Rể Quý Rể Hiền

Chương 323




“Rõ!!

Trương Khải đáp lời, sau đó quay người mà nói: “Đã có sẵn hai trăm chiếc điện thoại Vsmart Aris, hoàn thành giao dịch!!

“Chúng tôi cảm ơn anh Phong đã ủng hộ Vsmart, đã ủng hộ nhãn hàng trong nước!!

Trương Khải cố ý nói to, đây cũng là tiện thể quảng cáo cho cửa hàng điện thoại của mình”

“Bốp bốp bốp!!

Tiếng nói vừa dứt, hơn mười nhân viên tư vấn nở nụ cười đồng loạt vỗ tay.

Mà mấy trăm người đứng xung quanh xem, và nhóm người quản lý Tôn đều kinh ngạc.

Chuyện này chuyện này chuyện này.. Hai trăm chiếc điện thoại lại bị một người mua hết?

Vẫn là người kia, người bị bọn họ xem như bị bệnh tâm thần sao?

Điều này có thể sao?

Rất nhanh, hai trăm chiếc điện thoại và một chiếc phiên bản giới hạn đã được đưa lên xe của Cao Phong.

Tất cả mọi người đều mở to mắt, mắt không chớp nhìn xem tất cả, giống như đang nhìn nghi thức giao tiếp gì đó.

Dù sao hai trăm chiếc điện thoại này có giá trị hơn hai tỷ! Rốt cuộc thanh niên ăn mặc đơn giản bình thường kia có thân phận thế nào?

Thậm chí có người còn cảm thấy bỏ điện thoại trị giá hơn hai tỷ vào trong xe đều là phung phí của trời”

“Cám ơn mọi người đã phục vụ, tôi rất hài lòng” Cao Phong cười nhạt với Trương Khải một tiếng, sau đó chuẩn bị rời đi.

“Anh Phong, đây là việc chúng tôi phải làm, anh Phong đi thong thả ạ!!

Trương Khải dẫn toàn bộ nhân viên trong tiệm cung kính nói với Cao Phong. Trong khoảnh khắc, mười mấy người bên phía quản lý Tôn bên kia trợn tròn mắt.

Cao Phong thật sự mua hai trăm chiếc điện thoại! Lại là trả ngay lập tức! Trả bằng tiền mặt à?!

Trời ạ, đây cũng quá, quá hào phóng rồi? Ai có thể nghĩ tới, tên ngốc Trương Khải này cũng có phúc của người ngốc, vậy mà lại nhận được đơn đặt hàng lớn như thế?

Cảm xúc hối hận bao trùm quản lý Tôn và tất cả nhân viên đứng phía sau ông ta. Giờ phút này, bọn họ hối hận đến sắp phát điện rồi”

Cao Phong đi vào cửa hàng của bọn họ trước, đơn đặt hàng lớn này chính là của bọn họ”

Nhưng mà, bọn họ lại tự tay chôn vùi cơ hội này”

Cao Phong nói chuyện với Trương Khải xong, cười nhạt một tiếng, sau đó đi về phía xe mình.

“Anh Phong! Anh Phong xin hãy dừng bước!” Quản lý Tôn cắn răng, vội vàng chạy về phía Cao Phong.

Cao Phong lại giống như không nghe thấy, không hề dừng lại mà vẫn đi về phía xe.

Trương Khải khẽ nhíu mày, ông lập tức biết quản lý Tôn muốn làm gì, nhưng vẫn không nói lời nào.

“Anh Phong, xin anh dừng bước, anh Phong!” Quản lý Tôn chạy bước nhỏ, sau đó vọt thẳng đến trước mặt Cao Phong, thở hồng hộc ngăn cản Cao Phong.

Vẻ mặt Cao Phong lạnh nhạt nhìn anh ta một cái, hỏi: “Có chuyện gì thế?!

“Tôi… Trước đó tôi không biết… Xin anh đừng tức giận!” Quản lý Tôn nói năng lộn xộn.

“Ý của anh là, bởi vì anh không biết khách hàng có tiền, cho nên tùy tiện xem thường người ta sao?” Khóe miệng Cao Phong cong lên nụ cười nhạt.

“Tôi..” Quản lý Tôn cắn răng, vẫn không muốn từ bỏ khách hàng lớn như Cao Phong.

“Anh Phong, trước đó đều là chúng tôi sai, tôi thay mặt toàn bộ nhân viên trong cửa hàng xin lỗi anh!!

“Anh xem, nếu sau này anh có cần nữa, thì có thể… Có thể đến cửa hàng của chúng tôi xem qua không?!

“Dù sao anh cũng vào cửa hàng chúng tôi đầu tiên, đây là duyên phận đó…” Quản lý Tôn có da mặt dày, chịu tội trước mặt Cao Phong Nhưng Cao Phong lại nhìn quản lý Tôn với vẻ lạnh nhạt, sau đó quay người đi về phía xe.

“Anh Phong… Trong lòng quản lý Tôn vô cùng hối hận, hận không thể tát mình hai bạt tai.

Tiền đó, tiêu thụ hàng đầu đó, nói không chừng còn có cơ hội thăng chức tăng lương nữa”

Tất cả đều bởi vì chính mình ngu ngốc, bởi vì mình mắt chó xem thường người khác, mà biến thành bọt nước.

Trước sự soi mói của mấy trăm người, Cao Phong từ từ đi đến trước xe, đưa tay mở cửa xe ra.

Lúc vừa mới chuẩn bị ngồi vào, bỗng nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn thoáng qua rất nhiều người ở xung quanh.

“Nhãn hàng trong nước của chúng ta cũng không chênh lệch so với điện thoại khác. Mà điện thoại của hãng này có chất lượng rất tốt, cực kỳ tốt.”

“Nếu như mọi người cần chọn mua điện thoại di động, tôi đề nghị mọi người hãy mua hãng này.”

Cao Phong nói một câu như thế, sau đó nghênh ngang lái xe rời đi.

Đầu tiên là mọi người xung quanh ngẩn người, sau đó không nói gì nữa, nhao nhao đi về phía Trương Khải.

Dù sao thì người ta cũng là anh Phong, một nhân vật lớn lấy ra hai tỷ để mua điện thoại đó.

Nếu anh ta không hài lòng với chất lượng điện thoại bên phía Trương Khải, sao anh ta có thể mua nhiều như thế?

Trong lòng Trương Khải vô cùng cảm ơn Cao Phong, nhưng lúc này cũng không để ý tới anh nói gì, mà vội vàng dẫn người trở về chào đón khách hàng.

Chỉ một thoáng, trong toàn bộ cửa hàng trên đường Lý Thái Tổ, chỉ có nơi của Trương Khải này là nơi hot nhất.

Các cửa hàng điện thoại khác đều hết sức vắng vẻ, người đến thưa thớt.

Một câu kia của Cao Phong còn có tác dụng hơn vô số quảng cáo của nhóm người Trương Khải”

Chuyện này chính là hiệu ứng từ một doanh nhân lớn.

“Quản lý Tôn, tôi muốn trả điện thoại!” “Còn tôi nữa, tôi vừa mới mua, tôi cũng muốn trả!!

Mà những vị khách của quán lý Tôn đều bị cảm xúc xâm chiếm, nhao nhao la hét muốn trả điện thoại, đi đến chỗ Trương Khải mua sắm.

“Ôi, vì sao, vì sao lại muốn trả chứ?” Quản lý Tôn bị đám người vây quanh, da đầu tê dại một hồi.

“Không vì gì cả, chính mấy người nói được đổi trả không lý do trong vòng bảy ngày, bây giờ không muốn cho trả à?!

“Nhất định phải trả! Nhanh lên!!

Trái tim quản lý Tôn đang chảy máu rồi”

Nhưng cũng không thể không cho khách hàng trả hàng, bằng không, anh ta thật sự sợ những người này kích động, sẽ đập nát cửa hàng của anh ta.

Cao Phong vừa lái xe, vừa cầm điện thoại gọi điện cho Kim Tuyết Mai.

Chiếc điện thoại Aris Pro được anh lựa chọn cho Kim Tuyết Mai đang lẳng lặng nằm bên ghế phụ.

“Tuyết Mai, em đang ở công ty sao?” Cao Phong cười hỏi.

“Đúng vậy đúng vậy, ở công ty, đang chuẩn bị ăn cơm, sao thế?” Kim Tuyết Mai vội vàng trả lời.

“Vậy em ở công ty đợi, đừng đi nơi khác.”

Cao Phong cười nhẹ một tiếng.

Điện thoại giá trị không cao, nhưng chắc chắn Kim Tuyết Mai sẽ hiểu rõ ý của Cao Phong.

Có nhiều thứ, không chỉ dùng tiền tài để tính toán.

“À2? Có chuyện gì không?” Kim Tuyết Mai nghỉ ngờ hỏi.

“Không có việc gì, em ở công ty đợi là được rồi, ngoan đừng chạy loạn.” Cao Phong nói nửa đùa nửa thật.

“Hừi Biết rồi.” Kim Tuyết Mai nhếch miệng, cúp điện thoại.

Cao Phong để điện thoại di động qua một bên, sau đó lái xe về phía tòa nhà của công ty Kim Thiên.

Nhưng mà, Cao Phong nhìn đường đi này, thấy mình cách phòng tập thể hình Phong Minh không xa.

Cao Phong suy nghĩ một chút, chuẩn bị đi đến phòng tập thể hình Phong Minh trước, đưa hai trăm điện thoại đã mua đưa cho Khúc Đại Minh, bảo Khúc Đại Minh phát cho người phụ trách của Lửa Rừng.

Nếu không, chở một chiếc xe đầy điện thoại cũng không hay cho lắm.

Trong lòng ra quyết định, Cao Phong rẽ vào giao lộ, chạy về phía phòng tập thể hình Phong Minh.