Long Duệ gấp gáp nhìn xung quanh, hắn vốn định phái lính tôm tướng cua đi ra ngoài tìm tử nữ kia đem trở về, nhưng Tiểu Long Nhi lại cứ khóc nháo, hắn lại lo lắng Tiểu Long Nhi đói bụng, lập tức cái gì cũng không nghĩ nữa, hắn quyết định tự mình mang theo Tiểu Long Nhi đi tìm nàng.
Pháp lực hắn rất cao cừơng nên rất nhanh đã biết nàng đang ở đâu, hắn cẩn thận dỗ dành Tiểu Long Nhi: “Tiểu bảo bảo ngoan, ta mang ngươi đi uống sữa, rất nhanh sẽ tìm được
Tiểu Long Nhi nghe xong, lập tức ngừng nước mắt, hai mắt vẫn còn sũng nước, vô tội, đáng thương hề hề nhìn hắn, tay nhỏ bé gắt gao nắm thành quyền đầu.
Long Duệ bị bộ dáng đáng thương hề hề của Tiểu Long Nhi làm cho căng thẳng, trong lòng rất khó chịu, đây là chuyện gì thế này, trong lòng hắn đối với Tử Tô sôi sục lửa giận.
Hắn mà tìm được cái tiểu nữ nhân kia, sẽ giáo huấn nàng cho thật nghiêm khắc mới được. Hắn âm thầm thề, đồng thời lại nhìn Tiểu Long Nhi hai mắt đẫm lệ: “Bảo Bối, chúng ta đi.” Tiếng nói vừa dứt, hắn cùng với Tiểu Long Nhi bóng dáng biến mất, đi tìm Tử Tô.
Lúc này Tử Tô không hề biết Tiểu Long Nhi la hét muốn uống sữa, càng không biết Long Duệ mang theo Bảo Bối nhằm hướng nàng bay đến. Bình thường Tiểu Long Nhi thực ngoan luôn im lặng, nàng cho gì Tiểu Long Nhi cũng đồng ý ngoan ngoãn mà ăn, cho nên nàng mới dám yên tâm đi làm. Không bao giờ nghĩ đến, Tiểu Long Nhi cư nhiên vừa khóc lại nháo?
“Tử tô, xem cô, sinh cục cưng xong dáng người vẫn rất tốt, một chút cũng không có biến hình a?” Nàng đi làm, không ít đồng sự đối nàng tốt dáng người hâm mộ không thôi, thường thường nhắm vào vài lần.
Tử Tô cô nhìn mình xem, trong lòng cũng rất đắc ý, trước khi sinh và sau khi sinh, quả thật là một chút biến hóa cũng không có, không mập cũng không gầy, dáng người hoàn hảo, nhưng điều làm cho nàng vui sướng là, bộ ngực của nàng sau khi sinh càng thêm tròn trịa hấp dẫn nha.
“Không có đâu, dáng của em không được tốt như mấy chị đâu.” Nàng vẻ mặt khiêm tốn, công ty của nàng có nhiều nhiều nữ nhân, bát quái bay đầy trời, nàng cũng không muốn trở thành đề tài câu chuyện của đám nữ nhân kia.
Lúc này, vừa vặn tan tầm, lúc giờ ăn trưa, ở công ty, các nữ nhân đều đang cầm cà mèn đến chỗ của nàng mà nhiều chuyện.
“Tử Tô, nói đi, lúc cô sinh đứa nhỏ cùng với lúc kết hôn, như thế nào không có báo cho chúng ta để chúc mừng cưới a, chỉ làm đơn giản thôi ư?” Lí tỷ tò mò nói, một ngụm cơm còn tại trong cổ họng.
“Thật là, Tử Tô, cô cũng không được nha, chúng ta không được tiền lì xì cũng không sao, nhưng ngay cả nam nhân cũng không cho chúng ta trông thấy, có phải hay không rất rất đẹp trai, cô không nói rõ chẵng lẽ sợ nữ nhân khác cướp đi?” Lâm Ny vẻ mặt tươi cười nó
Vương San cũng gật đầu đồng ý: “Tử Tô, cô sợ nam nhân của mình bị người khác đoạt sao, tuy nói hiện tại nữ nhân rất nhiều, nhưng cô cũng đừng lo lắng quá như thế.” Nói xong, đưa mắt hèn mọn liếc nhìn Tử Tô.
Tất cả nữ nhân trong công ty đều nhất trí nghĩ trong lòng, rằng Tử Tô sợ nam nhân của mình bị người khác đoạt mất, nên không cho mọi người biết.
Tử Tô khổ nói không nên lời, nàng nếu là có nam nhân, thì còn có phải giấu sao? Chính là nàng còn chưa có lấy chồng, chuyện này mà truyền ra chỉ làm cho người ta nhạo báng mà thôi, làm cho người ta nhìn nàng bằng ánh mắt khác thường a.
Nhưng là, nàng cái gì cũng không thể nói, chỉ có thể tùy ý các nàng nói, trong lòng cười khổ cúi đầu, nàng chỉ là im lặng ăn cơm của nàng, toàn tâm toàn ý nghĩ đến Tiểu Long Nhi.
Chính là, nàng muốn im lặng, nhưng lại có người không để yên cho nàng, nàng vừa đem cặp lồng đựng cơm ăn xong, bên ngoài liền truyền đến thanh âm quấy rầy, cùng với tiếng thét chói tai, còn có a dua thanh âm nữa, haizzzzz.
“Xin hỏi anh là tìm ai?” Ngoài kia, truyền đến âm thanh dịu dàng, lịch sự.
“Xin hỏi, tôi có thể giúp gì được anh? Tôi là quản lí hành chính của nơi này.” Cư nhiên có thanh âm của vị lão bà hành chính quản lí kia xuất hiện.
“Chào anh, tôi tên là Yêu Ny, nếu có gì khó khăn, cứ tìm tôi.” Yêu Ny? Cô ta lúc nãy còn ở bên cạnh Tử Tô nói chuyện ong ong, lúc nào đã chạy ra ngoài kia, còn thật nhiệt tình nói nếu gặp khó khăn thì cứ tìm nàng?