Rể Quý Rể Hiền

Chương 3559






Chương 3561

“Tôi nói cho Kiều Thu Vân cô biết, Cao Phong giờ đã ngã xuống, sẽ không có ai ở đây chống lưng cho mấy người đâu!”

“Liền nói mấy người ở phía sau các cô đó xem, tôi rất muốn biết, không có Cao Phong hạ lệnh, bọn họ có dám nổ súng bắn chúng tôi hay không!”

Chị cả Kiều Thu Vân cất bước tiến lên, trên mặt tràn đầy ngạo nghễ.

Phảng phất như lúc Cao Phong không ở đây, bà ta giống như có thể tùy tiện trèo lên đầu Kiều Thu Vân.

“Chị!”

Kiều Thu Vân tức giận không thôi, bàn tay có chút run rẩy hơi giơ lên.

“Bốp!”

Người phụ nữ trung niên cầm lấy bàn tay Kiều Thu Vân đẩy ra.

“Thế nào, không phục à?”

“Kiều Thu Vân cô bất quá cũng chỉ là đồ chó cậy thế chủ, ỷ vào Cao Phong mà vênh váo lên đúng không?”

“Hiện tại cô thật ra đang chiến đấu nội tâm đi, haha!”

Người phụ nữ trung niên cười haha, trong lòng quả thật vui sướng tới cực điểm rồi.

Cơ bản bình thường là do Cao Phong chèn ép, hoàn toàn không thể trở mình nổi.

Nhưng hiện tại, Cao Phong đã rơt đài, bọn họ còn sợ cái gì chứ?

Đôi mắt Kim Tuyết Mai đem biểu cảm của mấy người nhà họ Kiều thu hết vào đáy mắt.

Vốn dĩ, những gì Cao Phong đã từng lo lắng, một chút cũng không phải lo xa.

Cao Phong lo lắng, nếu anh không ở đây, mẹ goá con côi Kim Tuyết Mai sẽ chịu khi dễ.

Mà hiện tại, thật đúng là như vậy.

Chỉ là, những người nhà họ Kiều này, chung quy cũng không thấy rõ ràng bản chất sự việc.

Bọn họ cũng sẽ không biết, những cấp dưới đó của Cao Phong một lần nữa khởi động lại, là vì nghe lệnh của Kim Tuyết Mai.

“Đừng ở đây náo loạn!”

“Nơi này là vùng đất tư nhân, các người còn làm ồn, đừng trách chúng tôi không khách khí.”

Những chiến sĩ ao đen đó, cũng đã thấy rõ ngọn nguồn sự việc, lập tức nhíu mày tiến lên.

Lúc đầu cho rằng, những người này là người thân của Kiều Thu Vân, cho nên không muốn xua đuổi.

Hiện tại xem ra bọn họ cùng với Kiều Thu Vân có loại thái độ này, chiến sĩ áo đen đương nhiên sẽ không để bọn họ tùy ý làm loạn.

“Này này, làm gì đây, cầm súng được thì tài giỏi lắm à?”

“Tới đây, nổ súng bắn tôi đi xem!”

“Tôi muốn nhìn xem, không có Cao Phong chống lưng cho mấy người, mấy người có dám hay không!”

“Các người chỉ cần nổ súng, tôi sẽ lập tức báo nguy, không có Cao phong che chở các người, các người cái gì cũng không phải!”

Một người trẻ tuổi nhà họ Kiều đi lên, trên mặt tràn trào phúng.

“Các người không phải nhân lúc Cao Phong không có ở đây, cố ý đến gây chuyện?” Kiều Thu Vân lạnh lùng nhìn người thanh niên.

“Haha! Bà nói không sai, đó chính là những gì mà chúng tôi nghĩ.”

“Chúng tôi thực sự rất sợ Cao Phong, nhưng hiện tại anh ta không có ở đây? Vậy các người định làm gì?”

“Cao Phong quả nhiên là thống lĩnh của thành Hà Nội, nhưng bây giờ hắn chỉ là một con chó chết, hahaha!”

Mọi người trong nhà họ Kiều lại nhịn cười không nổi.

Tuy nhiên những người chiến sĩ mặc áo đen lại tràn đầy sự lạnh lùng trong đôi mắt của họ.

Nhưng bọn họ thực sự không thể tùy tiện bắt người thường được, chuyện này cũng là do Cao Phong sắp đặt.

Súng của họ chỉ có thể chĩa vào những người đe dọa biệt thự núi Bồng Thiên.

Tuy nhiên, hiện tại người nhà họ Kiều đều không có vũ khí, không thể tùy tiện sử dụng vũ khí nóng.

“Được rồi, rắc rồi đủ rồi đó.”

“Các người trở về đi, nếu như các người không muốn đi thì hãy ở lại thành Hà Nội.”

Kim Tuyết Mai bước tới và bình tĩnh nói.

Quyết định này đã là một sự nhượng bộ.

Tuy nhiên, có những lúc càng nhân nhượng thì đối phương lại nghĩ rằng bạn sợ họ.