Rể Quý Rể Hiền

Chương 454




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cao Phong muốn đăng nhập để xem qua, nhưng do dự mãi vẫn không vào.

Anh có thể nhìn ra, Kim Vũ Kiên thực sự thích Mộc Phong, nếu không cũng không bị Lý Hạo Viễn chơi đùa một vòng như vậy.

Mộc Phong suy cho cùng cũng chỉ là bong bóng, không thể mang lại điều gì cho Kim Vũ Hiện.

Kiều Thu Vân nói không sai, lúc cần quyết đoán mà không quyết đoán thì sẽ phản tác dụng, Cao Phong không muốn để Kim Vũ Kiên sống trong ảo tưởng với Mộc Phong.

Trong phòng, Kim Vũ Kiên bật phát trực tiếp giao lưu với fan hâm mộ một lúc rồi tạm biệt.

Bởi vì người kia không có ở đây, cho nên cô ấy không có tâm tình phát trực tiếp.

"Haiz..." Sau khi tắt phát trực tiếp, Kim Vũ Kiên thu lại nụ cười, thở dài một hơi nhìn máy tính mà lâm vào trầm tư.

Lúc này, con chuột vừa bấm vào đầu danh sách hâm mộ, tên của Mộc Phong xuất hiện ngay đầu tiên.

"Vũ Kiên, lại đang nhớ tới anh Mộc Phong à?" Kim Tuyết Mai vỗ nhẹ lên mặt cô ấy.

Kim Vũ Kiên lại than nhẹ một tiếng, nói: "Chị, chị biết vì sao em khuyên chị đừng bỏ anh rể chưa? Bởi vì bây giờ em đã biết, thích một người làm cam tâm nguyện ý vì người đó nỗ lực."

"Trước kia em không hiểu cái gì là yêu, bây giờ em hiểu rồi, đây là một cảm giác đau nhức đến tận xương túy, nhưng lại là thứ khiến người ta không thể khống chế được."

“Anh rể rất yêu chị. Nếu chị rời khỏi anh ấy, anh ấy sẽ rất đau lòng!" Giọng điệu của Kim Vũ Kiên vô cùng lạc lõng, ngoài miệng nói Cao Phong, nhưng lại giống như nói chính mình.

"Chị hiểu, cho nên chị sẽ không rời khỏi anh ấy." Kim Tuyết Mai gật đầu.

Kim Vũ Kiên hé miệng định nói rồi lại thôi, cô ấy cũng không rõ, rốt cuộc mình có cảm giác gì đối với Cao Phong.

Cũng may có Mộc Phong tồn tại, khiến cô ấy có thể đặt tâm tư vào Mộc Phong nhiều hơn, cố gắng không nghĩ tới mối quan hệ với Cao Phong.

Có thể nói, Mộc Phong chính là sự tồn tại quan trọng chèo chồng Kim Vũ Kiên không đi xuống.

"Chị có biết không? Anh Mộc Phong lại mất tích rồi, mỗi ngày em đều phát trực tiếp, nhưng anh ấy chẳng online."

"Em cũng gửi cho anh ấy rất nhiều tin nhắn trên app livestream này, chia sẻ với anh ấy niềm vui nỗi buồn, đến chỗ nào cũng gửi, thế nhưng anh ấy chẳng trả lời em lấy một câu."

"Em chỉ muốn gặp mặt hỏi anh ấy một chút, vì sao tiến vào thế giới của em rồi, lại không nói một tiếng nào mà rời khỏi em! Chỉ cần gặp anh ấy một lần, anh ấy có thể cho em một đáp án, vậy thì em có thể tuyệt vọng rồi."

Kim Vũ Kiên nói hết những ấm ức trong lòng ra, thổ lộ hết với Kim Tuyết Mai.

Kim Tuyết Mai ôm lấy cô ấy, sau đó nói: "Chị chợt nhớ, ngày đó lúc vạch trần Lý Hạo Viễn, Cao Phong rất tự tin, không biết anh ấy có biết gì về Mộc Phong không?"

Kim Vũ Kiên lập tức ngẩng đầu lên, hơi kinh ngạc nhìn Kim Tuyết Mai, trong đầu nhớ lại chuyện ngày đó ở khách sạn.

Lúc ấy Cao Phong nói chuyện rất tự tin, nói Lý Hạo Viễn là kẻ giả mạo.

Mà không bao lâu, Mộc Phong chưa từng gặp mặt lại xuất hiện ở trong phòng, hai chuyện này nói không chừng có liên hệ gì đó.

"Không được, em phải đi hỏi anh rể một chuyến!" Kim Vũ Kiên nghĩ tới đó, lúc này liền bật dậy, chạy thẳng ra ngoài cửa.

Trong phòng khách.

Hai tay Cao Phong đặt sau đầu, nhìn lên trần nhà, trong đầu nghĩ kế hoạch về sau.

Bởi vì suy nghĩ quá nhập tâm nên không biết Kim Vũ Kiên đẩy cửa vào lúc nào.

Bỗng nhiên một gương mặt xinh đẹp xuất hiện trong tầm mắt, vừa hay che khuất đi ánh đèn.

Kim Vũ Kiên cứ đứng như vậy nhìn Cao Phong, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Cao Phong sửng sốt một chút, vội vàng ngồi dậy hỏi: "Vũ Kiên, em sao vậy?"

Kim Vũ Kiên nhìn chằm chằm Cao Phong một chút, sau đó ngồi bên cạnh, đi thắng vào vấn đề: "Anh rể, em muốn hỏi anh chuyện liên quan đến Mộc Phong."

Cao Phong khẽ giật mình, trong lòng có chút khẩn trương, chẳng lẽ Kim Vũ Kiên phát hiện ra điều gì rồi?

Kim Vũ Kiên nhìn biểu cảm của Cao Phong thì trong lòng càng thêm hoài nghi, chẳng lẽ Cao Phong biết Mộc Phong.

"Khụ, em muốn hỏi gì?" Cao Phong ho một cái rồi trả lời.

"Anh biết Mộc Phong à? Anh nhất định là biết anh ấy!" Kim Vũ Kiên hỏi một câu, sau đó lại khẳng định nói.

Cao Phong im lặng một chút, lắc đầu, không biết trả lời thế nào.

"Nếu anh thật sự quen biết Mộc Phong, em hi vọng anh có thể giúp em nói với anh ấy, bảo anh ấy trả lời cho em một câu, chỉ một chữ cũng được."

"Chí ít, em muốn biết anh ấy vẫn an toàn, không có chuyện gì xảy ra." Kim Vũ Kiên nhìn chằm chằm Cao Phong.

Cao Phong khẽ nhíu mày, nói: "Trả lời cái gì?"

"Em có nhắn tin trên app cho anh ấy nhiều lắm, hi vọng anh ấy có thể xem."

"Anh rể, cảm ơn anh." Sau khi Kim Vũ Kiên nói xong, liền rời khỏi phòng khách đi vào trong phòng.

Nhìn bóng lưng cô đơn của Kim Vũ Kiên, trong lòng Cao Phong cũng có hơi rung động, sau đó lấy điện thoại ra, lặng lẽ đăng nhập vào.

Đồng thời nhanh chóng lại thiết lập trạng thái ẩn.

Mà Cao Phong không biết là Kim Vũ Kiên rời khỏi phòng khách trở về vẫn luôn nhìn chằm chằm vào danh sách bạn bè.

Khi thấy nick của Mộc Phong sáng lên một cái, trái tim Kim Vũ Kiên đập mạnh, bàn tay trắng nõn cũng siết chặt.

Cao Phong quả nhiên quen biết Mộc Phong.

Mặc dù nick của Mộc Phong lại tối trở lại, nhưng Kim Vũ Kiên cũng biết,

chapter content



chapter content



chapter content