Rể Quý Rể Hiền

Chương 869






Chương 869

Chu Hồng Trung trợn to hai mắt, ông ta cảm thấy cổ tay mình giống như bị đè chặt dưới bánh xe ô tô vậy, hoàn toàn không thể nhúc nhích được.

Cao Phong dùng tay phải cầm lấy một chai rượu thủy tinh trên mặt bàn, nên mạnh xuống mép bàn.

“Choang! Loảng xoảng!”

Chai rượu vỡ vụn, Cao Phong cầm miệng chai thủy tinh cực kỳ sắc nhọn trong tay, không chút do dự mà đâm thẳng vào cánh tay của Chu Hồng Trung.

Anh ra tay vô cùng tàn nhẫn.

Lúc này, vẻ mặt kinh khủng của Cao Phong khiến cả Kim Tuyết Mai cũng phải sững sờ.

“Phập!”

Miệng chai thủy tinh không khác gì một con dao sắc nhọn, hung hăng đâm thẳng vào cánh tay của Chu Hồng Trung.

Ngay tức khắc, Chu Hồng Trung rống lên một tiếng thảm thiết, giống y như một con lợn khi bị chọc tiết.

Máu tươi bắn ra tung tóe, Chu Hồng Trung lập tức buông Kim Tuyết Mai ra.

“Con mẹ nó thằng đần này!”

Đàm Hồng Duy không biết từ chỗ nào lấy được một cái ghế, ông ta giơ lên, hướng về phía Cao Phong, đột ngột tấn công anh.

“Ram!”

Cả cái ghế to nên thẳng vào đầu Cao Phong. Cao Phong lại bị thương nặng một lần nữa, anh chấn động, thân người loạng choạng như sắp ngã.

Cùng lúc đó, rất nhiều sự việc, hết cảnh này đến cảnh khác cứ như một bộ phim đang tua lại, lần lượt hiện lên trong tâm trí của Cao Phong.

Những mảnh ký ức vụn vỡ trước đây dường như đã gặp được thời cơ thích hợp mà gắn kết lại với nhau, tạo thành một bức tranh nguyên vẹn.

Ký ức bị đứt gãy liên tiếp cuối cùng cũng đã hợp nhất được thành một chuỗi ký ức hoàn chỉnh.

“Các người, đáng chết!”

Cao Phong đột ngột tiến lên một bước, vươn tay cướp lấy chiếc ghế trong tay Đàm Hồng Duy, anh vung tay đánh một đòn thật nặng trúng đầu Đàm Hồng Duy.

Đàm Hồng Duy không có sức chịu đựng mạnh mẽ như Cao Phong, ông ta ngồi bệt xuống đất, kêu gào thảm thiết.

Cửa phòng bị đẩy ra, hai tên vệ sĩ rốt cuộc cũng phản ứng kịp, bất thình lình lao về phía Cao Phong.

Thay vì rút lui, Cao Phong không ngần ngại tiến đến đối mặt với bọn họ.

Lúc cách nhau khoảng ba mét, Cao Phong đột ngột nhảy lên, thân thể vô cùng linh hoạt, anh tung chân phải ra, quét ngang một đường từ phải sang trái.

“Ram! Ram!”

Hai tên vệ sĩ còn chưa đụng được tới quần áo của Cao Phong, đã bị một cước đạp cho ngã lăn xuống đất.

Chỉ trong một giây đã giải quyết gọn ghẽ hai tên vệ sĩ. Cao Phong cũng không thèm nhìn bọn họ nữa mà xoay người đi về phía Hứa Viễn Nam.

Bởi anh biết rằng Hứa Viễn Nam mới là đầu sỏ gây ra mọi chuyện.

“Xin lỗi, anh đã trở lại rồi.”

Khi nghe Cao Phong nói câu này xong, Kim Tuyết Mai chợt bật khóc nức nở.

Trăng sáng đã ló rạng sau những ngày bị mây đen che phủ, quả là thành tâm thì sẽ được đền đáp!

Bao nhiêu cố gắng nỗ lực, rốt cuộc cũng đổi lấy được kết quả này.

Cuối cùng cũng đợi được tới lúc Cao Phong tỉnh lại. Mấy người phía Hứa Viễn Nam ngây ngốc hết cả, cái này, cái này…

Không phải là tên này bị đần độn hay sao? “Ram!”

Không đợi Hứa Viễn Nam nghĩ ngợi nhiều, Cao Phong đã đá thẳng một cước vào đầu Hứa Viễn Nam.

Trong nháy mắt, Hứa Viễn Nam đã ngã sấp xuống đất. Cao Phong không chút do dự bước tới, đá liên tiếp vào đầu Hứa Viễn Nam một cách thô bạo. Anh đang sử dụng chính cách thức mà Hứa Viễn Nam đã đối xử với anh trước đây, và sẽ còn trả lại nó gấp trăm gấp mười lần như thế.

Tất cả những sự nhục nhã đã phải chịu, anh nhất định sẽ trả lại gấp bội lần! “Đừng đánh nữa, tôi sai rồi, tôi sẽ không bao giờ… Tim cậu gây phiền toái nữa!”

Cao Phong vẫn liên tục đá, Hứa Viễn Nam ôm đầu, không ngừng rối rít cầu xin tha thứ.

Thế nhưng Cao Phong dường như không nghe thấy gì cả.

Gương mặt anh không có chút cảm xúc nào, cơ thể vẫn tỏa ra sự lạnh lùng đến thấu xương. Anh như một chiếc máy cứ lặp lại hành động đá mạnh về phía trước.