Rể Quý Rể Hiền

Chương 836




Thành phố Hà Nội.

Cao Anh Hạo vì muốn thể hiện rằng mình đối xử với đàn em rất tốt nên đã cử rất nhiều vệ sĩ của nhà họ Cao đi đến thành phố Hà Nội bảo vệ Cao Bằng.

Ở bên người Cao Bằng vốn dĩ đã có mấy chục tên vệ sĩ của nhà họ Cao rồi, bây giờ thành ra không dưới trăm tên, vấn đề lớn nhất là an toàn đã được đảm bảo.

Hơn nữa lần này không chỉ có vệ sĩ của nhà họ Cao mà còn có hai tên cao thủ ở trong bảng cao thủ hàng đầu của nhà họ Cao.

Hai người này mới thật sự được coi là người luyện tập võ thuật chứ, nghe nói đều là những người thừa kế đích thực của chi nhánh võ thuật cổ truyền Việt Nam.

Mỗi một người đều có thế ung dung mà quật ngã mười mấy tên vệ sĩ của nhà họ Cao, kĩ năng cực kỳ tốt.

Có những người này bảo vệ ở bên cạnh, trong lòng Cao Bằng cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.

"Anh Cao, bây giờ tôi muốn xuất viện!"

Cao Bằng nói với Cố Minh Tuấn.

"Cậu chủ Băng, bây giờ vẫn chưa xuất viện được, vết thương trên cánh tay cậu cân được nghỉ ngơi, chỗ đấy vẫn chưa hoàn toàn tiêu sưng đâu."

"Ông Ba chỉ có duy nhất một đứa con trai là cậu, cậu bị thương ở đây thật sự không thể xem thường được!"

Cố Minh Tuấn khuyên nhủ.

Cao Bằng mà bị thương rồi nhỡ đâu xảy ra chuyện gì thì chi nhánh của gia đình Cao Bằng ở trong dòng tộc nhà họ Ca sẽ bị tan nát.

Nghe được lời này của Cố Minh Tuấn, Cao Bằng vẫn là không dám kích động.

"Hừ! Nhưng bây giờ tôi không đợi được nữa, muốn nhanh chóng trở về hành hạ đám người Cao Quang Minh, dám tới đây ám sát ông!"

Cao Bằng hừ lạnh một tiếng, lại hỏi: "Bọn họ thế nào rồi?"

"Báo cáo cậu chủ Bằng, hai người bọn họ bị bắt nhốt rồi hành hạ, tối hôm qua một người nóng sốt, một người mất máu nhiều quá dẫn đến hôn mê."

Cố Minh Tuấn báo cáo lại.

"Được! Thứ tôi muốn chính là hiệu quả này.

Cẩn thận đừng để bọn họ chết để tôi còn từ từ hành hạ bọn họ."

"Chờ tới khi nào tôi hành hạ đủ rồi thì tôi sẽ giết từng người một ở trước mặt bọn họ."

"Không phải tình cảm của bọn họ rất sâu sắc sao? Tôi sẽ để cho bọn họ trơ mắt nhìn người bên cạnh mình chết thảm như thế nào, ha ha ha!"

Cao Bằng càng nói càng vui vẻ, không nhịn được cười to, nhưng không cẩn thận đụng phải vết thương trên cánh tay khiến anh ta phải hít một ngụm khí lạnh.2089090_2_25,60

"Cậu chủ Bằng, tôi biết rồi!"

Cố Minh Tuấn gật đầu đáp ứng.

"Còn nữa, chỉ cần bọn họ nói ra câu Cao Phong là một tên vô dùng thì lập tức thả bọn họ."

"Ai nói những câu này thì lập tức thả người đó, ngược lại tôi muốn nhìn xem bọn họ trung thành như thế nào, ha ha!"

Cao Bằng cười to lần nữa, anh ta phải dùng vô số thủ đoạn để hành hạ đám người Cao Quang Minh, khiến cho bọn họ thừa nhận Cao Phong là một tên vô dụng.

"Cậu chủ Bằng, cậu cứ yên tâm về điều này đi, tôi sẽ "chăm sóc"

bọn họ thật tốt, những dụng cụ hành hạ cần thiết tôi cũng đã chuẩn bị hết rồi."

"Còn kinh khủng hơn gấp vô số lần so với dụng cụ hành hạ ở nhà họ Cao."

"Chỉ là người bình thường thì tuyệt đối không thế chịu được."

Trên mặt Cố Minh Tuấn thoáng hiện lên một nụ cười âm hiểm.

"Tốt lắm! Tốt lắm!"

Cao Bằng hài lòng gật đầu một cái.

"Cậu chủ Bằng, lúc trước chúng ta đang giam lỏng Lâm Vạn Quân, cho nên tôi muốn cho ông ta đi nếm thử một chút mùi vị của dụng cụ hành hạ, có được không?"

Cố Minh Tuấn nhỏ giọng hỏi.

Dù sao thì Lam Vạn Quân cũng từng cứu mạng Cao Bằng một lần khi anh ta còn bé cho nên Cố Minh Tuấn vẫn phải hỏi qua ý kiến của Cao Bằng xem sao.

"Anh muốn làm gì gì làm, chỉ cần không chết là được."

Cao Bằng không quan tâm xua tay, căn bản không để tâm đến chuyện này.

"Tôi biết rồi!"

Cố Minh Tuấn nghe vậy, trong lòng mừng như điện.

"Đúng rồi, Kim Tuyết Mai sao rồi?"

Cao Bằng cau mày hỏi.

"Các cô ấy vẫn chưa xuống núi, hơn nữa tập đoàn Thế Giới cử gân một trăm tên vệ sĩ đến đấy bảo vệ khu dân cư cao cấp Bổng Thiên."

"Cho dù bây giờ chúng ta muốn cưỡng ép tiến vào núi Bổng Thiên thì e rằng cũng không phải là chuyện đơn giản."

Cố Minh Tuấn có chút tức giận.

"Mẹ nó! Cái tập đoàn Thế Giới này thật sự muốn đối đầu với ông đây à! Chờ tay của ông đây khỏi, ông đây chính là người đầu tiên thu thập bọn họ"

"Nghĩ cách đi! Phải làm thế nào khiến cho hai người Kim Tuyết Mai xuống núi."

"Bằng mọi giá phải khiến hai cô ấy chủ động đi xuống núi."

Trong mắt Cao Bằng lóe lên một tia ớn lạnh.

Đối với hai chị em Kim Tuyết Mai, anh ta chính là rơi vào tình thế bắt buộc.

"Tôi biết rồi, tôi sẽ đi làm ngay."

Cố Minh Tuấn đồng ý một lần nữa.

Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh.

Trong thời gian một ngày này, thành phố Hòa Bình vô cùng hỗn loạn.

Cảnh tượng đã từng diễn ra một lần ở thành phố Hà Nội được tái diễn một lần nữa tại thành phố Hòa Bình.

Hơn nữa còn mãnh liệt hơn, điên cuồng hơn so với ở thành phố Hà Nội.

Dư Văn Cường ra tay rất quả quyết, có rất nhiều thế lực trong thế giới ngâm đều đã bị cưỡng ép thu thập hoặc là trực tiếp đánh tan.

Dư Văn Cường cố gắng hết sức để huy động mạng lưới tình báo trong tay và moi ra được nhiều tin tức nặng ký.

Đôi khi một cái tin tức nội bộ cũng có thế quyết định sự tồn tại của một công ty.

Hơn nữa còn có sự trợ giúp đắc lực của tập đoàn Thế Giới, Vũ Hoàng Lê cứ như hổ mọc thêm cánh, liên tiếp nuốt chửng vô số công ty nhỏ.

Toàn bộ những thế lực này sau này đều trắng trợn tuyên bố bọn họ thuộc về quyền quản lí của tập đoàn Tân Vũ.

Trong một ngày này, danh tiếng của tập đoàn Tân Vũ đã vang dội khắp thành phố Hòa Bình.

Lần này, Cao Phong thật sự ra tay không chút thương tiếc, tích lũy lâu như vậy rốt cuộc cũng bộc phát ra toàn bộ lực lượng của mình.

Lén nuôi dưỡng nghiệp lớn, mười năm mài một thanh kiếm cuối cùng cũng đã tới mùa thu hoạch.

Tập đoàn Tân Vũ nối tiếng ở thành phố Hòa Bình, danh tiếng vang xa khắp nơi.

Một tay Cao Phong năm giữ vô số thế lực ở thành phố Hòa Bình, nói răng một tay che nửa bâu trời cũng không phải là quá đáng.

Tốc độ bành trướng thật kinh khủng, đừng nói là người ngoài, ngay cả chính Cao Phong cũng chưa từng nghĩ đến.

Căn bản là anh không hề đưa ra bất kỳ một cái chỉ thị gì, tất cả đều do đám người Khúc Đại Minh tự làm.

Cao Phong chỉ ngồi ở trong nhà và nhận lấy từng cái thông báo.

Hóa ra trình độ của đám người Khúc Đại Minh và Cao Thành Sâm đã tăng lên đến mực này mà anh không hề hay biết.

Bọn họ có thể tự lực phụ trách mỗi người một phía.

Đây là điều khiến cho Cao Phong vui mừng nhất.

Cho đến này, lời hứa ban đầu mà anh hứa với Kim Tuyết Mai đã hoàn thành được một nửa.

Đợi đến khi tập đoàn Tân Vũ nổi danh khắp thành phố Hòa Bình, anh sẽ dẫn theo đàn em mạnh mẽ nhất trở về.

Hôm nay, Cao Phong chỉ cần lôi kéo được một phần quyền lực của vòng tròn thế lực cao cấp ở thành phố Hòa Bình thì sẽ không có ai có thể lung lay địa vị của anh được.

Dĩ nhiên nếu anh lôi kéo không thành công thì anh cũng sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian vào việc này.

Bây giờ chỉ còn chờ mỗi tin tức từ Long Tuấn Hạo là có thể bắt tay vào chuẩn bị việc trở về thành phố Hà Nội.

Đối mặt với nhân vật khổng lô dòng họ nhà họ Cao ở Đà Nẵng thì không được lờ là một chút nào.

Nếu có thêm một phần sức mạnh thì sẽ càng thêm cơ hội chiến thắng.

Cao Phong suy nghĩ một chút, vân là chuẩn bị bắt đầu cùng dòng tộc nhà họ Nam Phương thôi.

Trong vòng tròn thế lực cao cấp ở thành phố Hòa Bình, thế lực mà anh quen thuộc nhất cũng chính là dòng tộc nhà họ Nam Phương.

Cho nên anh lập tức lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi điện thoại cho Nam Phương Minh Nguyệt.

Cao Phong định đi thẳng vào vấn đề với Nam Phương Minh Nguyệt, trực tiếp hẹn gặp cô ta và yêu cầu cô ta cho mình gặp người đứng đầu dòng tộc họ nhà Nam Phương.

Nhưng Cao Phong vừa mới tìm được số điện thoại của Nam Phương Minh Nguyệt, còn chưa kịp gõ ra thì đã thấy Nam Phương Minh Nguyệt gọi điện cho mình.

"Cao Phong, anh có quan hệ gì với tập đoàn Tân Vũ?"

Sau khi điện thoại được kết nôi, Nam Phương Minh Nguyệt hỏi thẳng vào vấn đề.