Rể Quý Rể Hiền

Chương 3622






Chương 3624

Cao Phong không hề căng thẳng, chuyện này trước sau gì cũng sẽ không giấu được.

Anh có thể phong tỏa con tin tức ở phía Tam Giác Vàng, nhưng bên phía Nam Cương thì không thể, ‘tay’ của anh không dài như vậy.

Những thế lực khác trong lúc liên lạc với Cao Phong, Đức Khánh đương nhiên nhìn thấy.

“Ngài Đức Khánh, chính xác mà nói thì là bọn họ chủ động đến bày tỏ ý tốt với tôi”

“Ngài nói xem, bọn họ tặng người, tặng vũ khí, mà tôi lại đang thiếu những thứ này, có thể không nhận sao?”

Câu hỏi ngược lại của Cao Phong khiến Đức Khánh gật gù.

Ít nhất Cao Phong không có ý giấu ông ta, điều này khiến ông ta rất vừa ý.

“Nhưng ngài Đức Khánh yên tâm, Vũ Nặc chúng tôi chắc chắn quan hệ với ngài là tốt nhất.”

“Trên thực tế, ai mà không biết Đức Khánh ngài ở Nam Cương là thế lực mạnh nhất, có thể hô mưa gọi gió”

“Chúng tôi không liên minh với ngài mà lại đi kết giao với những thế lực nhỏ kia không phải ngốc à?”

“Ở Việt Nam có câu nói, ‘bán anh em xa mua láng giềng gần’, với ngài Đức Khánh chắc chắn là liên minh có quan hệ tốt nhất”

Cao Phong càng nói lời ngon tiếng ngọt, Đức Khánh bên đây càng nghe càng đắc ý.

Vừa dỗ ngọt ông ta vừa tỏ ý trung thành, thật là càng làm cho Đức Khánh có cảm giác hưởng thụ.

“Hiểu được là tốt, có thể có được trợ thủ như cậu, tôi rất may mắn đấy chứ!”

“Nói đi, cậu có hứng thú muốn theo Đức Khánh tôi không?”

Đức Khánh dừng một chút, lập tức mở lời chìa tay với Cao Phong.

“Thế này, ngài Đức Khánh, thật không hợp đạo nghĩa!”

“Đạo nghĩa? Đạo nghĩa đáng bao nhiêu tiền?”

“Bất cứ ai đưa ra đãi ngộ nào cho cậu, tôi cho gấp năm lần, thế nào?”

Đức Khánh hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đưa ra điều kiện.

“Ngài Đức Khánh, anh Kim từng cứu mạng tôi, tôi không thể vô ơn bỏ đi.”

“Ít nhất sau này cũng sẽ giúp cai trị Tam Giác Vàng rồi mới tính tiếp.”

“Đến lúc đó, chỉ cần anh Kim đồng ý để tôi đi, tôi nhất định sẽ đi theo ngài”

Cao Phong ho nhẹ một tiếng, đưa ra câu trả lời

“Được, vậy ta đợi cậu”

Đức Khánh xua tay, cũng không nói nhiều lời.

“Ngài Đức Khánh, lần này ngài phải dùng vài tên biết nghe lời”

“Phong Hạo mặc dù không có tài cán gì, nhưng lại có chút năng lực dẫn dắt, nếu không cũng không thể nắm trong tay một nữa thế lực.”

“Vì vậy, ngài nhất định phải để bọn họ nghe tôi chỉ huy, như vậy mới có thể gia tăng phần trăm chiến thăng.”

“Tôi đảm bảo tối nay sẽ đánh bại khổi tập đoàn Phong Hạo.”

Cao Phong sợ Đức Khánh thay đổi chủ ý, liền nhấn mạnh lòng trung thành.

“Tôi sẽ bảo bọn chúng nghe theo cậu.” Đức Khánh ra lệnh xuống.

Cao Phong trong đầu luôn suy nghĩ chu toàn, sợ sơ suất để lộ gì đó.

Nói chuyện với Đức Khánh phải cực kỳ cẩn trọng. Nếu lỡ xảy ra sơ suất gì thì coi như xong.

“Đúng rồi ngài Đức Khánh, chúng ta và tập đoàn Phong Hạo đều sẽ công kích phương tiện thông tin của đối phương.”

“Nếu trong khoản thời gian ngắn ngài không liên lạc được với bên đây, đừng vội kích động, tôi sẽ trang bị đầy đủ, lập tức cho người liên lạc qua đó.”

Ánh mắt Cao Phong lóe lên, nói trước vài câu tốt đẹp. tránh đến lúc Đức Khánh không liên lạc được lại sinh nghi.

“Tôi biết rồi.”

Đức Khánh gật đầu, ngắt cuộc điện thoại.

Cao Phong cũng chậm rãi đặt điện thoại xuống, uống ngụm nước.

Cùng Đức Khánh nói nhiều như vậy quả thật khô cổ họng.

Anh đem những lời vừa nói với Đức Khánh một lần nữa nói lại với các thế lực khác.

Lần cuối cùng làm như vậy, Cao Phong đem hết khả năng tiến hành cắt giảm lực lượng ở Nam Cương.

Còn về phần có thành công hay không, Cao Phong cũng không biết.