Rể Quý Rể Hiền

Chương 441




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe được những lời lần này Cao Phong nói, Kim Tuyết Mai lại một nửa sững sờ, có chút không hiểu được ý của Cao Phong.

Hoài nghi liếc nhìn Cao Phong liếc mắt một cái, gật đầu không hỏi thêm gì nữa.

Thời gian qua đi từng ngày từng ngày, nháy mắt đã tới cuối tháng.

Cuối cùng cũng tới thời điểm cuối tháng là lúc nhà họ Kim tổ chức tiệc gia đình.

Tiệc gia đình nhà họ Kim rất quan trọng, từng người trong nhà họ Kim đều phải chú ý.

Bởi vì ngày này, không phải chỉ là dịp cho tất cả mọi người trong nhà họ Kim ngồi lại cùng nhau trò chuyện, trao đổi mà còn là ngày thắp hương cho ông cụ nhà họ Kim, người mà không ai dám khinh thường.

Vì vậy vào tiệc gia đình ngày mai, tất cả người nhà họ Kim trừ khi không ở trong nước thì đều phải có mặt đầy đủ.

Buổi tối trước ngày diễn ra bữa tiệc.

Cao Minh Trí khi nghe được tin Cao Phong tới, liền vội vàng chào hỏi rồi sau đó theo ra ngoài.

Hiện giờ gia đình bên kia đã có sự sắp xếp mới, ông ta không dám hành động hấp tấp thiếu suy nghĩ.

“Cậu Phong, ở trong văn phòng tôi đã cho nhân viên chuyên nghiệp rà soát 1 lần, tìm được 2 thiết bị nghe lén, hiện tại trong văn phòng đã an toàn." Lâm Vạn Quân vừa nhìn thấy Cao Minh Trí rời khỏi vội nói.

Cao Phong gật đầu, Cao Minh Trí quả thật đã làm vậy.

Cũng may anh và Lâm Vạn Quân đã sớm đoán được trước, cho nên khi bàn chuyện quan trọng đều là bàn ở ngoài văn phòng.

“À, mọi thứ đã chuẩn bị xong chưa?" Cao Phong thản nhiên gật đầu.

“Cậu Phong, tất cả đều ở trong này." Lâm Vạn Quân đưa Cao Phong ra đằng sau văn phòng.

Thời điểm mừng công ty nhà họ Kim thành lập được một năm, có 999 sính lễ giá trị được đặt trên chiếc bàn này.

Trên mặt mỗi thếp tiền mặt đều có ấn riêng của gia đình, màu đỏ ở trên cùng, ở giữa là một vòng tròn màu đen, giữa vòng tròn có một số sáu vô cùng dễ nhận ra.

“Cậu Phong tôi đã kiểm tra qua, giống nhau không ít." Lâm Vạn Quân nói.

“Tốt, ngày mai đưa đến nhà họ Kim đi." Bàn tay Cao Phong lướt qua những tờ tiền, thản nhiên nói.

Lâm Vạn Quân gật đầu nói phải, trên thực tế nó đã được an bài.

"Ngày mai Tuyết Mai sẽ rất vui vẻ,

hội bạn của cô ấy chắc chắn sẽ vô cùng ngạc nhiên." "Chỉ cần Tuyết Mai vui vẻ là được rồi, cảm xúc của những người khác không liên quan tới tôi. Cao Phong vươn tay nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ngày tiếp theo.

Cao Phong cùng Kim Tuyết Mai ở ngoài phòng khách, còn có Kiều Thu Vân đang dọn dẹp gọn gàng.

Ai nấy đều mặc trang phục chỉnh tề như đi dự buổi tiệc sự kiện cấp cao.

Cao Phong mang trên mình bộ vest chỉnh tề, thoạt nhìn tràn đầy sức sống.

"Thế nào ba mẹ, mắt nhìn của con cũng không tệ lắm đúng không?" Kim Tuyết Mai kéo cao Phong tới trước mặt ba mẹ.

Bộ quần áo và cả đôi giày đều là do Kim Tuyết Mai vì Cao Phong mà lựa chọn tỉ mỉ.

Cao Phong mặc vest đứng trước mặt Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải toát lên khí chất ngời ngời.

Quả thực bộ vest này không quá cao cấp, nhưng khi được mặc trên người Cao Phong đã toát ra phẩm chất cao quý.

"Không tồi, quả thực là không tồi." Hai người liên tục khen ngợi.

“Nhưng Cao Phong, cậu và Kim Hồng Vũ đã từng bị mất mặt rồi, hôm nay tốt hơn hết là hạ thấp xuống, hãy nhớ rõ những lời hôm qua tôi nói với cậu."Kiều Thu Vân nhắc nhở.

Cao Phong lười giải thích, liền gật đầu.

Sau đó, Kim Hồng Vũ mở cửa xe Bentley cao cấp, cả nhà bốn người cùng tiến tới chỗ bà cụ Kim.

Trong nhà cụ Kim nghênh đón khách rất náo nhiệt.

Tất cả chi chính, chi thứ nhà họ Kim đều đã đến, trước cửa đỗ rất nhiều xe, trong đó có cả những chiếc xe cao cấp.

Dù sao nhà họ Kim ở thành phố Hà Nội cũng được coi là nổi tiếng danh giá, dưới trướng có rất nhiều công ty nhỏ.

Kim Tuyết Mai quản lý xí nghiệp chính nhà họ Kim, phía dưới có rất nhiều công ty nhỏ.

Ở giữa sảnh rất náo nhiệt, có người già, có nhóm thanh niên ngồi cùng nhau thảo luận, mấy đứa trẻ con nô đùa không ngừng.

Bà cụ Kim mặc trang phục trang trọng ngồi ở ghế chính giữa, nhìn toàn bộ mọi người trước mặt, nụ cười luôn thường trực trên môi.

Lúc trước bà theo ông Kim tới thành phố Hà Nội, dốc sức làm ăn, khi đó chỉ có hai người, giờ đã phát triển lớn mạnh như vậy, làm cho người ta không khỏi xúc động.

Kim Hồng Vũ và Kim Ngọc Dung gặp nhau bàn chuyện đối phó với Kim Tuyết Mai và Cao Phong.

Trò vui hôm nay sẽ làm Kim Tuyết Mai thân bại danh liệt!

“Gia đình Kim Ngọc Hải tới tham gia bữa tiệc."

Hai người làm bên ngoài đồng loạt hô to.

Bên trong nhà đang cực kỳ náo nhiệt bỗng chốc rơi vào im lặng, tất cả âm thanh đều không phát ra nữa.

Trong nhà họ Kim, người được chú ý nhất chính là Kim Tuyết Mai.

Ba năm dựa dẫm vào phúc nhà Cao Phong, một nhà Kim Tuyết Mai đã trở thành trò cười.

Mà gần đây Kim Tuyết Mai tiếp nhận xí nghiệp của tổng công ty, đã thu hút vô số ánh mắt người đời.

Kim Ngọc Hải đi trước, Kiều Thu Vân đi theo một bên, Cao Phong và Kim Tuyết Mai theo sau, đi thẳng tới sảnh lớn.

Ánh mắt mọi người đổ dồn lên họ. Đủ loại biểu cảm.

"Kim Tuyết Mai! Ngày hôm nay quan trọng như vậy mà các người cũng dám đến muộn." Kim Hồng Vũ không bỏ qua cơ hội này.

"Hồng Vũ đừng không biết điều như thế” Kim Ngọc Hải liếc Kim Hồng Vũ một cái.

Kim Hồng Vũ thoáng ngạc nhiên nhưng cũng không dám nhiều lời nữa.

Tuy nói Kim Ngọc Hải hèn nhát nhưng về thân phận cũng là chú của cậu.

Nếu anh ta dám vô lễ với Kim Ngọc Hải, tất cả người nhà họ Kim đều sẽ không để yên.

"Ngọc Hải à, muộn chính là muộn, chú không thể dùng dùng thân phận trưởng bối đi áp bức Kim Hồng Vũ đâu." Phía sau Kim Hồng Sơn đi tới.

chapter content



chapter content



chapter content



chapter content



chapter content



chapter content