Rể Quý Rể Hiền

Chương 692






**********

Vũ Hoàng Lê nghe vậy thì ngây người rồi mới cười trừ mấy tiếng. “Tâm hiểu biết của anh Phong đúng là phi phàm.

Vũ Hoàng Lê không khỏi thốt lên, chiếc xe Santana màu trắng này nhìn bên ngoài không khác gì những chiếc Santana bình thường khác.

Cho dù là những người hiểu biết về xe, nếu như không ngồi vào bên trong cảm nhận một chút thì có lẽ cũng không phát hiện ra được nhanh như thế.

Nhưng Cao Phong đứng từ xa nhìn cũng có thể đoán ra chiếc xe này đã được cải tạo lại, đến phần trang trí bên trong có giá vài trăm triệu anh cũng đoán ra được. “Anh Phong, anh lên đi thử xem có hài lòng không. Vũ Hoàng Lê cười rồi nói.

Cao Phong cũng không khách sáo, anh nhận lấy chìa khóa xe rồi ngồi vào bên trong.

Xe mới nên không có mùi gì lạ.

Anh đưa tay sờ thử, da ghế đều được bọc lại bằng da thật, sờ vào cảm giác vô cùng thoải mái.

Ngồi ở vị trí ghế lái, cảm nhận bao bọc từ các phía xung quanh làm anh vô cùng dễ chịu.

Chiếc xe này nhìn bên ngoài chỉ là một chiếc xe bình thường có giá khoảng 200 triệu.

Nhưng đến khi ngồi vào trong, anh mới cảm nhận được sự xa hoa sau khi xe được trang trí cải tạo lại.

Tay anh chạm đến mọi nơi trong chiếc xe, cảm giác tay đều vô cùng thoải mái, mọi nơi đều được cải tạo lại bằng chất liệu cao cấp nhất.

Mọi trang trí thiết kế trên một chiếc xe sang thì đều có thể tìm thấy ở chiếc xe này.

Anh tiện tay mở hộp đựng đồ bên phải thì thấy một chiếc tủ lạnh nhỏ với hai chai đồ uống.

Có thể nói, nội thất trong chiếc xe này đã được thay lại hoàn toàn.

Cảm giác thoải mái khi ngồi trên chiếc xe này nhất định không thua kém những chiếc xe sang hàng chục tỷ.

Cao Phong dừng lại một chút, anh vặn chìa khóa để khởi động xe. "Brum brum"

Tiếng động cơ vang lên, Cao Phong hơi lắc đầu. “Sao vậy anh Phong, có chỗ nào anh không vừa ý à?" Vũ Hoàng Lê vội vàng chạy tới hỏi. “Tôi rất hài lòng. Có điều con số vài trăm lúc nãy tôi nói sai rồi. “Phải vài tỷ mới đủ cho nội thất của chiếc xe này.” “Mà chiếc xe này say khi cải tạo lại ít nhất phải có giá 6 tỷ. Cao Phong nói vô cùng tự tin.

Vũ Hoàng Lê lại cảm thấy vô cùng kinh ngạc, anh ta gật đầu liên tục: “Anh Phong quả nhiên xuất sắc hơn người.

Cao Phong lắc đầu cười nhẹ, những thứ này là môn học bắt buộc với đám con cháu nhà họ Cao.

Con cháu nhà họ Cao có mặt hết trong những lĩnh vực cao cấp.

Đám con cháu như Cao Anh Hào lúc đó không bỏ công học hành nhưng vì Cao Phong không bị ai làm phiền nên anh học rất kỹ mọi thứ.

Động cơ của xe này anh vừa nghe đã biết đây là của một siêu xe động cơ hút khí tự nhiên.

Hầu hết các xe trên thị trường đều sử dụng động cơ tăng áp để tăng mã lực, tuy nhiên dòng xe thể thao hoàn toàn không cần đến thứ đó.

Động cơ xe thể thao có công suất lớn, mômen xoắn lớn, mạnh mẽ, hoàn toàn không cần chức năng phụ trợ là tăng áp.

Ở tốc độ cao, tuabin sẽ gây ảnh hưởng.

Cao Phong khởi động xe chạy một vòng, càng chạy anh càng cảm thấy thích.

Cho dù là tăng tốc, kiểm soát xe tất cả đều có cảm giác thoải mái của một chiếc xe đua.

Thậm chí, chiếc xe này còn được trang bị hệ thống máy xe, có thể chuyển đổi giữa chế độ thường và chế độ thể thao bất cứ lúc nào.

Ở chế độ bình thường, khả năng vận hành của chiếc xe này tương đương với 200.000 chiếc xe.

Khi bật chế độ thể thao, động cơ phun xăng trực tiếp kép phía trước và phía sau mang đến sức mạnh dẫn động bốn hệ thống, đạt tốc độ không có loại xe thể thao thông thường nào có thể so sánh được.

Đây là thứ mà những chiếc Santana bình thường sẽ không bao giờ có được.

Tại thời điểm này, chiếc xe này chỉ mang vỏ bọc của một chiếc Santana mà thôi.

Nội thất bên trong đã được thay thế hoàn toàn. “Chiếc xe này ít nhất cũng phải có giá 10 tỷ." Cao Phong cảm thán một câu.

Rất nhiều phụ kiện trong xe đều là đồ nhập khẩu, có tiền chưa chắc đã mua được.

Một chiếc xe Santana có giá 10 tỷ làm Cao Phong không nói nên lời. “Anh Phong, anh muốn không khoa trương, tôi đã làm đúng theo yêu cầu của anh." Vũ Hoàng Lê cười và nói “Cảm ơn anh nhé" Cao Phong gật đầu đáp. "Được rồi! Vậy thì tôi ghi nợ đã nhé, anh Phong nợ tôi 100 tỷ." Vũ Hoàng Lê nói rất nghiêm túc. "Được, cứ ghi nợ trước nhé." Cao Phong cười và gật đầu.

Sau đó, hai người lại ngồi nói chuyện một lúc. Đến khi Cao Phong thấy thời gian sắp hết, thì đứng lên chuẩn bị đi đón Kim Tuyết Vũ tam làm. Lúc trước hai người đều phải gọi xe, hôm nay cuối cùng anh cũng có thể tự lái xe đến đón cô. “Anh Phong, những gì anh bảo tôi làm, tôi đã làm xong rồi. Không biết anh định làm gì tiếp theo? “Tình hình hiện tại của anh thật sự không thích hợp để lộ mặt." Trước khi Cao Phong rời đi, Vũ Hoàng Lê lại nói. Cao Phong dừng lại một chút rồi đáp: "Tạm thời cứ vậy đã, chuyện về sau để tôi sắp xếp đã.” Nói xong, anh lái xe rời đi luôn.

Cao Phong đương nhiên hiểu rõ những gì mà Vũ Hoàng

Lê nói.

Mấy ngày hôm nay, anh cũng đang nghĩ về chuyện đó. Anh vừa muốn phát triển thể lực của thành phố ven biển phía Đông này lại không muốn xuất đầu lộ diện. Như thế thì anh chắc chắn không có cơ hội đi gặp những nhân vật lớn như lúc còn ở Hà Nội.

Cách duy nhất là anh đứng sau tấm màn chỉ đạo và để đảm đàn em đi làm hết mọi chuyện

Nhưng chỉ dựa vào một mình Vũ Hoàng Lê nhất định không đủ

Lần đầu tiên Cao Phong cảm thấy mình thiếu nhân lực, trong tay anh không có ai để dùng cả. “Đợi lần sau tôi gọi điện được cho chủ Lâm, tôi nhất định sẽ hỏi tình hình bên này xem có thành viên của Liên minh Đế Phong không" Cao Phong cầm vô lăng bằng một tay, cau mày tự nói với mình.

Trước mắt, ngoại trừ chuyện anh đang nhờ Vũ Hoàng Lê làm thì vẫn còn một chuyện nữa.

Mà chuyện này không thể bị chậm trễ được.

Đó chính là việc anh phải xác định xem có thể lực nào của nhà họ Cao ở Đà Nẵng đang nằm vùng ở đây không và người phụ trách là ai. Trước khi điều tra rõ ràng mọi chuyện, Cao Phong vẫn hành sự hết sức thận trọng.

Chỉ cần nhà họ Cao điều tra ra được manh mối của anh thì hậu quả ra sao thật khó tưởng tượng.

Nếu nhà họ Cao ở Đà Nẵng không có thể lực năm vùng ở đây

Thì sau này làm mọi chuyện cũng suôn sẻ hơn.

Nhưng chuyện này một mình Cao Phong không làm nổi. Nói tóm lại thì vẫn không có người để dùng.

Cao Phong tâm sự trùng trùng, lái xe đến chỗ làm của Kim Tuyết Mai.

Công ty bất động sản Phát Đạt.

Kim Tuyết Mai vẫy tay chào đồng nghiệp rồi đi ra cửa. Môi trường làm việc trong mấy ngày hôm nay làm Kim Tuyết Mai cảm thấy không tồi. ít nhất thì ngoài mặt đồng nghiệp cũng rất thân thiện, không có chia bè đấu đá gì.

Khả năng làm việc của Kim Tuyết Mai đương nhiên được rất nhiều người công nhận. “Tuyết, để tôi tiến cô. Cô quay đầu lại, đột nhiên có một Nhưng Kim Tuyết Mai vẫn làm như không nghe thấy, cô giọng nói vang lên. vẫn cười rồi đi thắng về phía trước. “Tuyết?” Người đằng sau lại gọi.

Lúc này cô mới phản ứng lại và vội vàng quay người lại.

chapter content