi cả giận nói: “Long Duệ, đệ thật sự là càng ngày càng kỳ cục.” Hắn luôn có bản lĩnh đi chọc giận người khác.
Tiểu Long Nhi lại nghe đến ánh mắt sáng trong ốt, vui thật, vui thật a.
Long Duệ bĩu môi, không thèm nhắc lại, hai huynh đệ vì một nữ nhân cãi
nhau, đây chính là chuyện chưa từng có, thật sự là rất uất ức.
“Ách, kỳ thật, Tử Tô tốt lắm, không phải là một cô gái hung dữ đâu.” Vu Mẫn ở một bên, lòe lòe nhấp nháy xen mồm nói, vừa rồi Tử Tô vì nàng đánh Hồng Tuyến, nàng cũng nên vì nàng nói một câu công đạo.
Long Duệ trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái, quát: “Câm miệng.”
Vu Mẫn sợ tới mức vội vàng bưng kín miệng, không dám nói thêm nữa.
Đêm đó lúc Tử Tô trở về, phát hiện trong phòng mọi người đều chờ nàng về ăn cơm, Tiểu Long Nhi cùng Long Triệt cười tủm tỉm, còn lại Long Duệ là rất nhanh nhìn nàng một cái, sau đó quay đầu nhìn nơi khác, Hồng Tuyến vẻ mặt cũng là sợ hãi nhìn nàng, mà chỉ có Vu Mẫn hiện lên thần sắc cảm kích.
“Mẫu hậu, mẫu hậu đã về? Bảo Bối nhớ người muốn chết.” Tiểu Long Nhi phi thân nhảy vào trong lòng của nàng, ôm cổ của nàng làm nũng nói.
Tử Tô cười cười, hôn hắn một cái thật mạnh, một ngày hôm nay nàng thật sự là lo cho bé muốn chết. “Bảo Bối hôm nay có ngoan ngoãn hay không?” Nàng còn nhớ rõ chuyện ngày hôm qua.
Tiểu Long Nhi nhu thuận gật đầu, oa ở trong lòng của nàng, mặt mày hớn hở.