Rể Quý Rể Hiền

Chương 631




Số thành viên còn lại chưa tới tám mươi người, hơn một nửa đã rút luôn rồi.

Nếu Cao Phong không có ơn cứu mạng mấy người này, chỉ sợ là họ đã sớm rời khỏi khối tập đoàn Đế Phong rồi.

Binh bại như núi đổ, tan đàn xẻ nghé.

Tâm trạng bị thương bao phủ cả trái tim mọi người.

Sau giờ chiều, Long Tuấn Hạo lái một chiếc xe Porsche Cayenne chạy thẳng lên bậc thang của Bất động sản Phong Mai, tông nát chiếc cửa xoay bằng thủy tinh, đầu xe lao thẳng vào đại sảnh của công ty.

Lúc này, bảy tám bảo vệ xông tới, nhưng đã bị Long Tuấn Hạo xử lí một cách gọn nhẹ.

Long Tuấn Hạo không nói lời nào, gương mặt đẳng đẳng sát khí, cất bước đi vào thang máy, đi thẳng đến tầng cao nhất "Ram!"

Long Tuấn Hạo dùng chân đá một cái, cửa phò lập tức văng sang một bên.

Cao Bằng đang ở bên trong đang tại thảnh thơi nhấm nháp rượu đỏ, gương mặt anh ta hiện lên vẻ kinh ngạc. "Long Tuấn Hạo? Anh muốn làm gì?" Cổ Minh Tuân liếc một cái là đã nhận ra thân phận của Long Tuấn Hạo. "Là mấy người nhằm vào Cao Phong?" Mắt Long Tuấn Hạo lỏe sáng, khàn giọng nhìn hai người. "Anh đang nói cái quái gì đấy?" Cố Minh Tuân khẽ nhíu mày.

Long Tuấn Hạo thở phào một hơi, sau đó đột nhiên tiến lên, đấm một cái vào mặt Cổ Minh Tuân. "Rầm!"

Cơ thể Cổ Minh Tuân yếu đuối, ở trong tay Long Tuấn Hạo rất là nhỏ bé.

Chỉ một đấm thôi mà Cổ Minh Tuân đã bay ra tận năm, sáu mét rồi. Không đợi Cao Bằng kịp phản ứng, Long Tuấn Hạo đã trở tay nắm lấy cổ áo của Cao Bằng. "Mày muốn làm gì, ông đây là con cháu của nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng đó, mày dám đánh tao à?" Cao Bằng rống to.

Long Tuấn Hạo phun một bãi nước bọt, mắng: "Nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng mạnh lắm à?" Vừa dứt câu, một nắm đấm tàn nhẫn liền nên thẳng xuống. "Phụt!"

Một quyền này đập trúng mũi của Cao Bằng, xương mũi vỡ vụn, máu mũi lập tức chảy ra.

Đột nhiên Long Tuấn Hạo giơ nắm tay, đẩm Cao Bằng thêm một cái nữa.

Nhưng một giây sau, nắm đấm của Long Tuấn Hạo bỗng nhiên dừng lại.

Bởi vì lúc này có một họng súng đen ngòm nhằm ngay trán anh ta.

Cao Bằng phẫn nộ ra mặt, trong tay cầm một thanh súng ngắn, ngón trỏ đè ở bên trên cò súng. Khoảng cách gần như vậy, dù là nhắm mắt lại cũng có thể tiễn Long Hạo Hiên lên thiên đàng ngay lập tức. "Điên rồi hả? Dám đánh ông đây! Không phải muốn lấy lại công bằng cho Cao Phong sao? Đến đây!" Cao Bằng thò tay lau máu mũi một cái, cười lạnh hỏi.

Long Tuấn Hạo chẳng nói gì cả. "Quỳ xuống cho tôi!" Cao Bằng đập một cái vào thái dương Long Tuấn Hạo.

Nhưng Long Tuấn Hạo vẫn cắn răng đứng thẳng đó, nói: "Cậu đánh chết tôi đi! Ông đây sẽ không quỳ gối trước cậu đâu!" "Mẹ nó! Mày bị điên rồi!" "Lạch cạch" một tiếng, Cao Bằng kéo khóa an toàn ra, họng súng đen ngòm lập tức dán lên trên trán Long Tuấn Hạo.

Con mắt Long Tuấn Hạo híp lại, nhưng lại không chịu lùi lại dù chỉ nửa bước, trong mắt cũng không có một chút e ngại nào. "Anh Bằng, anh Bằng đừng xúc động"

Cổ Minh Tuân vội vàng xông ra, rủ rỉ bên tại Cao Bằng vài câu.

Cao Bằng nghe thể thì có chút kinh ngạc, chậm rãi buông cây súng ngắn xuống, cười lạnh: "Thì ra là cậu cả của tập đoàn Thiên Long! Bảo sao lại điên rồ như vậy... "Nhưng anh phải hiểu được là ở trước mặt nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng chúng tôi, tập đoàn Thiên Long chỉ là con tép riu thôi! Tôi cho mấy người một cơ hội rồi nhưng các người lại không biết quý trọng!" "Hôm nay tôi không giết anh, anh trở về nói cho cha anh biết, nếu tập đoàn Thiên Long gia nhập hiệp hội Bằng Phi thì tôi sẽ bỏ qua hết mấy chuyện cũ." "Nếu không gia nhập thì ngày mai tôi sẽ đánh sập tập đoàn Thiên Long." Trong mắt Cao Bằng tràn đầy khinh thường. Long Tuấn Hạo liếc Cao Bằng một cái, không nói câu nào xoay người rời đi.

Tấm lưng kia thoạt nhìn có vẻ vô cùng cô đơn, nhưng lại tỏa ra một loại cảm giác khiến người khác khiếp sợ.

Đêm đó, Long Tuấn Hạo đi suốt đêm Hà Nội, về tới Myanmar. rời khỏi thủ đô

Một nơi hỗn loạn như nước ngoài mới là sân nhà của Long Tuấn Hạo anh ta.

Ông cụ họ Long từng nói với anh ta, quân tử báo thù mười năm không muộn!

Những lời này vẫn luôn khắc sâu trong lòng Long Tuấn

Hạo.

Đêm đó, Long Tuấn Hạo suốt đêm rời khỏi thủ đô Hà Nội, trở về nơi hỗn loạn kia.



Dẫn đầu hai mươi ngàn binh sĩ cấp dưới luân phiên đi chinh chiến, chỉ trong vòng một tháng đã đánh chiếm được hơn phân nửa Tam Giác Vàng.

Có được năm mươi ngàn binh sĩ, thành lập khối tập đoàn Phong Hạo

Danh tiếng của khối tập đoàn Phong Hạo vang vọng hơn phân nửa Tam Giác Vàng.

Đương nhiên, đây là chuyện sau này, tạm thời không đề cập tới nữa.

Vào buổi tối Long Tuấn Hạo rời đi ấy, đám Long Chí

Minh và lão Lâm Quân tụ họp lại lần nữa, tổ chức hội nghị.

Người ở bên ngoài không biết đám Lưu Chí Minh và lão Lâm Quân nói gì cả, chỉ biết là sau khi mọi người rời khỏi phòng họp thì lập tức dời tài chính ngay trong đêm, đưa sản nghiệp ra nơi khác phát triển.

Tập đoàn Thiên Long rời khỏi thủ đô Hà Nội, tổng bộ đặt ở nước ngoài.

Còn mười mấy thành viên khác của khối tập đoàn Đế Phong cũng chuyển nhà rời khỏi Hà Nội, cầm theo rất nhiều tài sản rời khỏi thủ đô Hà Nội.

Công ty quảng cáo Galaxy cũng không xuất đầu lộ diện chỉ trong một đêm.

Chỉ có một mình lão Lâm Quân vẫn ở đó, không rời khỏi thủ đô Hà Nội.

Dù thủ đô Hà Nội có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa thì ông ta vẫn muốn thực hiện lời hứa với Cao Phong, ngồi giữ ở thủ đô Hà Nội.

Dù ông ta có giữ được hay không thì ông ta vẫn muốn ở đây trông coi.

Trông coi, đợi chờ... "Cậu Phong, kế hoạch Galaxy đã phát triển lớn mạnh rồi! Sau khi sàng lọc lại thì thành viên còn lại của khối tập đoàn Đế Phong đều là những người trung thành và tận tâm." "Dựa theo cách làm của cậu, tôi đã dùng chút mánh khỏe đưa những hạt giống này ra ngoài rồi." "Rốt cuộc có thu được kết quả gì không thì ông già này không biết. Nhưng tôi chỉ hy vọng, vào cái này cậu trở về, chúng tôi có thể mang đến cho cậu nhiều sức mạnh hơn nữa."

Lão Lâm Quân nhìn lên bầu trời đêm ở phía Đông Nam, đó là hướng mà Cao Phong và Kim Tuyết Mai rời đi. khối tập đoàn Đế Phong như rắn mất đầu, kế hoạch

Galaxy không có ai lãnh đạo, yếu ớt không chống đỡ được khi đứng trước nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng. Thế lực mà Cao Phong dày công tạo nên đã bị xóa bỏ chỉ trong một đêm.

Nhưng chỉ có lão Lâm Quân biết rõ, sự xóa bỏ trước mắt chỉ là tạm thời mà thôi. Cao Phong có thể sử dụng công ty Galaxy để dần thu phục thủ đô Hà Nội lại, lão Lâm Quân có thể dùng cách của Cao Phong để chiếm nhiều nơi hơn nữa.

Cả kế hoạch Galaxy lẫn khối tập đoàn Đế Phong cộng lại cũng không đủ để chống lại nhà họ Cao, vậy sau này còn có thể xuất hiện những kế hoạch Galaxy và khối tập đoàn Đế Phong nữa.

Lúc trước Cao Phong đã bố trí vô số vào thủ đô Hà Nội, chiếm toàn bộ thủ đô Hà Nội Mà hôm nay, lão Lâm Quân dùng toàn bộ thế lực trong nước, thậm chí là gồm cả ở nước ngoài để làm bố cục trên bàn cờ của mình.

Một khi thành công thì sẽ tạo ra thế lực khổng lồ đến mức nào?

Bản thân lão Lâm Quân cũng không dám suy nghĩ nữa, chỉ hy vọng mọi chuyện có thể diễn ra suôn sẻ

Ngày kế tiếp.

Từ trên xuống dưới thủ đô Hà Nội chỉ có một câu. Đó chính là hiệp hội Bằng Phi!

Ai cũng không thể từ chối hiệp hội Bằng Phi được, trong một ngày tuyển hơn hai trăm công ty trở thành thành viên của hiệp hội.

Còm những thành viên của khối tập đoàn Đế Phong thì trừ mấy người gia nhập hiệp hội Bảng Phi ra thì số thành viên còn lại ở thủ đô Hà Nội đều dọn đi do không phục hiệp hội Bằng Phi.

Đám còm lại thì lập tức nghe theo lời Cao Bằng. Cao Bằng được đứng đầu thủ đô Hà Nội thì đắc ý ra måt.

Sau khi chiếm được thủ đô Hà Nội, Cao Bằng lại để mắt tới khu quy hoạch Thành Bắc.

Chỗ quan trọng nhất của Bất động sản Phong Mai chỉ có khu quy hoạch Thành Bắc này thôi.

Nhưng khi Cao Bằng dẫn người đến khu quy hoạch Thành Bắc thăm dò thì bị cản trở rất nhiều.

Không ngờ lão Lâm Vạn Quân lại đi trước một bước, tới đây trấn giữ Thành Bắc rồi.