Rể Quý Rể Hiền

Chương 873






Chương 873

“A… a”

Cổ Hứa Viễn Nam bị đâm thủng. Ông ta vô thức lấy tay che cổ mình, muốn hét thật to nhưng không hét được.

Chỉ có trợn tròn hai mắt, vươn cổ phát ra âm thanh hít thở “Ô ồ”.

Mà bàn tay tay ông ta, máu huyết phun ra khỏi kẽ tay, bị nhuộm đỏ bởi máu.

Lần này, động mạch chủ và khí quản đều bị tổn thương nặng.

“Buông tay.

Cao Phong gào lên một tiếng, kéo bàn tay của Hứa Viễn Nam ra, miệng chai trong tay lại đâm thêm lần nữa.

“Phụt.”

Miệng chai được rút ra, máu ngay lập tức phun trào, giống như một đài phun nước.

Chu Hồng Trung và Đàm Hồng Duy quỳ rạp xuống đất, sắc mặt tái nhợt. Thậm chí còn quên cả sự đau đớn từ những vết thương trên người.

“Động vào người phụ nữ của tôi, chết đi.”

Ánh mắt chết chóc của Cao Phong dán chặt vào Hứa Viễn Nam, rồi lại đâm về phía trước.

“Phụt”

“Phụt”

“Phụt”

“Hôm nay dùng máu tươi của ông để hoan nghênh sự trở về của tôi.”

Khuôn mặt Cao Phong không chút biểu cảm, giống như một cỗ máy không có cảm xúc, chuyển động máy móc, không ngừng đâm về phía trước.

Âm thanh vang lên liên tục, máu chảy không ngừng.

Toàn bộ cơ thể của Hứa Viễn Nam đổ gục xuống bàn, hai mắt mở to, tắt thở.

Đây là lần đầu tiên Cao Phong giết người.

Trước kia, anh không cần làm những chuyện này, sẽ có người giúp anh làm. Nhưng dù là lần đầu tiên, Cao Phong cũng không có chút sợ hãi.

Không ai trong số họ có thể ngờ rằng Cao Phong đã rời đi vậy mà còn quay trở lại giết người.

Chính lúc Hứa Viễn Nam nói muốn đi giết Cao Phong, Cao Phong đã quay lại rồi giết Hứa Viễn Nam.

“Mấy người đều đáng chết như nhau.”

Cao Phong chắp tay đứng nhìn hai người họ, ánh mắt lạnh lùng vô tình.

Nghe thấy câu này của Cao Phong, hai người hoàn toàn không dám tiếp lời, trong lòng chỉ có nỗi sợ hãi đang bao trùm.

Lúc này, Cao Phong khiến bọn họ có cảm giác bất khả kháng.

Cao Phong giống như một vị hoàng đế khống chế trong tay sự sống và cái chết.

Người phàm như họ chỉ có thể run rẩy dưới chân hoàng đế, không dám có ý nghĩ gì khác.

“Xin tha cho chúng tôi, xin tha cho chúng tôi..”

Khuôn mặt của Trương Hồng Trung tái nhợt, không còn chút máu, ông ta vô thức lẩm bẩm cầu xin sự tha thứ. Đàm Hồng Duy càng khóc lóc thảm thiết, hận không thể tát mình một cái thật mạnh, khuân mặt cầu khẩn nhìn Cao Phong.

“Hiện tại, tôi có thể không giết các ông.”

Cao Phong nhìn hai người vài giây, sau đó nhẹ giọng Hai người nghe xong thì chấn động, không ngừng dập nói. đầu cảm ơn.

“Cho các ông một cơ hội, thu dọn hiện trường sạch sẽ, về phần xử lý như thế nào, đó là việc của hai người.”

“Tôi không quan tâm các người tìm người chịu tội hay gì khác. Nhưng… nếu ai đó điều tra ra tôi là người đứng sau, tôi cam đoan trước lúc đó tôi sẽ khiến hai người xuống bầu bạn cùng Hứa Viễn Nam.”

“Tin tôi, tôi chắc chắn có khả năng này”

Khi nói ra những lời này, khuôn mặt Cao Phong không chút biểu cảm.

Hứa Viễn Nam, đáng chết.

Tuy nhiên, Cao Phong không ngốc.

Anh sẽ không để mình chỉ vì một tên nhỏ nhoi như vậy khiến mình bị liên lụy. Quan trọng hơn, vì bản thân anh Kim Tuyết Mai đã phải chịu đựng quá nhiều khổ sở, nếu chẳng may có chuyện gì xảy ra với anh, Kim Tuyết Mai sẽ chỉ còn lại một mình trên thế giới này, cô độc và bơ vơ không nơi nương tựa.

Như vậy Cao Phong càng không yên tâm.

Hai người sửng sốt trong giây lát, sau đó không dám do dự thêm chút nào, gật đầu đồng ý.