Rơi Vào Tay Anh

Chương 44: Anh không có tư cách để chất vấn tôi




Cô nhắm mắt lại , tựa lưng vào thành ghế sô pha, điện thoại lại đổ chuông lần nữa .Vương Đan Hi tưởng là Chu Vân San gọi lại, cô nhấn nút nghe rồi nói :

Vân San mình mệt lắm, có chuyện gì mình nói sau nhé .Ra đây, tôi ở trước cửa nhà em .Vương Đan Hi khựng lại cô nhìn lại điện thoại thì ra là Hoắc Đình Thâm gọi cho cô. Giọng anh rất cứng rắn ẩn chứa sự bá đạo không cho phép cô từ chối. Vương Đan Hi liền đi ra ngoài, cô cũng muốn gặp anh, cô có rất nhiều chuyện muốn hỏi .

Hoắc Đình Thâm đứng tựa vào capo ô tô đợi Vương Đan Hi, cô vừa ra đến nơi liền bị anh kéo ngồi vào trong xe, anh đóng cửa lại rồi cũng lên xe chốt cửa . Anh không nói với cô lời nào. Vương Đan Hi thấy anh đang tức giận lời muốn hỏi lại bị nuốt trở về .

Hoắc Đình Thâm mang dáng vẻ thâm trầm anh lái xe một đường đến biệt thự riêng của anh .

Anh xuống xe rồi kéo tay cô đi thẳng vào trong nhà.

Vương Đan Hi cuối cùng không nhịn được cô hỏi :

Anh đưa em đến đây làm gì ?Sao hả ? Mệt sao ? Ôm ấp Tô Vọng mệt lắm hả ?

Anh nói gì vậy ? Anh theo dõi em sao ?Sao , có tật giật mình à ?Vương Đan Hi tức giận :

Hoắc Đình Thâm , anh nói rõ ràng cho em, anh theo dõi em phải không ? Hôm nay Tô Vọng về nước ,em chỉ là đi gặp anh ấy cùng ăn bữa cơm mà thôi ,sao anh có thể nói những lời như vậy được chứ?Mẹ kiếp ,ăn bữa cơm mà cũng phải ôm ấp nhau sao ?, vừa mới gặp tôi xong, em khiến ba tôi phải nhập viện , em còn có thời gian đi gặp cái tên Tô Vọng đó để ăn cơm à ? Tôi thấy các người không phải ăn cơm mà là đi làm chuyện mờ ám thì có .Chát ...Vương Đan Hi giơ tay lên tát anh, cô giận đến run người.

- Hoắc Đình Thâm, đó chỉ là cái ôm xã giao mà thôi, tôi với Tô Vọng không có gì hết. Nếu chúng tôi có chuyện thì đã xảy ra từ năm năm trước rồi không phải đợi đến bây giờ .

Hoắc Đình Thâm cứ nghĩ đến cảnh cô và Tô Vọng ôm nhau anh đã cảm thấy khó chịu vô cùng .

- Vương Đan Hi ,em có từng nghĩ cho cảm nhận của tôi không ? Em giấu diếm mọi chuyện lâu như vậy , giữa lúc này em còn đi gặp cái tên Tô Vọng ấy làm cái gì, dù cho năm xưa hai người là diễn cho tôi xem nhưng Tô Vọng chính là cái gai trong lòng tôi, em có biết không hả ?

Vương Đan Hi không nghĩ rằng chuyện cô giả vờ đóng kịch lại đả kích anh nặng nề như vậy . Cô nhất thời không biết nói gì .



Anh lôi trong ngực một sấp ảnh rồi quăng xuống đất, phải nói người chụp rất biết căn góc độ ,nhiều tấm giống như cô và Tô Vọng còn đang hôn nhau vậy .

Vương Đan Hi quỳ gối xuống nhặt ảnh lên xem, cô càng xem càng bực, anh vẫn là không có lòng tin với cô. Vừa mới biết sự thật năm xưa đã cho người theo dõi cô, sợ cô sợ tội chạy mất hay sao ? Trong lúc tức giận Vương Đan Hi cũng không hề giải thích :

Anh chất vấn tôi và Tô Vọng ,vậy còn anh thì sao ? Anh đã có vị hôn thê rồi anh còn đưa tôi về nhà ra mắt ba anh làm gì ? Anh muốn tôi trở thành trò cười cho cả thành phố này đúng không ? Anh là đang muốn trả thù tôi đúng không ?Vậy nên em mới quay sang cái tên Tô Vọng đó phải không ?Lại là lôi cái chuyện vị hôn thê ra, anh đã giải thích rồi ,giờ cô lại còn lôi chuyện của Thẩm Yên Nhiên ra làm cái cớ.

Vương Đan Hi lại nghĩ anh thừa nhận anh có vị hôn thê rồi, cô nói nhưng anh cũng không phản đối, anh chất vấn cô nhưng còn anh thì sao ? Thì ra vị hôn thê thật sự của anh là Hà Mỹ, anh vẫn luôn che giấu cô đến tận bây giờ sao ? Anh coi cô là con hề à .

- Hoắc Đình Thâm, anh không có tư cách để chất vấn tôi, cũng không có quyền theo dõi tôi.

Hoắc Đình Thâm nghiến răng .

- Không có tư cách sao ? Được hôm nay Hoắc Đình Thâm tôi sẽ cho Vương Đan Hi cô biết là tôi có tư cách hay không ?

Nói rồi Hoắc Đình Thâm vác Vương Đan Hi đi thẳng lên phòng ngủ của anh. Vương Đan Hi bắt đầu la hét :

A, Hoắc Đình Thâm ,anh làm gì vậy ,thả tôi xuống, anh mau buông tôi ra .Sao hả ? Để cho tên Tô Vọng kia ôm ấp còn cười vui vẻ như vậy . Bị tôi ôm thì lại tỏ ra chống đối sao ? Nếu tênTô Vọng đó mà biết em nằm dưới thân tôi rên rỉ tiêu hồn liệu hắn ta có còn muốn em nữa hay không ? Tôi sẽ quay lại cảnh chúng ta làm tình rồi gửi cho hắn xem, để cho hắn biết người con gái hắn yêu bị tôi làm cho sung sướng rên la dâm đãng như thế nào .

- A, anh điên rồi mau thả tôi ra .

Từng lời anh nói đều như dao nhọn đâm vào tim cô vậy . Anh lại khinh bạc cô như vậy , cô đau lắm .

Vương Đan Hi bị anh vác vào phòng ngủ rồi ném thẳng lên giường. Cô vừa lồm cồm bò dậy đã bị anh đè lên người, anh vươn tay xé toang bộ váy trên người cô .