Rể Quý Rể Hiền

Chương 772




Mười mấy chiếc xe phanh gấp lại, đồng loạt dừng lại trước cửa của Phòng tập thể hình Thân Phong, trực tiếp chặn cứng lại lối ra vào của phòng tập thể hình.

Trong lòng Khúc Đại Minh lập tức trở nên cảnh giác, anh ta ý thức được lùi vê sau vài bước.

"Cạch, cạch."

Cửa xe mở ra, bước xuống khỏi xe là những thanh niên côn đồ, trong tay mỗi người đều câm theo vật dụng.

Trong môi chiếc xe là có khoảng bốn thanh niên bước xuống, mười mấy chiếc xe là rơi vào khoảng gần năm mươi người.

Gần năm người này, trong tay mỗi người đều câm theo dao, súng hoặc là dùi cui, mặt mày hung dữ.

Một vài người buôn bán và người qua đường xung quanh nhìn thấy cảnh này thì đều chạy từ trong nhà ra xem náo nhiệt.

"Con mẹ nó! Không phải chuyện của chúng mày, cút vào cho ông."

Tên thanh niên cầm đầu đội ngũ câm ống thép trên tay, chỉ vào những người buôn bán đó mắng.

Những người buôn bán đó đều bị dọa sợ đến rụt người lại, vội vàng trở về trong quán của mình.

Khúc Đại Minh nhìn thấy cảnh này thì không kịp suy nghĩ quá nhiều, quay người đi thẳng vào trong phòng tập.

"Con mẹ nó! Thằng nhãi kia, mày đứng lại đấy cho tao."

Tên thanh niên câm đầu đội ngũ lớn tiếng mảng, dẫn theo người đi đến phía bên này.

Khúc Đại Minh nghe thấy tiếng của người thanh niên đó thì không những không giảm tốc độ lại, mà ngược lại còn bước nhanh hơn.

Đối mặt với gần năm mươi thanh niên nhận tiền để làm việc, nếu như anh ta còn không đi thì không phải là dũng cảm mà là đồ ngốc! "Vãi nhái! Mày không nghe thấy lời tao nói à? Lên!"

Tên thanh niên cầm đầu đội ngũ vừa ra hiệu lệnh, lập tức dẫn theo mấy chục người phía sau cùng nhau xông lên.

Lúc cả một nhóm đông người lao đến, trên tay ai cũng cầm theo dao, súng hoặc là dùi cui chạy đến đã tạo nên một loạt tiếng bước chân hồn loạn.

Khúc Đại Minh vội vàng đi vào trong phòng tập, ném luôn chiếc túi trong tay sang một bên, sau đó anh ta đóng cửa Cuốn xuống trước, rồi tiếp đến đóng chặt cả cửa kính lại.

"Cạch"

Lúc cửa cuốn đóng lại đã tạo nên một tiếng động lớn.

Lúc này bên trong Phòng tập thể hình Thần Phong có mười mấy người tập, tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn qua bên này với vẻ mặt kinh ngạc.

Khúc Đại Minh liếc qua bọn họ, còn chưa kịp giải thích thì bên ngoài đã truyền đến một loạt âm thanh mạnh mẽ do việc đập phá gây nên.

"Tổng giám đốc Minh, có chuyện gì vậy?"

Một nhân viên trong phòng tập mang theo vẻ mặt ngơ ngác bước lên trước hỏi.

Vẻ mặt Khúc Đại Minh u ám, anh ta không nói tiếng nào, lấy điện thoại ra, tìm số điện thoại của Cao Kim Thanh, sau đó lập tức nút gọi.

"Uỳnh! Cạch!"2081803_2_25,60

Cửa cuốn bị người ta đập đến biến dạng, khóa cũng đã bị mở ra, sau đó là một đám người xông vào.

Hai cánh cửa kính còn lại đương nhiên không cách nào ngăn lại mấy chục người này.

Ống thép đập mạnh, cánh cửa kính lập tức bị người ta đập vỡ.

Mấy chục thanh niên như lang như hổ xông thẳng vào trong phòng tập.

Khách hàng trong phòng tập, bao gồm cả bảy, tám huấn luyện viên của phòng tập và cả mấy nhân viên ở đây đều nhìn đến ngây ngốc.

Đối diện với những người này, đừng nói đến động tay động chân mà đến cả thở mạnh, bọn họ cũng không dám.

"Các cậu muốn làm gì?"

Khúc Đại Minh đặt điện thoại trong tay xuống, lạnh giọng hỏi.

Cao Kim Thành vẫn chưa nghe điện thoại.

"Làm gì à? Tao muốn xử mày đấy!"

Tên thanh niên cầm đầu đội ngũ khinh bỉ nhếch môi.

Ống thép đập mạnh lên quầy lễ tân.

"Uỳnh! Bốp!"

Hai chiếc máy tính ở quầy lễ tân bị một phát đập từ ống thép này làm cho vỡ tan tành.

"Ha ha ha!"

Mấy chục thanh niên đồng loạt cười lớn, tên nào tên nấy đều mang dáng vẻ vô cùng điên cuồng.

Khúc Đại Minh hơi nheo mắt, những người này căn bản là không hề có ý muốn nói lý.Như vậy tức là những người này là đến để trả thù.

Cùng ngành thì chính là oan gia.

Lẽ nào là người của phòng tập bên cạnh qua gây chuyện? "Con mẹ nó, đập bằng sạch cho tao."

"Nêu ai dám ngăn cản thì đập cả người."

Người thanh niên đứng đầu cười lớn, dẫn theo người, bắt đầu tiến hành đập phá điên cuồng trong Phòng tập thể hình Thân Phong.

Những người này đều không để pháp luật vào trong mắt, vô cùng hống hách.

"Uỳnh! Uỳnh!"

Bóng đèn, các loại dụng cụ tập thể hình, kẻ cả nhưng chậu hoa cây cảnh trong Phòng tập thể hình Thân Phong đều bị đập phá hoàn toàn.

Có một người thanh niên trong đó trèo lên trên một máy tập thể hình, giơ cao ống thép trong tay đập mạnh vào bóng đèn ở giữa phòng.

"Ruỳnh"

Bóng đèn lập tức vỡ nát, vô số mảnh thủy tinh vỡ rơi xuống.

Mười mấy người hiện đang tập trong phòng tập đều vô cùng lo sợ, vội vàng núp vào các góc, không nói lời nào.

Ngược lại, Khúc Đại Minh vẫn đứng yên tại chỗ, lạnh lùng ở bên cạnh quan sát tất cả.

Nhìn phòng tập mà anh đã dốc hết tâm huyết để xây dựng nên bị người ta đập phá tan tành, trong lòng Khúc Đại Minh tức giận là điều có thể hiếu được.

Phòng tập thể hình Thân Phong đối với Khúc Đại Minh mà nói không chỉ đơn giản là đáng giá bao nhiêu tiên, mà điều quan trọng hơn à, phòng tập này là xây dựng nên vì Cao Phong.

Cũng chính vì sự tồn tại của phòng tập này mới có thể khiến anh ta và Cao Phong gặp được nhau.

Mà giờ đây, nơi này bị người ta tùy tiện đập phá, trong lòng Khúc Đại Minh sao có thế không bực tức cho được? Bàn tay anh ta nầm chặt lại, răng cũng cắn chặt.

Nhưng là một người đàn ông đầu đội trời, chân đạp đất thì sẽ không để ý đến những thiệt hại trước mắt.

Mấy chục thanh niên này, Khúc Đại Minh không ngăn cản nổi.

"Tổng giám đốc Minh! Tổng giám đốc Minh!"

Có nhân viên chứng kiến cảnh này thì cũng rất tức giận, hét lên với Khúc Đại Minh.

Khúc Đại Minh cũng chẳng quay đầu lại, chỉ khua khua tay, biểu thị bảo bọn họ không cần phải nói nhiều.

Nhưng, lại có huấn luyện viên tính tình nóng nảy, anh ta thật sự không nhìn tiếp được nữa, đưa tay đẩy một tên thanh niên trong số đó một cái.

"Con mẹ nói! Tao chính là đang đợi con mẹ nó mày động tay động chân đây."

"Mọi người đều nhìn thấy rồi nhé.

Tao không có ra tay trước, giờ là tao có thể phòng vệ chính đáng rồi nhé "

Người thanh niên đó cười ha ha rồi đánh về phía người huấn luyện viên kia.

Bảy, tám thanh niên cũng cùng xông đến, không ngừng đánh đập người huấn luyện viên đó.

"Dừng tay."

Sắc mặt Khúc Đại Minh lạnh lùng, đi về phía bên đó.

Đập đồ thì có thể nhịn, nhưng đánh người của anh ta thì Khúc Đại Minh không nhịn được.

"Con me nó! Mày dám cản tao, ông đây đánh cả mày"

Dường như những thanh niên đó chỉ đang đợi cho sư việc ngày càng lớn.

Nhìn thấy Khúc Đại Minh muốn ngăn chuyện này lại, mấy chục thanh niên còn lại lập tức bao vây lấy anh ta, xông đến đập mạnh về phía Khúc Đại Minh.

Khúc Đại Minh thấy sự việc là không thể nào tránh được nữa, cũng không nhân nhịn nữa, lập tức bắt đầu phản công.

Nhưng người nhiều như vậy, cho dù Cao Phong có ở đây thì cũng đánh không lại, huống hồ là hiện giờ chỉ có một mình Khúc Đại Minh.

Khúc Đại Minh vừa đánh ngã ba thanh niên thì lập tức bị mấy chục thanh niên khác đánh ngã ra đất.

"Bốp! Bốp! Bốp!"

Một trận đánh mạnh mẽ giáng xuống đầu và mặt, khiến cho Khúc Đại Minh không còn chút sức lực nào để đánh trả.

Nhưng, Khúc Đại Minh cần rãng dùng hai cánh tay bảo vệ đầu, không phát ra tiếng kêu nào, cũng không nói một câu xin thả.

Hai phút sau, tên thanh niên câm đầu huýt sáo, nhanh chóng đưa người rời đi.

Tuy nói là Dương Tuấn Minh đã có lời chào hỏi với phía trên, nhưng bọn họ cũng không dám làm càn quá mức.

Trước khi đi, tên thanh niên cầm đầu đội ngũ còn quét mắt một vòng, không nhìn thấy có bóng dáng của camera an ninh thì mới cảm thấy yên tâm.

"Mày là ông chủ của phòng tập thể hình này?"

"Có người bảo tao nói với mày một câu.

Cách xa Cao Vũ ra, bằng không lần sau, tao sẽ đập chết mày."

Nói xong lời này, bọn chúng vội vàng rời đi.

Trong phòng tập thể hình chỉ còn lại một mảnh hỗn loạn.

Mười mấy người đăng ký tập của phòng tập cũng vội vàng rời khỏi nơi này.

Có người đến đỡ hai người Khúc Đại Minh dậy.

Cả hai người bọn họ đều bị thương không nhẹ.

Có điều may là Khúc Đại Minh đã bảo vệ lấy đầu anh ta, bằng không chắc chắn đã bị đánh đến ngất tại chỗ rồi.

Nhưng cho dù là như vậy, trên người Khúc Đại Minh cũng có rất nhiều chỗ bị thương.

"Xì!"

Khúc Đại Minh hít lạnh một hơi, cố gắng chịu cơn đau.

"Tổng giám đốc Minh, chúng ta gọi báo một một ba đi!"

Một nhân viên lớn tiếng hét lên.

"Chuyện này mọi người không cần lo nữa, đi đến bệnh viện trước đã."

Khúc Đại Minh vẫy vẫy tay, chuẩn bị cùng người huấn luyện viên kia đến bệnh viện kiểm tra.