Rể Quý Rể Hiền

Chương 973






Chương 973

“Đinh!”

Âm thanh trong trẻo của hai chén trà chạm vào nhau vang lên, Vũ Hoàng Lê chậm rãi ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cao Phong một cái. Cao Phong của hôm nay, làm cho anh ta có cảm giác…

Có một loại cảm giác nói không nên lời, giống như đã có thay đổi rất lớn, nhưng cũng giống như chẳng có gì xảy ra cả vậy.

Nếu phải dùng một từ để hình dung anh của lúc này, vậy thì đó là, tự tin Không sai, Cao Phong của lúc này tạo cho Vũ Hoàng Lê một cảm giác, chính là trở nên cực kỳ có tự tin, dường như mọi thứ đều được nằm chắc trong lòng vậy. Chỉ với thời gian vài ngày, tuy rằng Vũ Hoàng Lê đối với Cao Phong rất khách khí, nhưng Cao Phong ít nhiều vẫn có chút câu nề.

Dù sao, lúc trước hai người ở thành phố Hà Nội, cũng có không ít chuyện va chạm nhau.

Mà hiện tại, Vũ Hoàng Minh đã trở thành chủ tịch của công ty, mà Cao Phong, lại rơi xuống đáy vực, trở thành một người bình thường. Thậm chí ngay cả chỗ ở, đều phải dựa vào sự tiếp tế của Vũ Hoàng Lê.

Thân phận của hai người trong lúc đó là cách biệt một trời một vực.

Cho nên Cao Phong ở trước mặt Vũ Hoàng Lê, suy cho cùng vẫn là thiếu một chút khí thế.

Điểm này, Vũ Hoàng Lê đương nhiên có thể cảm nhận ra. Nhưng hôm nay, tất cả đã không còn giống như vậy nữa.

Lúc trước khi Cao Phong đối mặt với Vũ Hoàng Lê, là cảm giác yếu thế, hiện giờ đã trở thành hư không rồi. Tạo cho Vũ Hoàng Lê một loại cảm giác, bình đẳng khi ngồi cùng nhau.

Thậm chí, địa vị của Cao Phong, còn cao hơn một chút.

“Anh Phong, mời dùng trà”

Vũ Hoàng Lê dùng một cái kẹp gỗ, cầm chén trà sứ lên, đưa tới trước mặt Cao Phong.

“Cảm ơn Chủ tịch Lê Cao Phong hơi gật đầu, anh rằng tách trà lên nhấp một ngụm, rồi chơi đùa với cái chén sử.

Vũ Hoàng Lê ngừng lại một lát rồi cũng uống ngụm trả hỏi: “Cậu Phong, cậu thấy chiếc xe kia thế nào? “Rất tốt, tôi rất thích nó “Dù cho sau này có được một chiếc xe thể thao mấy chục tỷ thì Cao Phong cũng sẽ không quên chiếc xe Santana do Chủ tịch Lẽ tặng” Cao Phong cười nói.

Tuy nhiên, câu nói có vẻ bình thường này của Cao Phong lại khiến cho Vũ Hoàng Lê ngạc nhiên trong chốc lát Muốn coi trống thì nghe âm thanh muốn xem người thì phải xem tâm. Một thương nhân khôn khéo như Vũ Hoàng Lê tất nhiên có thể hiểu rõ được đạo lý này.

Suy nghĩ mấy giây, trong lòng của Vũ Hoàng Lê bằng nhiên nảy ra một ý nghĩ Sau đó ông ta hỏi: “Cậu Phong, chiếc xe thể thao mấy chục tỷ mới phù hợp với khí chất của cậu.”

“Cuộc sống luôn thăng trầm. Cho dù chiếc xe thể thao mấy chục tỷ đó có tốt ra sao nhưng không phải lúc nào cũng có được.

Trong lúc đang bị vây hãm trong vũng bùn, chỉ một chiếc Santana thôi cũng đủ để khiến người ta khắc ghi trong lòng, không thể quên.

Cao Phong khẽ cười, anh đặt chén trà sứ xuống bàn.

Tim của Vũ Hoàng Lê đập với tốc độ nhanh hơn bình thường. Con người của ông ta hơi co lại, càng thêm chứng thực cho suy đoán của ông ta.

Chiếc xe thể thao mấy chục tỷ so với chiếc Santana…

Chiếc xe thể thao mấy chục tỷ, chính là nói lên sức mạnh của Cao Phong mạnh như thế nào.

Mà chiếc Santana chính là sự giúp đỡ của Vũ Hoàng Lê cho Cao Phong trong lúc này.

Lúc này, Cao Phong nói ra những lời này khiến Vũ Hoàng Lê có thể đoán được rằng có lẽ sức mạnh của Cao Phong đang dẫn tập trung lại rồi.

Khó trách, hôm nay Cao Phong lại tự tin như vậy. Loại sức mạnh có thể điều khiển sự sống và cái chết, dù cho ai có được nó cũng sẽ vô cùng tự tin.

“Cậu Phong đã nhìn thấy chiếc xe thể thao mấy chục tỷ chưa?” Vương Nhược Hi hơi nheo mặt nói “Đã thấy, chỉ còn thiếu bước lên khởi động xe thôi.”

Lục Phong nhẹ gật đầu.

Khi nghe thấy điều này, Vũ Hoàng Lẽ im lặng mất hơn mười giây.

Sau đó ông ta bình tĩnh lại hỏi: “Vậy hiện tại, ý của cậu Phong là gì?

Tuy rằng, bề ngoài Vũ Hoàng Lê đang tỏ vẻ bình tĩnh nhưng thật ra trong lòng ông ta không hề yên ổn. Qua thời gian tiếp xúc với Cao Phong, ông ta cũng hiểu được chút về nhân phẩm của anh.

Lục Phong không phải là loại người hay đưa ra yêu cầu.

Nhưng mà sống gần vua như gần cọp. Ai có thể đoán được suy nghĩ của cấp trên chứ?

Trước đây, ở bên Trung Quốc có ông vua nhà Minh là Chu Nguyên  Chương lên ngôi, có một người cùng ăn đậu đất lớn lên với ông ta đến xin làm quan, nhưng đã bị chém Ai dám nói Chu Nguyên  Chương là người không có tình người đây?

Ông ta chỉ muốn xóa bỏ hoàn toàn quá khứ chăn trâu ngày xưa thôi.

Dù sao thì ông ta cũng là vua.