Rể Quý Rể Hiền

Chương 848




Vừa nãy nhưng võ giả này rất mạnh ở trước mặt Cao Thành Sâm, nhưng khi ở trước mặt Cao Phong thì bị rơi vào hoàn cảnh xấu luôn.

"Tôi thấy, sức mạnh của cậu Phong đã mạnh hơn trước rất nhiều!"

Một chiến sĩ của nhà họ Cao ở bên cạnh Cao Thành Sâm trợn to hai mắt, đột nhiên thốt ra câu này.

"Vốn dĩ sức mạnh của cậu Phong đã rất mạnh rồi chẳng qua trước đây cậu Phong giấu mà thôi."

"Người khác không biết thì thôi, còn chúng ta biết rất rõ rồi còn gì? Kể cả trong lĩnh vực nào thì cậu Phong cũng giỏi"

"Nhưng mà tính cách của cậu Phong rất yên bình, cậu không thích đánh nhau tranh tài sản, thậm chí vị trí ông chủ của nhà họ Cao cậu Phong cũng không cần."

"Nhưng nếu không phải do bất đắc dĩ thì cậu Phong sẽ không làm như vậy.' Cao Thành Sâm thở dài một tiếng, trong lòng anh ta cảm thấy rát khó chịu.

Anh ta chỉ biết rằng, chỉ cần Cao Phong muốn thứ gì thì chắc chắn bọn họ sẽ đem về cho Cao Phong.

"Cuộc sống đưa mọi người đi về phía trước, kế cả mọi người có thích hay không thì nó vẫn làm."

đột nhiên một thanh niên đứng bên cạnh nói một câu này.

Lần đầu tiên người đàn ông trung niên nhìn thấy Cao Phong ra tay, ông ta chậm rãi thu nụ cười trên mặt lại.

trong mắt ông ta bắt đầu xuất hiện vẻ ngưng trọng.

Thực lực của Cao Phong vượt qua suy đoán của ông ta.

Hôm nay ông ta dẫn đến những người này, ai cũng không phải là người bình thường.

Một người trong bọn họ đã có thể đánh bại đám vệ sĩ chuyên nghiệp kia.

Dù sao bọn họ cũng là võ giả chân chính, sức mạnh của bọn họ vượt qua phạm vi của người bình thường.

Nhưng mà khi đánh với Cao Phong thì giống như bọn họ bị biến thành người bình thường.

Kể cả là thực lực hay sức mạnh hoặc kỹ thuật chiến đấu của bọn họ cũng không bằng Cao Phong.

Chưa đến hai phút mà bên phía ông ta đã ngã xuống gần nửa số người còn lại.

Mười người tạm thời kiệt sức không thể đánh nữa, nếu còn đánh nữa thì cũng không tru được bao lâu, nên mý người này thu hơi thở lại đứng sang một bên.

Mà tám người còn lại tuy vẫn còn sức lực nhưng hình như bọn họ không được tốt lắm.

Ông ta lại nhìn về phía Cao Phong tuy anh cũng há mồm thở dốc, lông ngực của anh đập phập phồng nhưng vẻ mặt của nh ta cực kỳ hưng phấn.

Giống như anh không cảm thấy mệt, càng đánh thì anh càng mạnh.

mạnh mẽ như vậy, làm cho bọn họ cảm thấy sợ hãi.2089102_2_25,60

Đúng là Cao Phong rất mạnh.

Anh mạnh đến lỗi làm nhưng võ giả cao ngạo như bọn họ sợ hãi tho bản năng lùi lại mấy bước.

"Lên tiếp đi!"

Bay giờ trong mắt của người đàn ông trung niên rát ngưng trọng.

Nhưng ông ta vẫn ra lệnh cho bọn họ đánh.

Sau khi nói xong câu đó thì người đàn ông trung niên câm thứ trong túi quần mình ra ném về phái Cao Phong.

Ánh sáng hồng lại lóe lên một lần nữa.

Bảy tên võ giả còn lại liếc nhau một cái, sau đó đột nhiên tấn công về phía Cao Phong.

Lần này bọn họ không nương tay nữa, mỗi một cú đánh của bọn họ ddeuf đánh vào nhưng bộ phận trọng yếu của Cao Phong.

Ba nơi trọng yếu nhất, bao gồm em, hai bên thái dương và Mà bảy người võ giả còn lại, đều ăn ý dừng tay lại, ánh mắt lóe lên nhìn Cao Phong.

Bọn họ phải thừa nhận là khi đối mắt với mốt Cao Phong mạnh mẽ như vậy, làm cho bọn họ cảm thấy sợ hãi.

Đúng là Cao Phong rất mạnh.

Anh mạnh đến lỗi làm nhưng võ giả cao ngạo như bọn họ sợ hãi tho bản năng lùi lại mấy bước.

"Lên tiếp đi!"

Bay giờ trong mắt của người đàn ông trung niên rát ngưng trọng.

Nhưng ông ta vẫn ra lệnh cho bọn họ đánh.

Sau khi nói xong câu đó thì người đàn ông trung niên câm thứ trong túi quần mình ra ném về phái Cao Phong.

Ánh sáng hồng lại lóe lên một lần nữa.

Bảy tên võ giả còn lại liếc nhau một cái, sau đó đột nhiên tấn công về phía Cao Phong.

Lần này bọn họ không nương tay nữa, mỗi một cú đánh của bọn họ đều đánh vào nhưng bộ phận trọng yếu của Cao Phong.

Ba nơi trọng yếu nhất, bao gồm em, hai bên thái dương và một số bộ phận dê bị thương khác, sau đó bảy người quay quanh Cao Phong.

Dưới sự bao bọc của tấn công mạnh mẽ này thì những cao thủ võ thuật cũng không dám đi lên chịu đòn mà rút lui về phía sau.

Nhưng mà nếu Cao Phong lùi về phía sau thì sẽ mất đi cơ hội chủ động.

Tiếp theo bảy người võ giả liên tiếp đánh ánh như gió bão vfa họ không có ý định đánh trả.

trong lòng bọn họ đã tính, chỉ cần Cao Phong lùi về phía sau nửa bước thì bọn họ lập tức chộp lấy cơ hội đánh anh, và sẽ không cho Cao phong một cơ hội phản kích nào cả.

Ánh mắt của Cao Phong híp lại, trong miệng anh nở một nụ cười lưu manh.

"Nếu như các cậu đã định đánh tôi như vậy thì lần này tôi sẽ không cho máy ảnh đạt được mục đích đó!"

"Muốn giết chết tôi, vậy thì để tôi giết chết mấy người trước đãi"

Cao Phong quát lên một tiếng, sau đó cả người anh trâm xuống.

Thắt lưng hơi nghiêng, khi sức lực của anh đạt được đúng trình độ trong nháy mắt lực lượng dồn vào trong cơ thể của anh.

"Gâm!"

Đột nhiên cơ thể của Cao Phong nhảy lên, trong nháy mắt chân khí trong người anh bật pahts, cơ thể anh đứng cách mặt đất tầm một mét.

Ngay sau đó Cao Phong di chuyển cơ thể, anh mượn một chân làm trụ đứng, sau đó anh xoay chân ba trăm sáu mươi độ trên không trung.

Đùi phải của anh cứng giống như xi mảng, theo bản năng nh quang ra ngoài.

Sau đó nah mượn sức lực của cơ thể để xoay tròn, lực quét mọi thứ ở xung quanh đã đạt đến trình độ cao siêu.

Khi nhìn thấy động tác nào của Cao Phong thì người đàn ông trung niên trợn to hai mắt, làm trong mắt của bảy người võ sĩ kia cũng kinh ngạc.

Nhưng cú đánh của bọn họ đã chuẩn bị đạp vào người Cao Phong, kể cả bọn họ muốn dừng tay thì cũng không được.

"Âm!"

Bịch bịch bịch!"

Cao Phong xoay người ba trăm sáu mươi độ trên không trung, sức mạnh khủng bố đi, trong nháy mắt đã đánh trúng năm người.

Năm tên võ giả vừa nãy bị đnahs trúng bây giờ đang che đầu lùi vẽ phía sau đứng.

Bọn họ cố gắng chịu đựng cú đánh này của Cao Phong, đã làm cho não của bọn họ bị chấn thương nhẹ."

"Âm.

bịchi"

Cao Phòng dùng một cú đá đánh bay năm người, sau đó anh cũng rơi từ trên không trung xuống, anh đứng vững hai chân trên mặt đất.

"Bây giờ, ông cũng có thể đi nên đánh tôi đi"

Co Phong trậm rãi quay đầu nhìn về phía người đàn ông trung niên kia một cái.

Bây giờ người đàn ông trung niên mới phản ứng kịp, sau đó ông ta không tin nổi nhìn Cao Phong.

Vừa nãy ông ta nhìn động tác trên người Cao Phong thì thấy đó không phải là võ thuật truyền thừa của Việt Nam.

Cách đánh của Cao Phong không thấy ở môn võ nào trong võ thuật truyền thừa của Việt Nam.

Mà kỹ năng đánh nhau của anh giống như sinh ra đã có vậy.

Anh không sử dụng nhiều cách đánh nhau, không có những chiêu thức võ công bình thường nhưng mỗi lần anh ra tay sẽ làm cho đối thủ ngã xuống.

Thực lực của nah còn mạnh hơn cả nhưng võ giả luyện đan.

"Đúng là cậu Phong rất nhanh, tôi tự xấu hổ vì mình không mạnh bằng anh"

Người trung niên nói một câu sau đó ông ta dẫn mọi người rời khỏi đây.

"Đứng lại cho tôi!"

Cao Thành Sâm bước về phía trước rồi hét to một tiếng.

Cao Phong nhìn kỹ người đàn ông trung niên một cái, sau đó anh xua ta nói: "Để cho bọn họ đi đi"

"Việc này...

Cao Thành Sâm hơi do dự nhưng anh ta không nói chuyện này ra.

Với tính cách của Cao Thành Sâm thì nếu có người muốn ẩn nấp đánh Cao Phong thì Cao Thành Sâm sẽ không do dự mà đi lên giết chết bọn họ.

Nhưng chuyện thả hổ về rừng như này, chưa bao giờ anh ta làm vậy.

Nhựng mà anh ta không dám làm trái với ý của Cao Phong.

Mọi người bên phía người trung niên đỡ nhau, ngồi trên xe ô tô rời khỏi đây.

"Cậu Phong, tại sao cậu lại thả bọn họ đi vậy? Chúng ta diệt cỏ phải diệt tận gốc!"

"Bây giờ bọn họ biết những bí mật của cậu, còn biết thực lực của cậu nữa, nếu sau này bọn họ đối phó cậu thì chúng ta phải làm sao?"

Cao Thành Sâm rất lo lắng cho Cao Phong, hôm nay chỉ có ba mươi người tìm đến đây, nếu sau này có ba mươi người, năm mươi người, sáu mươi người đến đây thì sao? Cao Phong có thể đánh thắng được hai mươi người, nhưng anh có thể đánh được bốn mươi tên võ giả, hoặc là nhiều võ giả hơn nữa? "Tôi có thể đoán ra ai là người phái bọn họ đến đây."

Trong mắt Cao Phong lóe lên một nụ cười đầy ẩn ý.