Rể Quý Rể Hiền

Chương 470




Đường Mộng Thanh cũng lâm vào suy nghĩ. "Thật chứ?" Tinh thần của Đường Bào Nam chấn động rất mạnh mẽ.

Những chuyện trước kia chỉ để cho Đường Bảo Nam khá là xem trọng Cao Phong mà thôi, nhưng lúc này điều mà Đường Mộng Thanh nói ra mới để cho ông kinh ngạc.

Địa vị của chúng ở thành phố Hà Nội này đã không cần nghi ngờ, có thể làm bạn với Lâm Vạn Quân thi sao lại có thể là người bình thường chứ?

Còn có cái nhà nhà đốt đèn gây oanh động toàn thành phố kia, cho dù là Lâm Vạn Quân ra tay cũng chưa chắc đã có thể làm ra.

Nhưng mà Cao Phong lại có thể làm ra một cách dễ dàng, đây là thực lực kinh khùng đến mức nào chứ? "Là thật à, hôm đó bởi vì chuyện của cháu đã khiến cho Kim Tuyết Mai hiểu lầm nên Cao Phong đã làm ra chuyện nhà nhà đốt đèn này xin lỗi Kim Tuyết Chương 470: Nhà họ Đường tình ngộ!

Đường Mộng Thanh cũng lâm vào suy nghĩ. "Thật chứ?" Tinh thần của Đường Bào Nam chấn động rất mạnh mẽ.

Những chuyện trước kia chỉ để cho Đường Bảo Nam khá là xem trọng Cao Phong mà thôi, nhưng lúc này điều mà Đường Mộng Thanh nói ra mới để cho ông kinh ngạc.

Địa vị của chúng ở thành phố Hà Nội này đã không cần nghi ngờ, có thể làm bạn với Lâm Vạn Quân thi sao lại có thể là người bình thường chứ?

Còn có cái nhà nhà đốt đèn gây oanh động toàn thành phố kia, cho dù là Lâm Vạn Quân ra tay cũng chưa chắc đã có thể làm ra.

Nhưng mà Cao Phong lại có thể làm ra một cách dễ dàng, đây là thực lực kinh khùng đến mức nào chứ? "Là thật à, hôm đó bởi vì chuyện của cháu đã khiến cho Kim Tuyết Mai hiểu lầm nên Cao Phong đã làm ra chuyện nhà nhà đốt đèn này xin lỗi Kim Tuyết Mai." Khi Đường Mộng Thanh nói đen chuyện này thi trong mắt cô có chút hâm mô. "Thân phận của người này chắc chắn không tắm thường dâu, nhà họ Đường chúng ta phải làm bạn với cậu ta!" Đường Bào Nam im lặng vài giây rồi từ từ cất tiếng. Đường Bảo Nam đã lăn lôn ở thành phố Hà Nội này cả đời rồi, ông ta hiểu hơn ai hết người có thể khiến cho toàn thành phố làm ra hành động lớn như thể đại biểu cho điều gì. "Ông nội, không phải là ông không thích tranh đoạt danh lợi sao?" Đường Mộng Thanh có hơi bất ngo. "Không thích tranh đoạt danh lợi là một chuyện, nhưng cũng phải đàm bảo cho nhà họ Đường hưng thịnh! Cháu cũng đã biết rồi đó, ở một số thời điểm, khi đổi mặt với thực lực mạnh mẽ thi chỉ có hai con đường có thể lựa chọn mà thôi." Trong mắt Đường Bào Nam lóe lên một chút ký ức, ông ta nói với vè nghiêm túc. "Hai con đường gì à?" Đường Mộng Thanh dừng động tác bóp vai cho ông lại. "Hoặc là phục tùng, hoặc là bị đánh tan!" "Giải thích dễ hiểu thêm một chút thì chính là Mai." Khi Đường Mộng Thanh nói đen chuyện này thi trong mắt cô có chút hâm mô. "Thân phận của người này chắc chắn không tắm thường dâu, nhà họ Đường chúng ta phải làm bạn với cậu ta!" Đường Bào Nam im lặng vài giây rồi từ từ cất tiếng. Đường Bảo Nam đã lăn lôn ở thành phố Hà Nội này cả đời rồi, ông ta hiểu hơn ai hết người có thể khiến cho toàn thành phố làm ra hành động lớn như thể đại biểu cho điều gì. "Ông nội, không phải là ông không thích tranh đoạt danh lợi sao?" Đường Mộng Thanh có hơi bất ngo. "Không thích tranh đoạt danh lợi là một chuyện, nhưng cũng phải đàm bảo cho nhà họ Đường hưng thịnh! Cháu cũng đã biết rồi đó, ở một số thời điểm, khi đổi mặt với thực lực mạnh mẽ thi chỉ có hai con đường có thể lựa chọn mà thôi." Trong mắt Đường Bào Nam lóe lên một chút ký ức, ông ta nói với vè nghiêm túc. "Hai con đường gì à?" Đường Mộng Thanh dừng động tác bóp vai cho ông lại. "Hoặc là phục tùng, hoặc là bị đánh tan!" "Giải thích dễ hiểu thêm một chút thì chính là thuận người thì sống nghịch người thì chết! Ông không thích tranh đoạt danh lợi nhưng ông cũng không muốn để nhà họ Đường đi tới đường cùng!" Đôi mắt của Đường Bào Nam có hơi nheo lại.

Đoạn thời gian này thành phố Hà Nội rung chuyển một cách bất an, ông ta đã sớm đoán được chắc chắn đang có một con hổ đang ẩn núp, bây giờ thi ông ta đã có thể đoán được một chút rồi. "Ông nội ơi, không xong rồi!" Ngay vào lúc này, Đường Thành Công chạy vào với vẻ mặt lo lắng. "Bình tĩnh! Xày ra chuyện giường Bảo Nam binh tĩnh ngồi trên ghế.

Đường Thành Công thở hổn hển vài cải rổi nói: "Tập đoàn Bắc Liễu xảy ra chuyện lớn rồi, sa thải thành viên hội cổ đông, cắt giảm biên chế ba mươi hai người, từ bỏ tám công ty, trong đó có ba công ty đều đang hợp tác với chúng ta." "Hợp đồng với ba nhà này khá là quan trọng đối với chúng ta." Đường Thành Công cũng vì điều này nên mới bối rối bất an. "Nguyên nhân là gì?" Ánh mắt của Đường Bảo Nam co lại. "Có người nói, dường như con trai của cổ động nào đó của Tập đoàn Bắc Lieu trêu chọc phải Kim thuận người thì sống nghịch người thì chết! Ông không thích tranh đoạt danh lợi nhưng ông cũng không muốn để nhà họ Đường đi tới đường cùng!" Đôi mắt của Đường Bào Nam có hơi nheo lại.

Đoạn thời gian này thành phố Hà Nội rung chuyển một cách bất an, ông ta đã sớm đoán được chắc chắn đang có một con hổ đang ẩn núp, bây giờ thi ông ta đã có thể đoán được một chút rồi. "Ông nội ơi, không xong rồi!" Ngay vào lúc này, Đường Thành Công chạy vào với vẻ mặt lo lắng. "Bình tĩnh! Xày ra chuyện giường Bảo Nam binh tĩnh ngồi trên ghế.

Đường Thành Công thở hổn hển vài cải rổi nói: "Tập đoàn Bắc Liễu xảy ra chuyện lớn rồi, sa thải thành viên hội cổ đông, cắt giảm biên chế ba mươi hai người, từ bỏ tám công ty, trong đó có ba công ty đều đang hợp tác với chúng ta." "Hợp đồng với ba nhà này khá là quan trọng đối với chúng ta." Đường Thành Công cũng vì điều này nên mới bối rối bất an. "Nguyên nhân là gì?" Ánh mắt của Đường Bảo Nam co lại. "Có người nói, dường như con trai của cổ động nào đó của Tập đoàn Bắc Lieu trêu chọc phải Kim Tuyết Mai của nhà họ Kim..." Đường Thành Công nhỏ giọng trả lời.

Đường Mộng Thanh và Đường Bào Nam nghe đến đây thì nhíu mày, trong lòng hai người xuất hiện một cái tên, Cao Phong!

Chỉ sợ Tập đoàn Bắc Liễu này đang xà giận giúp Cao Phong!

Ông cụ Nam đứng dậy rồi đưa mắt nhìn về phía rừng trúc xanh biếc nơi xa.

Cây trúc đứng thẳng, thân trúc thằng tắp hiên ngang, ngọn trúc đong đưa theo gió, nhẹ nhàng lắc lư. "Hai cháu nhìn cây trúc kia đi, cây trúc thuận thế củi đầu trước mặt gió lớn mới có thể sống càng lâu." "Nếu mà ngoan cổ chồng lại không chiu củi đầu thi khó thoát khỏi số mạng bị gió bẻ gãy." Đường Bảo Nam đưa tay chỉ về phía rừng trúc rồi nói với giọng điệu rất nghiêm túc.

Ông ta không đợi hai người trả lời mà nói tiếp: "Liễu Gia Bình này không hổ là người có thể phát triển Tập đoàn Bắc Liễu lớn mạnh như ngày nay, ông ta đã sớm nhìn ra được thân phận đặc biệt của Cao Phong nên đang cố bám lấy." "Truyền lệnh của ông xuống dưới, về sau tập đoàn Bảo Nam không được đối đầu với xí nghiệp Kim Thiên, Tuyết Mai của nhà họ Kim..." Đường Thành Công nhỏ giọng trả lời.

Đường Mộng Thanh và Đường Bào Nam nghe đến đây thì nhíu mày, trong lòng hai người xuất hiện một cái tên, Cao Phong!

Chỉ sợ Tập đoàn Bắc Liễu này đang xà giận giúp Cao Phong!

Ông cụ Nam đứng dậy rồi đưa mắt nhìn về phía rừng trúc xanh biếc nơi xa.

Cây trúc đứng thẳng, thân trúc thằng tắp hiên ngang, ngọn trúc đong đưa theo gió, nhẹ nhàng lắc lư. "Hai cháu nhìn cây trúc kia đi, cây trúc thuận thế củi đầu trước mặt gió lớn mới có thể sống càng lâu." "Nếu mà ngoan cổ chồng lại không chiu củi đầu thi khó thoát khỏi số mạng bị gió bẻ gãy." Đường Bảo Nam đưa tay chỉ về phía rừng trúc rồi nói với giọng điệu rất nghiêm túc.

Ông ta không đợi hai người trả lời mà nói tiếp: "Liễu Gia Bình này không hổ là người có thể phát triển Tập đoàn Bắc Liễu lớn mạnh như ngày nay, ông ta đã sớm nhìn ra được thân phận đặc biệt của Cao Phong nên đang cố bám lấy." "Truyền lệnh của ông xuống dưới, về sau tập đoàn Bảo Nam không được đối đầu với xí nghiệp Kim Thiên, phải làm bạn với Cao Phong!" *Thành Công, khi trước cháu từng cãi nhau với Cao Phong, nhất định phải tìm cơ hội đến nhà xin lỗi." "Nhớ rằng phải chân thành! Hi vọng ông nhận ra chưa quá muộn.." Đường Bảo Nam thở dài một tiếng.

Đường Thành Công khẽ nhíu mày rồi nói: "Ông nội, đây là chúng ta định phục tùng trong tay Cao Phong sao?" "Bốn dòng họ lớn ở Hà Nội này, nhà họ Tường đứng đầu, nhà họ Liễu thứ hai! Nhà họ Đường chúng ta khó khăn lắm mới đứng thứ ba. Bây giờ ngay cả người đứng thứ hai cũng phục tùng rối, chúng ta không phục tùng chẳng lẽ chờ đi theo gót tập đoàn Vũ Vương và tập đoàn Lương Hoàn sao?" Đường Bảo Nam lắc đầu rồi than nhe. "Cháu biết rồi thưa ông nội!" Đường Thành Công không dám nói thêm gì, anh ta cũng bị rung động bởi cách làm của Cao Phong. "Ông nội đi, Cao Phong sẽ tha thứ cho chúng ta sao?" Đột nhiên Đường Mộng Thanh hỏi, "Cao Phong không phải là người bình thường, cậu ta sẽ không tính toán với chúng ta. Chi can chúng ta biểu hiện ra thành ý của mình, xin lỗi thật lòng rồi xin phục tùng thì tất nhiên cậu ta sẽ cho chúng ta một cơ phải làm bạn với Cao Phong!" *Thành Công, khi trước cháu từng cãi nhau với Cao Phong, nhất định phải tìm cơ hội đến nhà xin lỗi." "Nhớ rằng phải chân thành! Hi vọng ông nhận ra chưa quá muộn.." Đường Bảo Nam thở dài một tiếng.

Đường Thành Công khẽ nhíu mày rồi nói: "Ông nội, đây là chúng ta định phục tùng trong tay Cao Phong sao?" "Bốn dòng họ lớn ở Hà Nội này, nhà họ Tường đứng đầu, nhà họ Liễu thứ hai! Nhà họ Đường chúng ta khó khăn lắm mới đứng thứ ba. Bây giờ ngay cả người đứng thứ hai cũng phục tùng rối, chúng ta không phục tùng chẳng lẽ chờ đi theo gót tập đoàn Vũ Vương và tập đoàn Lương Hoàn sao?" Đường Bảo Nam lắc đầu rồi than nhe. "Cháu biết rồi thưa ông nội!" Đường Thành Công không dám nói thêm gì, anh ta cũng bị rung động bởi cách làm của Cao Phong. "Ông nội đi, Cao Phong sẽ tha thứ cho chúng ta sao?" Đột nhiên Đường Mộng Thanh hỏi, "Cao Phong không phải là người bình thường, cậu ta sẽ không tính toán với chúng ta. Chi can chúng ta biểu hiện ra thành ý của mình, xin lỗi thật lòng rồi xin phục tùng thì tất nhiên cậu ta sẽ cho chúng ta một cơ hội." Đường Bảo Nam sống mấy chục năm, từng gặp vô số loại người, tất nhiên ông ta có the nhin ra được ba phần tỉnh cách của Cao Phong, "Ông nội, gần đây sắp bắt đầu tiệc giao lưu giữa các công ty ở thành phố Hà Nội, hay chúng ta mưon cơ hội này để làm dịu quan hệ với Cao Phong... anh Phong?" Đường Thành Công dò hỏi. "Tốt! Chuyện này không thể xày ra chút sai lầm nào!" Đường Bào Nam khẽ gật đầu.

Đường Mộng Thanh vô cùng yên lặng, Cao Phong từng bị châm chọc trong buổi họp lớp bây giờ đã phát triển thành như thế này ư?

Tiêu diệt nhà họ Lương, đứng ngạo nghễ ở Hà Nội này, ép Tập đoàn Bắc Liễu đến nỗi không thể ngẩng đầu, bây giờ đến cả ông cụ Nam cũng lựa chọn phục tùng anh ta...

Cao Phong đang muốn... làm vua Hà Nội, một tay che trời sao?

Buổi tối, trong nhà của Kim Tuyết Mai.

Kim Tuyết Mai đi lui đi tới trong phòng, cô đang đắp một tấm mặt nạ bổ sung nước ở trên mặt.

Trong phòng tràn ngập mùi hương tươi mát.

Cao Phong ngồi ở ghế, nhìn Kim Tuyết Mai đi qua hội." Đường Bảo Nam sống mấy chục năm, từng gặp vô số loại người, tất nhiên ông ta có the nhin ra được ba phần tỉnh cách của Cao Phong, "Ông nội, gần đây sắp bắt đầu tiệc giao lưu giữa các công ty ở thành phố Hà Nội, hay chúng ta mưon cơ hội này để làm dịu quan hệ với Cao Phong... anh Phong?" Đường Thành Công dò hỏi. "Tốt! Chuyện này không thể xày ra chút sai lầm nào!" Đường Bào Nam khẽ gật đầu.

Đường Mộng Thanh vô cùng yên lặng, Cao Phong từng bị châm chọc trong buổi họp lớp bây giờ đã phát triển thành như thế này ư?

Tiêu diệt nhà họ Lương, đứng ngạo nghễ ở Hà Nội này, ép Tập đoàn Bắc Liễu đến nỗi không thể ngẩng đầu, bây giờ đến cả ông cụ Nam cũng lựa chọn phục tùng anh ta...

Cao Phong đang muốn... làm vua Hà Nội, một tay che trời sao?

Buổi tối, trong nhà của Kim Tuyết Mai.

Kim Tuyết Mai đi lui đi tới trong phòng, cô đang đắp một tấm mặt nạ bổ sung nước ở trên mặt.

Trong phòng tràn ngập mùi hương tươi mát.

Cao Phong ngồi ở ghế, nhìn Kim Tuyết Mai đi qua đi lại không nói một lời. "Em hôm nay sao vậy, vì sao không hỏi anh làm như thể nào?" Cao Phong có hại không chịu nổi, anh sở mũi rối hỏi. "Hỏi cái gì? Không phải anh nói chờ tới lúc thích hợp thì sẽ nói tất cả mọi thứ cho em biết à?" Kim Tuyết Mai vừa dùng tay vỗ mặt vừa trả lời Cao Phong với vẻ chẳng thèm để ý.

Cao Phong có chút yên lặng, đúng là anh từng nói như thế, nhưng biểu hiện của Kim Tuyết Mai lần này để cho Cao Phong cảm thấy có chút không đúng.

Chẳng lẽ Kim Tuyết Mai nghĩ thông suốt rồi ư? "Dù sao thi em biết anh sẽ không hại em, em hỏi anh, anh làm tất cả mọi thứ là vì điều gi?" Bỗng nhiên Kim Tuyết Mai quay người lại nhìn về phía Cao Phong.

Cao Phong sững sờ một chút rồi trà lời: "Anh muốn để cho toàn thế giới biết em là của anh, còn có để cho người bên ngoài công nhận chúng ta." "Thế này không phải đúng roi sao?" Kim Tuyết Mai gật đầu rồi nói: "Em biết những thử này là đủ rồi, em biết anh làm mọi thứ vì em là đủ rồi." "Về phần quá trình thì em chi hy vọng anh đừng mệt mỏi như thế, nếu như có thể thì em bằng lòng chia đi lại không nói một lời. "Em hôm nay sao vậy, vì sao không hỏi anh làm như thể nào?" Cao Phong có hại không chịu nổi, anh sở mũi rối hỏi. "Hỏi cái gì? Không phải anh nói chờ tới lúc thích hợp thì sẽ nói tất cả mọi thứ cho em biết à?" Kim Tuyết Mai vừa dùng tay vỗ mặt vừa trả lời Cao Phong với vẻ chẳng thèm để ý.

Cao Phong có chút yên lặng, đúng là anh từng nói như thế, nhưng biểu hiện của Kim Tuyết Mai lần này để cho Cao Phong cảm thấy có chút không đúng.

Chẳng lẽ Kim Tuyết Mai nghĩ thông suốt rồi ư? "Dù sao thi em biết anh sẽ không hại em, em hỏi anh, anh làm tất cả mọi thứ là vì điều gi?" Bỗng nhiên Kim Tuyết Mai quay người lại nhìn về phía Cao Phong.

Cao Phong sững sờ một chút rồi trà lời: "Anh muốn để cho toàn thế giới biết em là của anh, còn có để cho người bên ngoài công nhận chúng ta." "Thế này không phải đúng roi sao?" Kim Tuyết Mai gật đầu rồi nói: "Em biết những thử này là đủ rồi, em biết anh làm mọi thứ vì em là đủ rồi." "Về phần quá trình thì em chi hy vọng anh đừng mệt mỏi như thế, nếu như có thể thì em bằng lòng chia sẻ với anh một chút."

Cao Phong nghe thấy câu nói này của Kim Tuyết Mai thì trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua, anh bình tĩnh gật đầu. "Đúng rồi, lúc trước anh bào để nhà họ Ngô đưa 6 tỷ tiền sửa xe, nếu bọn họ không đưa anh sẽ ra tay với bọn họ thật à?" Ánh mắt của Kim Tuyết Mai có chút lo lång.

Cao Phong gật đầu trả lời: "Tất nhiên rồi! Nói lời phải giữ lấy lời chử." "Nhưng sau lưng nhà họ Ngô chính là nhà họ Tường bậc nhất Hà Nội, không dễ đối phó đến thế đâu." Kim Tuyết Mai khẽ lắc đầu. "Nhà họ Tưởng thì sao chứ? Anh chỉ cho bon họ ba ngày! Hôm nay là ngày đầu tiên, nếu tối ngày mot mà bọn họ còn chưa đưa thì anh sẽ đi tới tận nhà đòi nd." Trong giong nói của Cao Phong có chút trêu tức. sẻ với anh một chút."

Cao Phong nghe thấy câu nói này của Kim Tuyết Mai thì trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua, anh bình tĩnh gật đầu. "Đúng rồi, lúc trước anh bào để nhà họ Ngô đưa 6 tỷ tiền sửa xe, nếu bọn họ không đưa anh sẽ ra tay với bọn họ thật à?" Ánh mắt của Kim Tuyết Mai có chút lo lång.

Cao Phong gật đầu trả lời: "Tất nhiên rồi! Nói lời phải giữ lấy lời chử." "Nhưng sau lưng nhà họ Ngô chính là nhà họ Tường bậc nhất Hà Nội, không dễ đối phó đến thế đâu." Kim Tuyết Mai khẽ lắc đầu. "Nhà họ Tưởng thì sao chứ? Anh chỉ cho bon họ ba ngày! Hôm nay là ngày đầu tiên, nếu tối ngày mot mà bọn họ còn chưa đưa thì anh sẽ đi tới tận nhà đòi nd." Trong giong nói của Cao Phong có chút trêu tức.