Rể Quý Rể Hiền

Chương 856




Càng quan trọng hơn là chỉ có thể tạo ra một chuỗi thương nghiệp hoàn chỉnh thì mới có thể đảm bảo tài chính dồi dào liên tục không ngừng.

Đây chính là gà đẻ trứng vàng trong vòng tròn thương hội! Vòng tròn thương hội không ngừng, tiền tài liên tục không ngừng.

Dù cho nên móng đã cảm sâu thì sau này vẫn phải đối mặt với nhà họ Cao ở Đà Nẵng, vì thế đây là một luồng sức lực không thể khinh thường.

Cho nên đối với cục mỡ béo bở này, Cao Phong chưa từng buông lỏng.

"Cậu Phong, trong vòng tròn thương hội này có Tập đoàn Thế Giới trợ giúp, cho tới nay đều không có vấn đề gì cả."

"Trong hai ngày này mới biết được dòng tộc nhà họ Nam Phương hợp tác với chúng ta, sau đó chúng ta lập kế hoạch áp dụng càng thuận buồm xuôi gió."

"Dù sao công ty có thể được dòng tộc nhà họ Nam Phương công nhận cũng không nhiều, mà rất nhiều người cũng muốn thông qua chúng để ta kết giao với dòng tộc nhà họ Nam Phương."

"Cho nên lúc này giới kinh doanh tâng trung trở xuống ở Thành phố Hòa Bình đều đã bị Tập đoàn Lân Vũ của chúng ta khống chế"

Vũ Hoàng Lê vội vàng trả lời.

Lúc nói ra lời nói này thì trên mặt Vũ Hoàng Lê khó nén phấn khởi.

Thành tựu to lớn thế này, lúc anh ta ở Thành phố Hà Nội cũng chưa từng đạt tới.

Càng quan trọng hơn là lúc trước Vũ Hoàng Lê mở một công ty ở Thành phố Hòa Bình đã bị rất nhiều công ty trên địa bàn xem thường.

Mà bây giờ những người từng xem thường anh ra lại muốn nài nỉ Vũ Hoàng Lê nở một nụ cười, điều này khiến Vũ Hoàng Lê càng cực kỳ kích động.

"Được rồi, Tổng giám đốc Hoàng Lê ở đây đã tốn nhiêu tâm trí, anh nhất định không thể gây ra rủi ro.

Anh cân cam đoan lúc chúng ta cần tiền bạc là có thể lấy ra với tốc độ nhanh nhất"

Cao Phong nhẹ gật đầu.

"Cậu Phong, tôi đã hiệu!"

Vũ Hoàng Lê nghiêm túc gật đầu.

"Cậu Phong, tôi có chút không rõ, làm sao cậu lại so sánh giới kinh doanh với anh Cường cùng nhau, vả lại cậu còn thấy nặng hơn thế?"

Cao Thành Sâm gãi đầu một cái có chút nghi ngờ hỏi.

Trong lòng Vũ Hoàng Lê có chút suy đoán, nhưng không dám nhiều lời.

Cao Phong suy tính hai giây, sau đó anh nhẹ nhàng mở miệng nói: "Chỉ có nắm GDP một thành phố trong tay, mới xem như bắt được trung tâm của thành phố này!"

"Bên trên muốn hài hòa yên ổn thì có thể tuỳ tiện phá hủy sức mạnh của anh Cường.

Nhưng chỉ cần bên Tổng giám đốc Hoàng Lê không làm gì quá đáng, bên trên tuyệt đối sẽ không tùy tiện ra tay với Tổng giám đốc Hoàng Lê.2089110_2_25,60

Bởi vì sức mạnh giới kinh doanh của chúng ta sụt giảm, tất nhiên GDP của thành phố sẽ sụt giảm, với lại rất nhiều người sẽ chịu cảnh thất nghiệp.

Đây chỉ là mặt ngoài, vì vẫn còn có rất nhiều gút mắc bên trong, cho nên vòng tròn thương hội rất quan trọng.

Chỉ có nằm trong tay đầy đủ sức mạnh, mới có thế được bên trên coi trọng."

Cao Phong nhắm mắt lại, lần đầu tiên anh nói ra suy nghĩ trong lòng với mọi người.

"Cậu Phong, cậu muốn được bên trên coi trọng..."

Cao Thành Sâm lẩm bẩm nói.

"Đương nhiên!"

Cao Phong gật đầu nói: "Chỉ cần chúng ta còn ở Việt Nam một ngày thì phải tuân theo quy tắc ở nơi đây.

Có nhiều thứ bên trên có thể mở một con mắt nhắm một con mắt, nhưng có nhiều thứ lại là ranh giới cuối cùng.Càng quan trọng hơn là nhà họ Cao ở Đà Nẵng có người bên trên bảo vệ, nếu chúng ta không có ô dù mạnh mẽ..."

Nói đến đây thì giọng nói của Cao Phong dừng lại, anh ngậm miệng không cần phải nhiều lời nữa.

Mà những người khác cũng không hỏi nhiều.

Có một số việc chỉ cần nói đến đó là dừng.

"Không nói chuyện này nữa, bên anh Cường sao rồi?"

Cao Phong hỏi lần nữa.

"Cậu Phong, ở bên tôi trước đó rất thuận lợi, nhưng hai ngày nay có chút chuyện."

Giọng điệu của Dư Văn Cường có chút lắng xuống.

Cao Phong nhẹ gật đầu ra hiệu Dư Văn Cường nói tiếp.

"Có một số thế lực cỡ trung, thật ra đa số đều là cấp dưới trước kia của tôi.

Cho nên cũng không mất chút sức lực nào đã trực tiếp bị chúng ta thu gom."

"Nhưng ở Thành phố Hòa Bình này còn có hai nhân vật thế giới ngầm lớn đã phát triển rất nhiều năm ở Thành phố Hòa Bình, bọn họ có rất nhiều cấp dưới, hơn nữa cũng có bối cảnh không tâm thường.

Hôm trước tôi và một nhân vật lớn trong số đó đàm phán, cuối cùng đàm phán không thành công, vả lại người kia quay người đã đi tìm nhân vật lớn còn lại hợp tác "

"Hiện tại hai thế lực sát nhập vào nhau, vốn không muốn hợp tác với chúng ta, thậm chí còn có hành động khiêu khích.

Hiện tại tôi có chút không chắc chắn được."

Dư Văn Cường nhíu mày.

"Anh có suy nghĩ thế nào?"

Cao Phong hỏi."Một là sống mái với nhau cùng bọn họ, nhưng quy mô chiến đấu quá lớn nhất định sẽ bị thế lực nhiều phe chú ý.

Hai là tách hai người bọn họ ra."

Dư Văn Cường nói ra suy nghĩ của mình.

"Vậy thì không thế được, tôi đã từng nói chỉ có thế một chọn một thôi."

Cao Phong trực tiếp chặn lại con đường thứ hai.

Nhưng nếu xảy ra sống mái với nhau, vậy tất nhiên cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn.

Hơn nữa thế lực hai nhà liên hợp lại cùng nhau, Dư Văn Cường đã tiếp xúc mà còn khó nói.

"Cậu Phong, bắt giặc phải bắt vua trước! Tôi sẽ phái mấy người ám sát hai người bọn họ.

Giết không được Cao Bằng, giết hai thằng cà chớn thể giới ngâm không khó."

Lúc này Cao Thành Sâm nói tiếp.

Đột nhiên Dư Văn Cường trừng to mắt nói: "Không thể! Dù sao cũng không thể làm như thế, bọn họ không phải hai thằng cà chớn nhỏ bé đâu.

Bọn họ không chỉ có địa vị rất cao, tôi nghe nói thế lực sau lưng cũng cực kỳ mạnh mẽ.

Nếu chúng ta lặng yên không tiếng động tiêu diệt bọn họ, chỉ sợ rằng sẽ bị người sau lưng bọn họ trả thù điên cuồng.

Đến lúc đó chúng ta có thể chống đỡ được không, còn khó nói."

Dư Văn Cường có chút lo lắng.

"Vậy tôi sẽ tiếp tục giết! Ai dám ngoi đầu lên cho bọn họ, tôi sẽ giết kẻ ấy!"

Cao Thành Sâm nói hết sức khí thế.

Cao Phong không nói gì, trong lòng anh cũng đang suy nghĩ chuyện này.

Nhất định phải thống nhất thế lực.

Không chỉ có thể làm lực lượng lớn mạnh mà ý nghĩa cũng rất sâu xa.

Cho nên hai thế lực này khẳng định phải nghĩ cách tiêu hóa hết.

Nhưng nên tiêu hóa từ đâu đây? Đúng lúc này thì điện thoại di động của Dư Văn Cường vang lên.

"Gì chứ?"

Dư Văn Cường nhận điện thoại nghe hai giây đã không nhịn được gâm thét một tiếng: "Bọn họ dám lật trời à! Bây giờ tôi sẽ qua ngay!"

Nói xong câu đó, Dư Văn Cường trực tiếp cúp máy điện thoại.

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

Cao Phong hỏi.

"Cậu Phong, cấp dưới vừa mới báo cho tôi biết thế lực hai nhà kia đã chủ động ra tay rồi."

"Vừa rồi bỗng nhiên bọn họ bắt đầu tấn công địa bàn của chúng ta, chỉ trong 10 phút ngắn ngủi đã đập ba cửa hàng của chúng ta rồi""

Dư Văn Cường cần răng báo cáo.

Cao Phong khẽ nhíu mày nói: "Cùng nhau đi xem thôi."

Đám người đi xuống sân thượng lái xe đến nơi xảy ra vụ việc.

Phường Thạnh Nam, khu Thành Nam.

Trên đường đi có vô số người điên cuồng đấm đá.

"Con mẹ nó chứ! Muốn làm ăn ở thành phố Hòa Bình này à, bọn bây đã được ông đây đồng ý chưa?"

"Cút ra ngoài! Cút ra ngoài!"

Mấy trăm thanh niên trai tráng tay cầm dao gậy đập mạnh lên đồ vật, trong miệng còn mảng chửi không văn hóa.

Những người này tụ tập với nhau, chuyên tìm địa bàn của Dư Văn Cường tiến công.

Không ai có gan dám nói chuyện.

Rất nhiều khách hàng trong tiệm đều bị dọa hốt hoảng chạy ra, ngay cả tính tiên cũng quên mất.

Đúng lúc này lại có từng đợt tiếng động cơ ô tô truyền đến, bất chợt nhìn thấy từ đằng xa có mấy chiếc xe hối hả đang chạy.

Vô số người đi đường đều đang chạy hai bên đường phố để tránh xa những người kia.

Cao Phong ngồi ở trong xe, sắc mặt anh lạnh lùng nhìn đám người đẳng xa.

"Rừm rừm!"

Santana trực tiếp mở ra tính năng cao nhất, bô phun ra làn khói màu trắng điên cuồng phóng đến đẳng trước.