Rể Quý Rể Hiền

Chương 3844






Chương 3846

Đây là tính cách của Mạnh Tuấn Phi.

Cho dù cách làm việc của Cao Phong khiến ông ta cảm thấy không thoải mái.

Nhưng chuyện nên làm, ông ta sẽ làm.

“Anh Phi, anh như vậy không phải là đang làm chuyện thừa sao?”

“Hiện giờ chúng ta đã là bá chủ của Cảnh Đông, cả Cảnh Đông này lấy chúng ta làm bá chủ.”

“Cho nên chúng ta cần gì phải giúp đỡ Cao Phong đi thu phục cục diện rối rắm bên Nam Cương kia chứ?”

“Nam Cương và chúng ta nước sông không phạm nước giếng, chúng ta căn bản không cần phải làm điều thừa.”

Sĩ quan phụ tá nói những lời này, chiếm được rất nhiều sự tán thành.

Trận chiến tối hôm nay, đó là vì bọn họ muốn ngồi lên vị trí bá chủ của Cảnh Đông, cho nên không thể không đánh.

Nhưng cuộc chiến tấn công Nam Cương kế tiếp, căn bản không cần thiết.

Lại không có chỗ tốt gì, vì sao phải lãng phí thời gian, lãng phí nhân tài vật lực?

“Không được, Nam Cương chắc chắn phải đánh.”

Mạnh Tuấn Phi im lặng hai giây, tính cách ông ta cương trực, vẫn làm ra quyết định này.

Dù sao đây là chuyện giao hẹn giữa ông ta và Cao Phong lúc trước.

“Anh Phi, anh nghĩ một lát xem, làm như vậy có lời hay không?”

“Tạm thời không nói đến chuyện chúng ta có thể thắng Nam Cương hay không, cho dù có thể đánh thắng Nam Cương, sẽ có lợi gì đối với chúng ta?”

“Chúng ta lao lực, còn lãng phí đạn, trợ giúp Cao Phong đánh giang sơn Nam Cương sao?”

“Vậy các anh em chúng ta thương vong thì sao? Có chiến đấu chắc chắn có thương vong, anh Phi, anh nhẫn tâm nhìn các anh em đi chịu chết à?”

Những lời này của sĩ quan phụ tá khiến Mạnh Tuấn Phi á khẩu không trả lời được, lại càng không biết nên phản bác thế nào.

“Anh Phi, anh suy nghĩ cẩn thận xem.”

“Đánh thắng, chúng ta không chiếm được bất cứ ưu đãi gì.”

“Đánh thua, nói không chừng toàn quân chúng ta sẽ bị diệt.”

“Mà cho dù đánh thắng hay đánh thua, chúng ta đều có không ít anh em chết trận.”

“Mua bán này không có lời, tuyệt đối không thể làm.”

Sĩ quan phụ tá kia cũng gật đầu, giọng điệu nghiêm túc nói.

Mạnh Tuấn Phi nghe thấy thế, càng thêm im lặng.

Bởi vì theo như lời hai sĩ quan phụ tá này nói, mọi chuyện đều là sự thật.

Nhưng có lúc, đối mặt với một số việc, không thể chỉ xem có đáng giá hay không!

“Chúng ta có thể lấy được Cảnh Đông, không thể bỏ qua công lao của cậu Phong.”

“Cậu ấy giúp chúng ta đánh hạ Cảnh Đông, vậy thì chúng ta cũng nên vì cậu ấy đánh hạ Nam Cương.”

Mạnh Tuấn Phi nghiến răng, vẫn trầm giọng nói.

“Anh Phi! Em thừa nhận Cao Phong thật sự có chỉ số thông minh rất cao.”

“Nhưng anh ta làm gì hả? Anh ta giúp chúng ta như thế nào, không phải chỉ động miệng thôi sao?”

“Mọi chuyện vẫn phải do chúng ta đi làm, Cảnh Đông này cũng là do chúng ta thu phục, là các anh em dùng mạng đổi lấy.”

Những lời sĩ quan phụ tá này nói ra, lại nhận được sự tán thành của rất nhiều người.

Bọn họ bội phục bộ óc của Cao Phong, nhưng không có nghĩa là bọn họ nguyện ý đi chịu chết vì Cao Phong.

Cao Phong thực sự giúp đỡ bọn họ, đánh hạ cả Cảnh Đông.

Nhưng trong quá trình này, Cao Phong đều đứng ở hậu phương dùng miệng mà thôi.

Cho nên bọn họ cảm thấy giúp Cao Phong cũng được, bọn họ chỉ cần dùng miệng trợ uy cố lên với Cao Phong là được.

Lúc trước Cao Phong anh không dẫn người giúp chúng tôi, vì sao chúng tôi phải dẫn người giúp anh?

Đạo lý đơn giản thô bạo.

Mạnh Tuấn Phi châm một điếu thuốc, hít hai hơi mở miệng nói: “Không được.”

“Ứng xử không thể lật lọng, càng không thể vong ân phụ nghĩa.”

“Cho dù như thế nào đi nữa, chúng ta đều có thể nắm giữ Cảnh Đông, không thể bỏ qua công lao của cậu Phong.”