Rể Quý Rể Hiền

Chương 332




Dù sao điện thoại di động Apple này, ở trong lòng rất nhiều người là đại biểu cho tầng lớp đại gia, có thể dùng phiên bản mới nhất, vậy càng là đại gia trong đại gia”

“Chậc chậc, người chồng bằng lòng tiêu tiền vì vợ mình, đây mới là người chồng tốt đó! Chứ không giống như vài người.” Kim Ngọc Dung cười ha ha.

Nghe đến đó, Kim Tuyết Mai cúi đầu không nói, cầm điện thoại di động trong tay đã dùng rất lâu, lặng lẽ bỏ vào trong túi.

Chiếc điện thoại di động này Kim Tuyết Mai đã xài hơn ba năm rồi, bên ngoài điện thoại đã tróc sơn không ít.

Nếu như mấy người Kim Ngọc Dung nhìn thấy, chắc chắn tránh không được lại cười nhạo một phen.

“Chị Hữu Dung cũng đừng trêu em, không phải chị nói chị đang đợi cậu Lục nhà họ Cao mở Đà Nẵng tới đón chị sao?!

“Nếu như chị không phải đợi anh ấy, không biết có bao nhiêu đàn ông tình nguyện mua điện thoại di động Apple cho chị đâu.” Kim Hiểu Mỹ và Kim Ngọc Dung kẻ xướng người họa.

“He he, cũng không biết khi nào cậu Lục mới tới.” Khi nói tới cậu Lục của Đà Nẵng, Kim Ngọc Dung này nhớ thương không ít.

Cậu Lục đó là ai?

Đó là người chỉ cần phất tay là có thể đưa ra sính lễ chục tỷ”

Ngay cả di động trong tay Kim Hiểu Mỹ, với sính lễ của cậu Lục cũng có thể mua được một nghìn cái, cho nên bản thân cô ta hoàn toàn không cần thiết đi hâm mộ Kim Hiểu Mỹ.

“Đi thôi! Chồng em vẫn đang chờ chúng ta tới khách sạn lớn Kim Hoàng Cung ăn cơm đấy.” Kim Hiểu Mỹ cười ngạo nghễ, sau đó rời đi cùng Kim Ngọc Dung.

“Bíp bíp!” Đúng lúc này, một chiếc xe phổ thông chừng trăm ngàn chạy về phía công ty.

Cửa mở ra, Cao Phong đi xuống, trong tay còn cầm một cái hộp nhỏ, nhìn Kim Tuyết Mai cười.

“Tuyết Mai, anh tới đón em về nhà.” Cao Phong cười nói.

Mà thấy Cao Phong xuất hiện, Kim Ngọc Dung và Kim Hiểu Mỹ lập tức dừng bước.

“Ha ha, tôi nói không sai chứ, nhìn xem, đâu còn đi Bentley Mulsanne nữa?” Sau khi Kim Ngọc Dung nhìn thấy rõ xe của Cao Phong, nhịn không được cười giễu một tiếng.

Những nhân viên khác của công ty, lúc này trên mặt cũng xuất hiện sự giễu cợt.

Xem ra Kim Ngọc Dung thật sự nói không sai, Bentley Mulsanne trước đó Cao Phong lái đúng là đi mượn”

Nếu không có xe sang như vậy lại không lái, lại lái một chiếc xe bình thường như vậy?

“Cao Phong, chúng ta đi nhanh lên!” Kim Tuyết Mai sờ điện thoại di động trong túi tiền của mình, cúi đầu đã muốn đi.

“Ai, chờ đã em họ Tuyết Mai, tôi còn có chuyện muốn hỏi Cao Phong, hai người chớ vội!” Kim Ngọc Dung nói một câu ngăn lại.

Mà lúc này Cao Phong cũng khẽ nhíu mày. Anh đã sống chung với Kim Tuyết Mai ba năm, không chỉ hiểu rõ Kim Tuyết Mai mà còn hiểu rõ vô cùng.

Dáng vẻ lúc này của Kim Tuyết Mai, rõ ràng cô đã bị ăn hiếp, lại nhìn biểu cảm mấy người Kim Ngọc Dung, Cao Phong còn cái gì không rõ nữa? . Bạn đang đọc truyện tại — trù mtruyện. c o m —

Kim Ngọc Dung này dạy dỗ mãi vẫn không sửa tật ức hiếp Kim Tuyết Mai?

Lúc này trong mắt Cao Phong xuất hiện sự lạnh lẽo.

“Chị có ý gì, có phải thật sự muốn tôi đuổi chị ra khỏi xí nghiệp nhà họ Kim chị mới chịu ngừng không?” Cao Phong lạnh lùng nhìn về phía Kim Ngọc Dung.

Đầu tiên Kim Ngọc Dung sửng sốt, sau đó che miệng cười to.

“Cậu đang nói gì vậy? Cậu muốn đuổi tôi khỏi xí nghiệp nhà họ Kim? Cậu cho rằng, cậu là chủ tịch sao? Hả?!

“Nếu cậu thật sự có bản lĩnh này, trước hết hãy đổi điện thoại cho Kim Tuyết Mai đi, có người nói cô ta dùng ba năm rồi! Ha ha!” Kim Ngọc Dung liên tục cười giễu.

Cao Phong liếc nhìn Kim Ngọc Dung, đúng lúc hôm nay mình đúng là muốn đổi điện thoại mới cho Kim Tuyết Mai.

Nhưng mà chưa đợi Cao Phong lên tiếng, Kim Tuyết Mai đã bước lên nói trước.

“Kim Ngọc Dung, cho dù Cao Phong anh ấy tặng tôi cái gì, hay là không cho tôi cái gì, đều không liên quan tới chị.”

“Thứ anh ấy cho tôi, tôi đều thích, thứ anh ấy tạm thời chưa cho tôi được, tôi sẽ chờ anh ấy, chờ tới ngày anh ấy cho tôi, cũng không cần chị phải phí tâm!!

Ánh mắt Kim Tuyết Mai kiên định nhìn Kim Ngọc Dung, lời nói ra khiến Kim Ngọc Dung sửng sốt.

Cao Phong nghe nói như thế, trong lòng cũng rung động, trong lòng thầm nhủ, Tuyết Mai, em chờ được rồi, em sẽ chờ được thôi.

Tất cả những thứ trên thế gian này anh đều sẽ dâng lên trước mặt em.

“Hừ! Có câu nói vợ chồng nghèo trăm truyện buồn thương, mấy người tự giải quyết cho tốt đi!” Kim Ngọc Dung hừ lạnh một tiếng.

“Tuyết Mai, hôm nay vừa đúng lúc anh có một món quà muốn tặng cho em.” Cao Phong nói xong liền chậm rãi tiến lên, đưa cái hộp trong tay tới trước mặt Kim Tuyết Mai.

Kim Tuyết Mai sửng sốt, theo bản năng mà nhận cái hộp này.

Mà ánh mắt của mấy người Kim Ngọc Dung thì có chút tò mò, hướng mắt nhìn qua.

“Đây là, điện thoại di động?” Trong mắt Kim Tuyết Mai hiện lên sự mừng rỡ. Cô liếc một cái đã nhận ra, đây là series điện thoại di động Vsmart Aris, gần đây gây tiếng tăm khá lớn. Tuy giá trị không bằng Iphone 11 của Kim Hiểu Mỹ, nhưng vẫn là câu nói kia, thứ Cao Phong cho cô, Kim Tuyết Mai đều cảm thấy đó là tốt nhất.

“Ai dô, thật sự là mua điện thoại di động rồi, nhưng mà đây là Vsmart nhỉ? Nhãn hiệu của sản phẩm trong nước? Ha ha.” Sau khi Kim Ngọc Dung thấy rõ cười giễu một tiếng.

Trong lòng Kim Hiểu Mỹ lại sinh ra cảm giác về sự ưu việt lần nữa, lắc lắc con Iphone 11 trong tay.

Những người khác cũng không nói gì, tuy nói điện thoại di động Cao Phong lấy ra cũng không tệ, bản tốt nhất hiện tại cũng phải hơn mười hai triệu.

Nhưng trước mặt Iphone 11 này, sản phẩm điện thoại di động trong nước hơn mười hai triệu, vẫn bị đè ép danh tiếng như cũ.

Nhưng Kim Tuyết Mai không thèm để ý tới ánh mắt của người khác, chăm chú nhìn Cao Phong nói: “Chồng…. Cao Phong, cảm ơn anh!” Sau khi nói xong, Kim Tuyết Mai liền chuẩn bị cầm điện thoại di động lên xe. “Không có gì, em mở ra nhìn trước đi.” Cao Phong cười nhẹ.

Không sai, Cao Phong chính là muốn Kim Tuyết Mai mở ra trước mắt mọi người, để cho Kim Ngọc Dung nhìn thấy, cái gì gọi là nhãn hiệu sản phẩm trong nước.

“Không cần mở, về nhà rồi mở!” Kim Tuyết Mai cũng không có ý khoe khoang, cũng biết điện thoại di động này không khoe nổi khi đứng trước Iphone 11.

Cao Phong bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng Kim Tuyết Mai vui vẻ là được rồi, vì vậy cũng chuẩn bị xoay người lên xe.

“Chờ đã!” Đúng lúc này Kim Ngọc Dung nhanh mắt phát hiện một việc, lúc này đi tới.

“Gì nữa?” Kim Tuyết Mai nhíu mày nhìn Kim Ngọc Dung.

“Điện thoại di động này của cô.. Là mua từ chợ bán đồ cũ? Hay là, Cao Phong bởi từ đống rác nhặt được hộp không?” Kim Ngọc Dung chỉ vào hộp đựng bên ngoài của điện thoại di động trong tay Kim Tuyết Mai.

“Chị có ý gì?” Kim Tuyết Mai lạnh giọng trả lời.

“Ha ha, nếu không tại sao cô không dám mở ra? Tấm nhãn bạc dán ở bên ngoài hộp đâu?” Kim Ngọc Dung lại chỉ hộp đựng lần nữa.

Lúc này Kim Tuyết Mai mới nhìn cái hộp trong tay, phát hiện quả thật có dấu vết từng mở ra.

Tấm nhãn bạc dán bên ngoài hộp đựng cũng đã bị người ta gỡ ra.

Kim Tuyết Mai hơi im lặng, cô biết đây không phải hộp không.

Bởi vì trọng lượng khi cầm trên tay khá nặn, bên trong chắc chắn có điện thoại di động.

Nhưng… Có phải là đồ xài rồi hay không cô cũng không dám nói chắc.

“Hiện tại tôi cực kỳ nghi ngờ, có phải cô và Cao Phong đã thông đồng với nhau từ tước, cố ý kêu cậu ta tới cửa tặng điện thoại di động cho cô không?!

“Nhưng mà một cái Vsmart second-hand mà đòi để chúng ta thán phục à? Đừng nói đồ xài rồi, ngay cả khi là đồ mới thì làm được gì không?!

“Nếu như tặng một cái Iphone 11 giống của Hiểu Mỹ, nói không chừng tôi còn thấy hâm mộ chút đấy.” Kim Ngọc Dung cười giễu một tiếng.