Rể Quý Rể Hiền

Chương 389




Kim Tuyết Mai lấy tài liệu ra, mọi người đọc qua.

“Đây là báo cáo tài vụ của công ty trong khoảng thời gian này! Tôi còn có một bản, là báo cáo tài vụ của lúc trước giám đốc Kim quản lý công ty.”

“Có thể so sánh một chút, kể từ sau khi tôi đặt toàn bộ trọng tâm vào bất động sản Phong Mai, hiệu quả và lợi ích của công ty đã tăng 5%, hiệu suất hoàn thành công việc của công nhân, cũng tăng hơn ba lần.

“Tôi không biết trước đây các người quản lý công ty như thế nào, nhưng trong khoảng thời gian tôi quản lý, mọi người có thể thấy rằng, công ty không ngừng lớn mạnh.”

“Ít nhất, Kim Tuyết Mai tôi không thẹn với lương tâm.”

Mặt Kim Tuyết không cảm xúc, lời nói ra làm người khác không thể phản bác.

Dù sao, đây chính là sự thật.

Năng lực làm việc của Kim Tuyết Mai, mọi người rõ như ban ngày.

Dưới sự lãnh đạo của cô, hiệu quả và lợi ích của công ty quả thực đang tăng trưởng với tốc độ đều đặn, cũng không ngừng lớn mạnh.

Ngay cả các công nhận làm việc, cũng càng thêm tích cực.

Lúc này trên mặt Kim Tuyết Mai vô cùng tự tin, trong lòng cũng càng có sức mạnh đứng lên.

Đây là tự tin vào năng lực của bản thân, đối với kết do chính mình tạo ra, vô cùng có sức mạnh.

Nhưng, mọi người Kim Hùng Sơn vẻ mặt lại không thay đổi, giống như đã dự liệu trước được, Kim Tuyết Mai sẽ làm điều này.

Ba!

Kim Ngọc Dung cười nhạt, vươn tay ném một tập tài liệu.

“Thật trùng hợp, ở đây tôi cũng có một bản biểu bảng báo cáo tài vụ.” Kim Ngọc Dung cười lạnh nhìn Kim Tuyết Mai.

Kim Tuyết Mai hơi sửng sốt, cau mày nhìn bản biểu bảng báo cáo trên mặt bàn, trong lòng đột nhiên dâng lên một linh cảm không tốt.

Thấy vẻ mặt của Kim Tuyết Mai thay đổi, Kim Ngọc Dung chậm rãi nói: “Thông qua biểu bảng báo cáo này có thể phát hiện, từ sau khi bác rời đi, hiệu quả và lợi ích của công ty giảm mạnh.”

“Không chỉ vậy, các nhân viên tiếng oán than khắp nơi làm việc vô tâm, lợi nhuận của công ty thu hẹp mức độ lớn.”

“Có thể nói, dưới sự lãnh đạo của Kim Tuyết Mai cô, xí nghiệp của nhà họ Kim hôm nay đã tràn ngập nguy cơ, có thể phá sản bất cứ lúc nào.”

Lời nói này của Kim Ngọc Dung mạnh mẽ, giống như đang nói một sự thật bình thường.

“Điều này không thể.” Kim Tuyết Mai cau chặt mày.

“Có thể không hay, để các cổ động xem rồi lại nói đi!”Kim Ngọc Dung cười lạnh, đưa báo biểu tài vụ cho Kim Hùng Sơn.

Kim Hùng Sơn nhìn thoáng qua trước, sau đó truyền đọc báo biểu.

Mười hai cổ đông, bao gồm những người Kim Hồng Vũ, đều xem biểu bảng báo cáo này một chút.

“Đây là biểu bảng báo cáo tài vụ mới nhất của công ty à!” Một cổ đông chậm rãi nói.

“Đúng vậy, trên đó còn có con dấu của Bộ Tài Vụ, số liệu trên này rất rõ ràng, lợi nhuận của công ty quả thật đang giảm sút.”

Kim Tuyết Mai mở to mắt, trong lòng có chút hoang mang. Sao có thể như thế được?

Khoảng thời gian sau khi tiếp quản công ty, mỗi ngày đều tự mình kiểm tra báo cáo tài vụ.

Làm thế nào có thể, lợi nhuận giảm sút?

“Kim Ngọc Dung, cậu đã giở trò với báo biểu tài vụ!” Kim Tuyết Mai đột nhiên hiểu ra điều gì, cắn răng nhìn Kim Ngọc Dung.

Cô chợt nhớ đến, Kim Ngọc Dung trước đó là người của bộ tài vụ!

Viên chức của bộ tài vụ, không phải tất cả nhân viên đều do Kim Ngọc Dung đứng đầu sao?

Nếu Kim Ngọc Dung muốn làm chút gì đó, những người đó tuyệt đối nghe lệnh của nó.

“Kim Tuyết Mai đừng ngậm máu phun người, cô nghĩ rằng mọi người bọn tôi ở đây đang đùa giỡn với cô à?”

“Nói mà không có bằng chứng, cô nói tôi giở trò, cô đưa chứng cứ ra đi!” Kim Ngọc Dung không chút nào hoảng hốt. Kim Tuyết Mai mặt lạnh tanh, nghiến hàm răng trắng, nhưng không tìm được từ nào để phản bác.

“Đưa tôi xem.” Cao Phong vươn tay muốn lấy báo biểu tài vụ qua.

“Dừng lại, anh là thứ gì, dám xem báo biểu tài vụ của công ty?” Kim Ngọc Dung đột nhiên quát to.

Kỷ Hồng Vũ và các cổ đông quay sang nhìn Cao Phong. Loại giấy tờ này, quả thật không phải cũng có thể xem được.

“Không sao, đưa anh ta xem.” Kim Hùng Sơn không để ý khoát tay.

Chỉ chút năng lực của Cao Phong, cậu ta có xem hiểu hay không cũng là một chuyện.

“Tuyết Mai, tờ kia của em cũng đưa anh xem đi.” Cao Phong lại vẫy tay.

Kim Tuyết Mai sửng sốt, sau đó cũng đưa bản của mình đến trước mặt Cao Phong.

Trước mặt Cao Phong bày ra hai bản báo cáo, ngoại trừ số liệu trên đó không giống nhau, những thứ khác đều giống nhau.

Mọi người đều không nói lời nào, mặt nghiền ngẫm nhìn Cao Phong.

Cổ đông trong công ty cái gì cũng không nhìn ra được, Cao Phong có năng lực gì, có thể nhìn ra sự khác thường?

Cao Phong ngẫu nhiên đảo qua, so sánh số liệu của hai báo biểu, lại nhìn đồ thị bên trên, trong lòng đã có định số.

Kim Ngọc Dung này, quả thực không đơn giản, không hổ là xuất thân làm tài vụ!

Bản báo cáo này của cô ta, làm không chê vào đâu được, ngay cả người làm tài vụ chuyện nghiệp, cũng rất khó trong nháy mắt nhìn ra sự khác thường.

Huống chi những người khác.

Nếu không phải Cao Phong là con cháu nhà họ Cao ở Đà Nẵng, từ nhỏ đã tiếp xúc với mấy thứ này, có được sự đào tạo kỹ năng chuyên nghiệp, chỉ sợ cũng rất khó nhìn ra sự khác thường trong nháy mắt.

“Cao Phong, đừng nói tôi không cho cậu cơ hội! Cậu có thể nhìn ra cái gì?” Kim Hùng Sơn nhàn nhạt hỏi.

Kim Ngọc Dung vẻ mặt đùa cợt nhìn Cao Phong, Kim Tuyết Mai lại là vẻ mặt mong đợi, cô thật sự hy vọng, Cao Phong có thể giúp mình.

Cao Phong dừng một chút, sau đó chậm rãi thu bản báo cáo lại, lắc đầu nói: “Tạm thời chưa có.”

Chỉ giúp Kim Tuyết Mai nắm giữ nhà họ Kim, đây cũng không phải là mục đích của Cao Phong.

Anh càng muốn giúp Kim Tuyết Mai rửa sạch công ty nhà họ Kim, khiến tất cả các cổ đông trong công ty, trung thành và tận tâm với Kim Tuyết Mai.

Cho nên, lúc này không thể trực tiếp ra tay.

“Ha ha, anh ta có thể xem hiểu những thứ này, thì anh ta không phải đồ vô dụng rồi.” Kim Ngọc Dung cười lạnh.

Trong mắt của Kim Tuyết Mai cũng lóe lên vẻ thất vọng, trong lòng khẽ thở dài. Đúng vậy, Cao Phong làm sao có thể đọc hiểu được chứ?

Dù gần đây Cao Phong thật sự đã thay đổi rất nhiều, kết bạn với anh lớn như Vương Viễn Lâm, cũng coi như là có tiền có thể rồi.

Nhưng những thứ chuyên môn của công ty xí nghiệp, Cao Phong hoàn toàn xem không hiểu được.

Cao Phong không nói lời nào, đặt hai bản báo cáo bên cạnh mình, dùng nước khoáng chặn lại. “Các cổ đông khác, có ký kiến khác gì đối với bản báo cáo của Kim Ngọc Dung không?” Kỷ Nhạc Sơn nhìn quanh. “Không.” Nhiều cổ đông lật tức gật đầu.

Trần Phát Tài mấy người cổ đông ủng hộ Kim Tuyết Mai, than nhẹ một tiếng, cũng khẽ lắc đầu.

“Bản báo cáo của Kim Ngọc Dung đã không có vấn đề, vậy nói rõ, bản của tổng giám đốc Kim Tuyết Mai, chắc chắn là làm giả.”

“Tạm thời bỏ qua việc giả mạo báo cáo! Hãy nói vê tình hình tài vụ gân đây của công ty đã kịch liệt giảm mạnh kể từ khi Kim Tuyết Mai tiếp quản.”

“Kim Tuyết Mai, cháu có gì muốn nói không?” Kim Hùng Sơn quay lại nhìn Kim Tuyết Mai.

Kim Hồng Vũ nghịch bút bi trong tay, mặt mang vẻ đùa cợt nhìn Kim Tuyết Mai bên này.

“Muốn đổ tội cho người khác, không lo thiếu chứng cứ? Cháu không có gì để nói.” Kim Tuyết Mai hơi nghiến răng gắn từng chữ.

Cô không phải người có tính cách sẽ dễ dàng từ bỏ, nhưng vào lúc này không thể không từ bỏ.

Kim Tuyết Mai chưa bao giờ yêu thích vị trí tổng giám đốc này, cũng không muốn ở lại xí nghiệp nhà họ Kim không đi.

Cô chỉ muốn, đưa xí nghiệp ông cụ Kim đã dốc hết tâm huyết gây dựng, phát triển ngày càng lớn mạnh.

Ông cụ Kim đối với Kim Tuyết Mai đánh giá rất cao, cô làm sao có thể khiến ông cụ Kim thất vọng?

Nhưng bây giờ, Kim Hùng Sơn và mọi người hợp lại, thậm chí còn có sự ủng hộ của bà cụ Kim, đổi trắng thay đổi gây bất hòa, Kim Tuyết Mai hoàn toàn không thể chống đỡ được.

Kim Tuyết Mai trong lòng hiểu rõ, mình, đã hết hy vọng!

Đại hội đồng cổ đông hôm nay, chắc hẳn kết thúc trong thất bại thảm hại của mình.

“Tốt, cháu cũng đã nhận thức được sai lầm, vậy bây giờ tôi lấy thân phận chủ tịch hiện tại của xí nghiệp nhà họ Kim đề nghị…”

“Kim Tuyết Mai năng lực làm việc không đủ, không thể đảm niệm được chúc tổng giám đốc công ty, các cổ đông có thể bỏ phiếu biểu quyết.”

Kim Hùng Sơn trong lòng vô cùng vui mừng, ngay lập tức tiến hành cuộc bỏ phiếu cổ đông.

Kim Hồng Vũ và mấy người Kim Ngân Dung, trên mặt mang nụ cười vui sướng, cuối cùng cũng được nở mày nở mặt một phen.

“Tôi ủng hộ ý kiến của chủ tịch Kim, Kim Tuyết Mai, không có năng lực đảm nhiệm được chức vị tổng giám đốc.” Một người trung niên đeo kính giơ tay lên.