Rể Quý Rể Hiền

Chương 256




Cao Phong chậm rãi bước xuống xe, sau đó đi vào trong câu lạc bộ Palazzo.

Anh không trực tiếp gọi điện thoại cho Lâm Vạn Quân để ông ta ra đón mình, dù sao anh cũng biết số phòng rồi nên anh gọi nhân viên phục vụ đưa mình đến đó là được.

Hiện giờ kế hoạch của Cao Phong đã đến thời khắc mấu chốt, tốt nhất là nên kín tiếng một chút, đừng khiến quá nhiều người chú ý.

Thấy người thanh niên trẻ tuổi bước xuống từ chiếc xe sang hàng đầu kia, không ít người phải thán phục. Còn trẻ tuổi mà đã có khối tài sản khổng lồ đến thế, quả thực là đáng sợ. Còn Cao Phong thì nghĩ mình có nên đổi một chiếc xe khác không nhỉ? Dùng chiếc xe này thực sự là quá bắt mắt, đi đến đâu cũng thu hút ánh nhìn của mọi người. Thế thì chẳng phù hợp với tính cách của Cao Phong chút nào.

Trước cổng câu lạc bộ Palazzo, hai cô gái xinh đẹp chân dài mặc áo dài đứng canh trước cửa. Hai cô gái ấy khoảng chừng 25 tuổi, mặc áo dài phong cách cổ điển, làm tôn lên vóc dáng thướt tha của mình, tóc dài được búi lên cao, cho người cảm giác dịu dàng mà trí tuệ.

Những tiếp tân ở các câu lạc bộ cao cấp như thế này đều đã trải qua quá trình huấn luyện lễ nghi chuyên nghiệp, toàn thân tỏa ra khí chất cao quý như những cô tiểu thư khuê các thời cổ đại. Nếu những cô gái này mà ở bên ngoài thì chắc chắn sẽ trở thành nữ thần được vô số người theo đuổi. Nhưng trong câu lạc bộ Palazzo này, họ chỉ có thể làm tiếp tân, điều đó đủ để chứng minh cho sự siêu phàm của

“Chào mừng quý khách đã đến câu lạc bộ Palazzo. Nếu quý khách cần, chúng tôi có thể đưa xe của quý khách đến nơi đỗ xe dành riêng cho khách VIP”

Thấy Cao Phong đến gần, hai cô gái tiếp tân đều mỉm cười ngọt ngào, sau đó một cô gái cung kính lên tiếng.

“Cảm ơn, nhưng tôi không phải là khách VIP” Cao Phong thoáng sửng sốt, sau đó cầm chìa khóa định đi thẳng vào bên trong.

“Thưa anh, anh chính là khách VIP của câu lạc bộ Palazzo chúng tôi." Cô gái tiếp tân mỉm cười đáp.

Cao Phong dừng bước, khó hiểu nhìn cô gái: “Các cô biết tôi là ai à?".

“Thưa anh, anh đừng cảm thấy kỳ lạ, mỗi một vị khách đến Palazzo đều là khách VIP của chúng tôi.”

"Thân phận của anh cao hơn nên đương nhiên đẳng cấp cũng cao hơn.” Một cô gái khác mỉm cười giải thích.

Nghe vậy, Cao Phong mới hiểu được họ đang nói gì.

Chẳng trách câu lạc bộ Palazzo này lại phát triển nhanh chóng đến thế, quả thực là làm dịch vụ đến cực hạn.

Mặc dù người ta vẫn thường nói không nên phân chia đẳng cấp cho con người, nhưng thực tế chuyện này vẫn luôn tồn tại, chưa bao giờ biến mất. Mỗi nơi đều sẽ có sự phân chia giai cấp, nơi nào càng xa hoa thì lại càng chú trọng điều đó, làm vậy sẽ khiến cho những người đứng trên đỉnh kim tự tháp có cảm giác hơn hẳn mọi người. Ngay cả ở sân bay còn phân chia lối đi dành riêng cho người thường và lối đi dành riêng cho khách VIP cơ mà.

Cao Phong bước vào đại sảnh, bên trong có rất ít nhân viên, thấy Cao Phong vào thì đều mỉm cười một cách chuyên nghiệp.

“Thưa anh, tôi có thể giúp gì được cho anh?" Thấy Cao Phong, một nhân viên phục vụ lập tức đến gần.

Đẳng cấp của cô gái này còn cao hơn cả hai cô gái xinh đẹp làm tiếp tân ngoài cửa. Có thể nói rằng nhân viên phục vụ bên trong câu lạc bộ Palazzo đều rất chuyên nghiệp, mặc dù Cao Phong chỉ ăn mặc trang phục bình thường, nhưng không một ai ra vẻ khinh bỉ anh.

Hai cô gái tiếp tân ngoài cửa tận mắt chứng kiến Cao Phong bước xuống từ chiếc xe Bentley Mulsanne nên học lễ phép với Cao Phong là điều dĩ nhiên, nhưng những người này không hề nhìn thấy con xe Bentley của Cao Phong, vậy mà họ vẫn có thể đối xử cung kính với Cao Phong, mặc dù anh ăn mặc rất tầm thường, đủ để thấy người ta chuyên nghiệp cỡ nào.

“Tôi có người bạn đang chờ tôi ở đây, nhờ các cô dẫn tôi đến chỗ đó.” Cao Phong gật đầu.

"Vâng thưa anh, bạn của anh đã đặt phòng riêng rồi đúng không ạ? Xin hỏi đó là phòng số mấy?” Nhân viên phục vụ xinh đẹp lập tức lễ phép hỏi lại.

"Chắc là phòng riêng số 8 thì phải." Cao Phong suy nghĩ một chút rồi đáp.

"Thưa anh.." Nghe đến đó, nhân viên phục vụ thoáng sửng sốt, kinh ngạc nhìn Cao Phong.

"Sao vậy?" Cao Phong hơi khó hiểu.

“Thưa anh, anh chắc rằng bạn của anh đang ở phòng riêng số 8 không ạ?” Nhân viên phục vụ kiên nhẫn hỏi lại.

“Đúng thế, đúng là phòng số 8 mà." Cao Phong đáp ngay. Lâm Vạn Quân đã nói với mình là ông ta đang chờ trong phòng số 8.

Nhân viên phục vụ xinh đẹp cùng mấy người nhân viên khác đưa mắt nhìn nhau, sau đó nghiêm túc nói với Cao Phong: “Thưa anh, anh nên xác nhận lại với bạn của anh đi ạ. Phòng riêng số 8 của chúng tôi hiện vẫn đang bỏ trống, không có khách hàng nào đặt phòng đó."

Cao Phong hơi ngẩn người. Chẳng lẽ là Lâm Vạn Quân nhìn nhầm số phòng? Chắc hẳn ông ta sẽ không phạm phải sai lầm nhỏ như thế mới đúng.

“Bây giờ không có khách, thể có phải là đã được đặt trước rồi không?" Cao Phong hỏi.

Nhân viên phục vụ đưa mắt nhìn lễ tân, lễ tân lập tức kiểm tra trên máy tính, sau đó lắc đầu đáp: “Phòng số 8 vẫn đang trong trạng thái bỏ trống, cũng không được đặt trước."

"Thưa anh... Thế này thì tôi không thể giúp anh được đâu." Nhân viên phục vụ xòe tay đáp.

Thậm chí nhân viên phục vụ này còn không nhịn được nghĩ, chẳng lẽ Cao Phong cố ý tới đây đùa giỡn người khác? Dù sao họ cũng là nhân viên của Palazzo, nếu có người đặt phòng trước thì họ phải biết chứ. Thế mà bây giờ Cao Phong vẫn khăng khăng nói là phòng số 8, thế nên cô cứ cảm thấy Cao Phong đang lừa gạt mình.

Ban đầu họ còn không bận tâm tới quần áo của Cao Phong, dù sao thì họ cũng từng thấy không ít đại gia sống giản dị. Nhưng kết hợp với tình huống vừa rồi, bây giờ thấy bộ quần áo tầm thường của Cao Phong, họ lại không nhịn được bắt đầu nghĩ nhiều.

Bởi vì đồ ăn trong câu lạc bộ Palazzo quá nổi tiếng nên trước kia cũng từng có người chạy tới nói dối số phòng riêng để được ăn chực một phen.

"Vậy thì chắc là tôi nhớ nhầm. Các cô kiểm tra giúp tôi xem, có một người tên là Lâm Vạn."

"Xình xịch!"

“Bíp bíp!”

Cao Phong đang định nhờ nhân viên phục vụ kiểm tra tên của Lâm Vạn Quân thì đã bị ngắt lời bởi tiếng phanh xe và tiếng còi xe ầm ĩ. Tiếng phanh xe rất lớn, cứ như thể vang lên ngay bên tai nhân viên phục vụ, dường như người phanh xe gặp phải chuyện gì đó gấp rút lắm.

Cao Phong theo phản xạ im lặng, cùng nhân viên phục vụ quay sang nhìn ra ngoài cửa. Cách cánh cửa thủy tinh trong suốt, họ có thể thấy rõ một chiếc xe thể thao màu đỏ rực như lửa đang đỗ ở bên ngoài.

Porsche 911 Carrera Class, giá thấp nhất cũng phải 2 tỷ rưỡi, giá cao nhất khoảng tầm 6 tỷ đồng. Mặc dù chiếc xe này không phải là loại xe đứng đầu, nhưng chắc sẽ không thấp hơn 4 tỷ, thân xe màu đỏ rực cho người ta cảm giác nhiệt liệt như lửa, thể hiện sức sống tràn trề.

Cửa xe nhanh chóng mở ra, một cô gái xinh đẹp vóc dáng cao gầy đeo kính râm Bolon, mái tóc xoăn gợn sóng, mặc váy trắng dài tới đầu gối bước xuống xe.

Mặc dù cô gái này mặc váy trắng, nhưng vẫn không thể che giấu làn da trắng muốt mềm mịn như dương chi bạch ngọc của cô. Làn váy chỉ tới đầu gối, có thể thấy rõ cẳng chân thon thả, làm tôn lên vóc dáng thướt tha.

Chỉ nhìn chiều cao thì chắc cô gái này cũng cao tới 1m7. Mặc dù vẫn thấp hơn Cao Phong, nhưng chiều cao này đã thuộc loại nổi bật trong phái nữ.

Lúc này trông cô gái có vẻ rất sốt ruột, gỡ chiếc kính râm Bolon xuống rồi mau chóng bước vào câu lạc bộ Palazzo.